sẽ chẳng còn gì ngoài những nỗi đau
khi một mai, ta ngừng thở
khi con tim chẳng còn rộng mở
khi trời chẳng còn hơi sương.
sẽ chẳng còn gì ngoài những nỗi đau
nơi những khúc xương đâm dần vào máu
nơi ai đó đợi những chuyến tàu
để thả mình xuống mảnh đường ray.
sẽ chẳng còn gì ngoài những nỗi đau
trong khóe mắt nhỏ lệ u sầu
trong bình yên, một giấc ngủ thật sâu
trong ngập khát vọng đã từng nung nấu.
ôi, còn gì ngoài những nỗi đau
theo từng bước chân ta đến tận sau này
theo từng nhịp co bóp của tâm thức
sẽ bám theo ta vào thinh không.
nhưng tại sao đau đớn như vậy
mà con người ta vẫn cam lòng
mà chốn chân trời kia vẫn đỏ rực
mà tâm hồn này vẫn xanh trong.
2022/02/28
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro