Lời tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Hãy thử nhớ lại cảm giác của bạn khi lần đầu tiên được người ta tỏ tình. Ngạc nhiên, lâng lâng, có đôi chút hoảng sợ đến khó tin - các bạn cứ đem tất cả luỹ thừa lên hết - đó chính là cảm giác khi được bạn thân nhất tỏ tình.

     Đờ đẫn nhìn màn hình điện thoại, tôi nhận ra Trái Đất vẫn quay và chuyện tin nhắn tỏ tình của Xán Liệt là thật. Các câu hỏi: Vì sao? Từ bao giờ? Như thế nào? ... Cùng bao nỗ lực truy tìm dấu hiệu khiến tôi kiệt sức, chẳng còn tâm trí học bài. Tôi tắt điện thoại rồi đi ngủ. Nhìn lên trần nhà chật kín những miếng dán hoa hoè của tôi, tôi nghĩ về Xán Liệt, về tình bạn của chúng tôi và về chính tình cảm của bản thân. Tôi nhận ra mình chưa từng thích Xán Liệt theo kiểu cậu ấy muốn, nhận ra bản thân luôn cho rằng việc cậu ấy cứ quẩn quanh tôi ngần ấy năm là lẽ dĩ nhiên, nhận ra cả nỗi sợ hãi nếu như tình bạn này chỉ vì câu từ chối mà vỡ tan như bọt biển. Tôi khởi động lại điện thoại, gửi tin nhắn dặn cậu ấy mai đừng qua chờ. Nhìn qua ngôi nhà phía bên kia cửa sổ, tôi thấy mắt mình chợt cay.

     Hôm sau chuông hết giờ vừa reo, chỉ kịp nhờ bạn nhắn lại với Xán Liệt cứ về trước vì tôi bận đi mua đồ, tôi chạy thục mạng về nhà. Tôi không thể cứ như vậy mà đối mặt với Xán Liệt được, rồi biết đâu cậu ấy sẽ đòi câu trả lời? Không thể đồng ý nhưng từ chối thì tôi không đành lòng, tôi chỉ còn cách kéo dài thời gian. Chống cằm lên bệ cửa sổ, từng đợt gió xen vào từng kẽ lá, thổi tung mấy đoá bằng lăng bay phấp phới, đánh tan tác cả cõi lòng tôi.

                                                                   ***

- Xán Liệt cầm cho cẩn thận đó. Quà bố tớ mới cho.

- Biết rồi biết rồi! Trong này là gì nhỉ? Hmm...

Choang!!!

- Aaaa!!! Bể mất đồ tớ rồi! Huhu cậu hứa ...Huhu Xán Xán cậu làm bể đồ tớ rồi... Huhu Xán Xán cậu đền tớ huhu...

- Im, không được khóc! tên tớ là Phác Xán Liệt, không được gọi là Xán Xán, nghe như thái giám! Tớ đền, tớ đền cậu nín đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro