chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 38 :

Linda nhìn hai kẻ trước mặt mình mà tức giận lên tiếng.

_Đủ rồi, tụi bây làm tao phí thời gian quá. Chuẩn bị quay phim. - Cô ả xoay lưng tiến về phía chiếc ghế da đặt trước mặt để chuẩn bị thưởng thức kịch hay.

_Mày định thực hiện thiệt hả? Mày điên à? - Seohyun gào lên hoảng hốt khi thấy gã đàn ông bặm trợn tiến về phía mình.

_Khoan ... - Linda vừa nghĩ ra điều gì đó mà nhoẻn miệng cười.

_Tụi bây khoan làm thịt thằng nhóc kia. Cả bốn đứa bây ... cùng làm thịt nó.

Lời Linda thốt ra như sét đánh ngang tai, cả bốn người cùng một lúc? Ả cho cả bốn người cùng một lúc thượng Seohyun. Vì sao ả lại ghét cô ta đến như vậy?

_Không, không. Mày điên rồi, mày điên rồi, tại sao mày lại đối xử với tao như vậy? - Seohyun giãy dụa kịch liệt hòng thoát khỏi những bàn tay dơ bẩn đang sờ soạn khắp cơ thể mình.

_Mày biết vì sao không? - Linda sung sướng nhìn cảnh tương trước mắt.

_... làm ơn tha cho tao!

_Đâu có tha được! Mày tưởng mày một bước có thể thành tiên hay sao? Với lại ... thằng nhãi kia dù sao cũng có tình người, chính mắt nhìn em gái cùng cha khác mẹ với mình bị cưỡng hiếp kịch liệt, chắc sẽ vui lắm đây. Haha ...

Ả bật cười khanh khách, đây là điều ả muốn, hành hạ tâm can con mồi đến tột cùng của đau đớn rồi mới giết chết. Một hành động đem lại cảm giác sung sướng cho ả.

Baekhyun nước mắt lưng tròng hết nhìn Seohyun lại nhìn đám người kia ngày một tiến lại gần, dẫu sao cũng là mang danh nghĩa em gái, tận mắt chứng kiến cảnh em gái mình gặp nạn mà không giúp đỡ được gì, thật đáng xấu hổ. Cậu vẫn đang cố, cố để thoát mình ra khỏi cái gọng kìm bằng xích này để xông về phía trước mà cứu cô.

_Không được, không ..... - Baekhyun cứ liên tục cầu xin trong vô vọng.

Seohyun như một con chó nhỏ sắp bị làm thịt, cầu khóc van xin người ta tha cho, nhưng người nào có hiểu được tiếng chó, lạnh lùng đem nó đi phục vụ thú vui cùng sở thích cho mình.

_Làm ơn đi, tha cho tôi! - Seohyun vẫn không ngừng cầu xin.

_Tôi và Seohyun sẽ biến mất khỏi đi mà! Làm ơn tha cho con bé, làm ơn đi! - Baekhyun cũng giãy nãy lại lục, nước mắt trào ra như suối.

Mở xích cho Seohyun, bốn người đàn ông mỗi người một phía, đưa những đôi tay dơ bẩn của mình chà sát vuốt ve lên người cô. Mặc cho tiếng cô đang kêu gào thảm thiết, họ vẫn vô tình xé bỏ từng mảng quần áo của bệnh viện ra, họ thèm khát như những con dã thú chưa bao giờ được thỏa mãn. Không cần biết làm tình có bao nhiêu công đoạn, bốn người trực tiếp cùng một lúc đưa dương vật to lớn của mình vào hai huyệt động của cô.

_A .... - Seohyun thét lên một tiếng rồi bất tỉnh.

_Seohyun! - Baekhyun nhìn cảnh tượng trước mắt mà đầu óc muốn hoa đi. Cậu như chết lặng đi một nửa.

Máu chảy từ âm đạo của Seohyun mỗi lúc một nhiều nhưng bốn người đàn ông vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Họ liên tục ra ra vào vào để thỏa mãn thú tính của bản thân. Linda thì ngồi cười thầm với thành quả mà mình tạo ra, một đoạn phim cực kỳ chân thật.

_Mau chạy, thiếu ... thiếu gia tìm đến đây rồi! - Một tên đàn em chạy vào hô hoáng làm cả bọn trơn ngược mắt lên.

_Cái gì? Chanyeol ...

_Linda xem như tôi tín nhiệm lầm người! - Là Park Chanyeol đã xuất hiện, giọng nói thâm trầm ghê rợn.

_Thiếu gi ... - Linda lắp bắp trong phát tội.

_Bắt sống tất cả. Quy vào tội phản tổ chức, xử theo án cũ.

Chanyeol vừa dứt lời thì một toáng người áo đen từ phía sau lưng anh tràn lên. Họ nhanh chóng bao vây lấy bọn người kia và bảo vệ Baekhyun cùng Seohyun.

_Không muốn chết thì mau bắn đi! - Linda nhanh chóng chạy qua một bên, ra lệnh cho đám bên mình bắt đầu nổ súng.

Cả hai bên hỗn chiến, tiếng đấu súng vang lên kịch liệt nhưng Park Chanyeol cùng Oh Sehun dường như hóa thân thành Ironman xuyên qua làn đạn tiến đến bên Baekhyun.

_Baekhyun, Baekhyun, em có sao không? - Chanyeol trở nên sốt sắng lay lay bờ vai nhỏ, mau chóng dùng súng bắn đứt xích mà ôm cậu vào lòng.

_Cứu ... làm ơn mau cứu em tôi ... - Mắt Baekhyun vẫn chăm chăm nhìn vào thân thể lõa lồ nằm một góc, miệng vô thức cầu xin.

Chanyeol cùng Sehun quay lại, phát hiện Seohyun đã nằm đó, nhìn lạnh lẽo đến phát tội. Cơ thể mỏng manh không một mảnh vải che thân, trên người đầy vết thâm tím, máu từ vùng kín chảy ra tạo thành vũng đặc. Thật thương tâm!

_____ END CHAP 38 _____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro