Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I'm sexy and i know it 

Sở thích của em là sáng ra bật nhạc thật to những bài nhạc dance mấy thím thử cảm giác đó đi rồi biết. À mà em mới đi chạy bộ về nên rảnh lên type tí cho mấy thím tối qua đuối như chái chuối nên quyết định đi ngủ cho nó lành. 

Còn về câu hỏi thì chả có thím nào trả lời đúng cả. Thôi để e tua thời gian nhanh 1 chút nhé để giải đáp luôn, chỉ là chap giải đáp thắc mắc thôi nha. 

4 tháng sau buổi gặp đầu tiên 

Hôm đó vào 1 buổi tối tầm 10h thì phải Sài thành mưa như trút nước, đại loại là mưa to lắm...
Em : Anh ơi đang làm gì đó 
Anh : Anh đang học sao thế 
Em : Đi dầm mưa với em đi 
Anh : Em bị khùng à tự nhiên trời mưa thì lo mà quấn chăn rồi ngủ đi chứ..
Em : Thế chốt lại là có đi không, khỏi lý do lý chấu gì cả 
Anh : Cho a cái lý do nào nghe nó hấp dẫn hơn đi 
Em : Em mới cãi nhau với con bạn xong 
Anh : Đúng là con gái chúa của rắc rối, anh qua đón e hay em qua 
Em : Thôi để e qua, tí em qua rồi e gọi a 
Anh : Uh trời mưa chạy cẩn thận 
Em : Như ông già 
20p sau em trong cái trang phục quần Jean ngắn với ao thun thì a cũng chả khá hơn là mấy quần kaki lửng áo thun, mà lạ ghê 2 đứa chả hẹn hò gì cũng đều mặc áo thun trắng chắc lý trí mách bảo trái tim chăng. 
Anh : đi chưa nhóc 
Em : Người ta lớn rồi mà gọi nhóc hoài 
Anh : Ăn đi nè 
Thật ra đó là viên kẹo Golia đạng thỏi á. 
Em : Tự nhiên ăn kẹo này 
Anh : Thế mà cũng đòi dầm mưa 
Ngồi type lại mà cũng nổi cả da gà. Thím nào chưa thử thì hôm nào chở gấu dạo rồi thử đi xem cảm giác như thế nào nhá 
Lúc đó nghe a nói thế cũng tức thế là ăn luôn. Lúc đầu nó cay ơi là cay lúc sau thì phê ơi là phê . 2 đứa chạy ra Q7 bên phía cầu ánh sao ấy vừa vắng vẻ vừa mát, trời thì vẫn mưa như kiểu càng ngày càng to ấy. 
Anh : Sao cảm giác vừa tắm mưa vừa ăn kẹo khác chứ 
Em : Ờ thì cũng lạ lạ 
Anh : Mưa làm cho em hết buồn với con bạn rồi chứ 
Tâm lý vậy trời 
Em : Cũng đỡ rồi 
Anh : Con gái có thể nói chuyện với nhau cả ngày những chỉ 1 cái mà 1 đứa thích 1 đứa không thích thì cũng có thể cãi nhau rồi 
Em : Sao a đoán trúng hết vậy 
Anh : Vì a là Sư Tử mà em.
Em : Sao lại thế 
Anh : Giờ là thế và sau này nó vẫn là thế 
Tự tin vừa thôi, xí 
Tự dưng có những lúc 2 đứa chả nói với nhau câu gì chỉ im lặng nhưng những lúc đó e lại thấy trong lòng thật ấm áp thật thoải mái. Đúng là bệnh con gái 
Anh : Thi xem ai hét to hơn không 
Em : Sợ gì đảm bảo anh thua là cái chắc. 
Anh : Thế giờ a hét trước nha 
Chưa kịp trả lời thì đã nghe

AAAAAAAAAAAAAAAAAAA 
êu ơi con trai gì mà yêu xìu
Anh : tại a đang bị đau họng thôi chứ 
Xem em nè 
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA 
người đi đường ai cũng nhìn tưởng em với anh bị điên chứ chả đùa, mà thôi kệ đang vui chứ không lại chửi cho rồi ( lại mắc cái thói giang hồ )
Chạy được khoảng 45 thì 2 đứa đều ướt như 2 con chuột em thì mãi mới ướt vì người a bự con che gần hết cho em rồi sau này mưa to hơn thì em mới ướt. 
Anh : Xuống xe 
Em : Tự nhiên đuổi em xuống, muốn chết à 
Anh : Nhanh 
thế rồi em cũng phải miễn cưỡng mà xuống, a mở cốp xe lấy cho em cái áo khoác gió. 
Thật ra cái áo này là món quà đầu tiên a tặng em nên lúc nào em cũng mang theo xe. Mà cũng chả đúng lắm tại hồi a tặng e a chỉ nói đi trời nắng thì mặc áo vô. Nghĩ lại ấm lòng bà cố nội luôn chớ. 
Anh : Mặc vô 
Em : Sao em lại phải mặc 
Anh : Giờ mặc hay đi về 
Em : Lúc nào cũng giỏi bắt nạt người khác thôi, múc cho bây giờ ( rồi cũng phải miễn cưỡng mặc ) 
Rồi 2 đứa lại tung tăng tiếp tục thôi, tới luôn đi anh ơi. 
Anh : Thiếu nhạc em hơ 
Em : Lại chọc em nữa, a lạnh không 
Anh : Thế em nghĩ a lạnh không 
Em : Lạnh 
Anh : Sai bét có e lạnh thì có người thì run như con cầy xấy rồi kìa ( chả biết tại hay nghe người ta nói thế ) 
Em : Anh thì không đâu môi thì tím ngắt rồi còn võ miệng rồi em cũng ôm nhẹ nhẹ anh 
Lúc này thì e cũng thấy người a run lên nhẹ nhẹ rồi có vẻ a không muốn em thấy cảnh a run lên vì lạnh. Tự nhiên lại thương a hơn 
Dạo mưa gần 2 tiếng 2 đứa mới về. 
Em về đến nhà nt cho anh nha 
Không nhắn đấy làm gì nhau rồi e cũng quay xe về 
15p sau
Em :Em về đến nhà rồi nè 
Anh : Lo đi tắm đi rồi đi ngủ 
Em : Thế không nt với em à 
Anh : Hết buồn rồi thì đi ngủ đi 
Mà công nhận hôm nay vừa lạnh vừa vui nên mình cũng hết buồn lúc nào chả hay. Tắm xong lên làm 1 giấc không biết trời trăng mây gió gì luôn 
Hôm sau thì tâm trạng phấn chấn hẳn dậy những 10h cơ mà hì hì. 

Rồi chạy xe lên quán a luôn mà nhìn mãi chả thấy anh trong quán em thấy ông quản lý cũng phụ thì phải chả lẽ thay anh. 
Anh ơi hôm nay a Sư tử không đi làm à 
QL : Nó ốm nên không xin nghỉ 1 2 hôm em ơi. 
Tự nhiên e lại thấy lo lấy dt gọi cho anh mà không được em gọi cho anh Hùng. 
Anh này là anh cùng phòng với anh hôm trước có qua rủ a đi ăn sáng thì gặp 2 anh đã ngồi quán hủ tiếu nhà hàng trước ngõ. Thế là quen anh này luôn có lưu số để tiện LL cũng như xem tình hình sống chết của anh. ( còn vì sao A.h và a lại cùng phòng nhau thì dài lắm sau này có t.g e type cho ) 
Em : A.h ơi a ST ốm hả 
A.H : Nó sụt sịt mấy hôm rôi hôm qua lại dầm mưa cả tối thì chả ốm 
Em : Thế a ST uống thuốc chưa a 
A.H : Chưa em sáng a đi thi sớm nên cũng chả biết mà nghe nó bảo không sao nên a cũng yên tâm mà đi. À mà e rảnh thì qua coi nó dùm a cái nha thằng này tính nó có bị sao đi nữa thì nó chả nói ai bh đâu. 
( Cái này sau này e thấy nha không biết đúng ko. Ai mà cung Sư tử thì đảm bảo họ có chuyện gì cũng 1 mình giải quyết chứ ít khi tâm sự cùng ai lắm ) 
Đó cũng là lần đầu em đặt chân vô phòng trọ của a....

Gọi mãi chả thấy ai mở cửa, nghĩ lại cái bộ mặt lấm la lấm lét của e lúc đó e cũng buồn cười chứ. Lỡ đâu người ta tưởng ăn trộm lại đập cho không chừng. Đánh liều mở cửa ra thì thấy...
Phòng của a tuy nhỏ thôi có 1 cái gác lửng thì phải phía dưới rất sạch sẽ có 1 cái bếp vs 1 cái LÒ NƯỚNG. Để sau kể thêm cái giai thoại về cái lò nướng này thêm cho mấy thím. Em leo lên gác ( lần đầu leo gác bằng sát hơi khó thật ) 
Lên thấy a nằm 1 đống thì thấy trông mọi ngày mạnh mẽ sao hôm nay thảm thế không biết. 
Em : Anh ơi a ăn gì chưa ( lay mãi mới dậy ) 
Anh : Anh không sao đâu, ủa mà sao em biết a ở đây mà tới 
Em : Em hỏi A.H ( thật ra biết từ lâu rồi ông thần ) 
Anh : Thôi em về đi anh không sao đâu nè ngủ tí là khỏe thôi 
Em : Ơ tự nhiên nhận mình ốm đó nha chứ e có nói gì đâu mà khai như công an hỏi cung thế 
Anh : Anh không ốm mà em về đi 
Vẫn cái giọng cứng rắn thấy ghét thật chứ 
Em : Thế e về nha 
Anh : Uh 
Em xuống nhà ra đầu hẻm kiếm cho a bịch phở với 2 liều thuốc giảm sốt vs đau họng 

Nghĩ lại sao lúc đó thông minh thế không biết trước h có đi mua thuốc cho ai bao giờ đâu. Âm thầm mà lặng lẽ vô bếp lấy tô đổ ra cho anh. 

Em : Ăn đi nè rồi uống thuốc
Anh : Ủa a tưởng về rồi chứ sao lì nhỉ 
Em: Ăn hay để em đổ rồi em về 
Anh : Ờ thì để anh ăn 
Ngồi nhìn anh ăn đến mà mắc cười ăn mãi mới hết cái tô phở bé tẹo chắc ốm nặng lắm. 
Em : Thuốc nè uống đi 
Anh : Lấy dùm anh cốc nước 
Em : Kêu không sao thì dậy mà lấy ( đùa chứ cũng lấy cơ mà chọc tí ) 
Thôi khỏi lết nằm đấy đi em lấy cho 
Uống xong rồi thấy a kêu
Anh ngủ tí nha tí gọi anh dậy nha chiều a còn phải đi học 
Học học cái búa ốm như con chết rồi mà còn bị đặt đi học, đúng là lì như trâu. Nói phát ngủ luôn mới ghê chứ. 
Em cũng dứng dậy dọn dẹp sơ cái phòng cho a. Mà hình như phòng sắp xếp cũng gọn nên dọn tí đã xong rồi 2 cái bàn để 2 góc. Góc của a thì có 1 cái kệ sách. 
À mà sao ở đâu trên cái kệ sách lắm hộp quà thế nhỉ, tò mò lại xem thì thật ra toàn quà của mình mà chưa gói nào được mở ( 5 6 hộp thì phải tại lúc đó hay tặng anh lắm mà toàn có lý do không à, toàn lý do giả mạo không hê hê sau e kể thêm ) 
Đang ngó thì có 1 tờ giấy rớt ra 
" Nếu như có duyên thì em sẽ đọc được. Đừng thắc mắc hay tò mò vì sao anh không mở chúng nếu được thì sau này anh sẽ nói lý do cho cũng đừng cố gắng hỏi a làm gì " 

Rồi em tò mò mãi mà chẳng có lý do nào cũng trả có cái đáp án nào nghe cho nó hợp lý. Ngồi chán quá mà cũng do a ngủ nên về luôn. 
Chiều tầm 2h có tn của a 
Ủa về lúc nào sao không nói anh.
Em : Anh ốm như chết biết quái gì đâu 
Anh : Anh khỏe như trâu ấy chứ ốm gì 
Em : Thôi nghỉ đi tối em qua rủ đi tắm mưa tiếp 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro