Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn một tuần nữa là Biện Bạch Hiền bị gả đi rồi! Cho nên bây giờ có một người nào đó đang đi chơi thả ga.

Cậu còn lôi kéo thêm người anh của mình đi luôn. Nói là đi hai người mới vui nhưng thật ra là đi trả tiền mấy thứ mà cậu mua cậu chơi đi. Biện Bạch Hiền biết anh cậu - Biện An thương cậu nhất mà!!!! =]]]

"Tiểu Hiền em mua gì mà nhiều dữ vậy?" Biện An thấy cậu mua cả đống đồ...thật nhiều thật nhiều luôn đấy!! >.< "Tiểu Hiền, em không cần mua nhiều vậy đâu! Về nhà bên kia có người mua cho em rồi! Anh còn phải để dành tiền để lấy vợ đó!" Tuy miệng thì nói vậy nhưng tay vẫn lấy thẻ ra trả tiền đồ cho cậu....hết cách rồi ai biểu cậu là đứa em anh thương nhất làm chi!!!

"Làm sao anh biết người ta sẽ mua cho em? Lỡ người ta không ưa em cho em vào hầm tối ở một mình thì làm sao bây giờ? Em phải chuẩn bị cho mình một ít chứ!" Nói một điều đương nhiên lỡ người kia không thích nam nhân thì cậu phải làm sao? (một ít của cậu là cả gia sản của nhà người ta đó!!)

"Không có chuyện đó đâu! Y thương em còn không hết làm sao ghét em cho được!" Anh rất hiểu Phác Xán Liệt nha! Dù gì cũng là bạn bè chín mười năm rồi anh không hiểu y cũng qua không xứng làm một người bạn với y đi!

"Anh nói như thế là anh biết người em sắp được sống chung sao?" Biện Bạch Hiền cậu nghe rất rõ lời anh nói nha! "Mà làm sao anh biết anh ta thương em? Em với anh ta còn chưa gặp mặt nữa mà?"

"Nói với em cũng chẳng biết! Đến lúc em gặp y em sẽ biết thôi!" Không tiếp tục cái đề tài nhức óc này nữa! Biện An chuyển chủ đề "Em mua đủ chưa? Em định gom hết tất cả quần áo trong các cửa hàng sao?"

"A...Nhiều đến thế rồi sao? Vậy được rồi giờ chúng ta về? Anh trai yêu quý.......cầm giúp em được không? Em mỏi quá à!" Nhìn lại đống đồ mình đã mua mới phát hiện nó thật nhiều....Nhiều như thế làm sao mà cầm cho nổi đành dụ dỗ ông anh yêu quý của cậu cầm phụ.

"Bao nhiêu đây làm sao cầm hết? Để anh gọi nhân viên giao đến nhà là được rồi! Ba mẹ mà thấy cái đống này không cằn nhằn em mới lạ đó! Aiz" Anh biết anh cưng chiều cậu quá rồi nhưng lỡ rồi vậy thì cưng nó tiếp dù sao một tuần nữa cậu cũng về nhà 'chồng' rồi còn gì?!

"Oa...Em biết anh thương em nhất mà!!" Chu môi ra định hôn Biện An thì bị anh đẩy ra.....thật tổn thương trái tim nhỏ bé của Biện Bạch Hiền mà! "Lớn đến thế rồi mà còn hôn gì! Em để dành mà hôn 'chồng' em đi!"

"Anh nói cũng có lý. Ân! Em để dành cho 'vợ' em!!" Biện Bạch Hiền không chịu chấp nhận người ta là chồng mình cho nên đổi lại....nhưng là 'chồng' ai 'vợ' đợi đến lúc gặp nhau rồi sẽ biết.

Yeuthuongnhieu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro