em ơi, đêm nay sao rơi
giữa bầu không gian mù sương thăm thẳm, sao rơi
anh ngồi bên bờ vực chênh vênh, sao rơi
liệu em.. có phải một trong số chúng?
ồ, thế không được, em ơi
anh định cùng em hái sao cơ mà.
anh định cùng em bước đến những chân trời mới.
giữa biển người, ồn ào, anh chơi vơi
đừng biến mình thành, một ngôi sao rơi
anh ngồi đây, ngắm nhìn mình lạnh lẽo
thấy chính mình giữa vũng nước, đơn côi
dùng một tay, anh vẽ lên bầu trời
khắc họa bóng dáng em, em ơi
sao lạnh ngắt thế, em hỡi
anh ôm, ôm chặt em vào lòng
ghé đầu, nâng niu từng hơi thở
dịu dàng, mân mê đôi bàn tay
lệ rơi mi mắt, anh khóc
ngước nhìn bầu trời, anh đau
lại thêm, một ngôi sao đã chết
lại thêm, một bóng hình tàn phai
em đi rồi sao, thật sao
đi thật rồi sao, thật sao
đi đến một nơi thật cao
để anh một mình, với những vì sao
anh vẫn chờ, chờ đến ngày hôm ấy
ngày em, anh cùng hái xuống
những ngôi sao sáng rực cả màn đêm
những chấp niệm chất trong từng hơi thở
kiếp sau, anh chỉ xin em hỡi
đừng vì một điều gì vẩn vơ
đừng để tuổi trẻ làm ngẩn ngơ
dù chơi vơi, hãy giữ lấy mạng sống
vậy nhé, duyên mình dừng ở đây
trong tâm niệm màu má đỏ hây hây
hãy chạm nhẹ tay vào những áng mây
hóa ra, chỉ còn lại như vậy.
ở nơi đó, anh sẽ đợi
nhất định sẽ đợi em về
đợi đến khi nào anh thở hắt
và chẳng còn một mình, bơ vơ.
viết nhân một ngày thật buồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro