Sáng hôm sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi học sáng hôm sau , Alita không thể tập trung nghe giảng. Đầu óc cứ quay cuồng, mắt lim dim vì cả đêm qua có ngủ đủ giấc đâu. Bài trên bảng thì như nhảy nhót trước mắt, lời thầy chủ nghiệm thì nghe như đấm vào tai. Chịu không nổi, cô quay sang bảo con bạn
_Bao giờ lão tới gần thì gọi tao !
Rồi gục luôn ra bàn mặc kệ có chuyện gì đi chăng nữa , đang lúc lim dim đó thì có cánh tay lay lay vai cô
_ Để yên tao ngủ coi ! ( cô gắt )
Nhưng cô lại cảm thấy bị lay người. Đang trong cơn buồn ngủ, bị phá thì ai mà chẳng tức, nên cô quát luôn
_ Đã bảo để yên rồi mà, có điếc không đấy? Lần nữa thì coi chừng !
Lần này vẫn đôi bàn tay ấy nhưng nhéo thật mạnh vào vai cô. Tức quá, cô ngồi phắt dậy toan chửi thì thấy thầy giáo đứng ngay bên bàn mình
_ Thầy , em xin lỗi .
_ Giỏi thật đấy ( thầy giáo gắt ) xuống phòng kỉ luật ngay !
Cô thở dài bước ra khỏi lớp dưới hàng chục con mắt ngó theo , xuống phòng kỉ luật , cô ngửa người ra ghế và lấy cái bình nước đổ ra cốc mà uống như nốc rượu
_Lại là em sao ? ( thầy đạo đức đang nhìn danh sách học sinh vi phạm )
_Yep , lại là em đây , thầy có trà ko , cho em xin cốc !
Cô đứng dậy đi lấy hộp trà để pha , nói thật chứ đây nó như ngôi nhà thứ 2 của cô vậy . Thầy đạo đức nhìn ánh mắt thâm quầng của cô
_Lại thức khuya đúng ko ?
_Đúng , haiz , chết tiệt !
Đúng lúc đó , Myth cũng càu nhàu đẩy cửa đi vào , ngồi phịch cái xuống ghế , 2 đứa này gần như tuần nào cũng đóng họ ở đây vì đủ các thứ lỗi nhưng hầu như ko lần nào phải viết kiểm điểm do khả năng cãi của cả 2 quá giỏi
_Sao xuống thế ?
_ Đang ăn mì tôm thì bị tóm , đen thế cơ chứ !
Ngay lúc đó thầy hiệu trưởng bước vào. Thầy hiệu trưởng ko ngạc nhiên cho lắm khi thấy cả 2 đứa . Vốn là giáo viên kỳ cựu nên khi nhìn thoáng qua 2 đứa , thầy Hairo biết đây không phải là trường hợp bình thường như những lần xuống đây khác . Vẻ mặt hai đứa học sinh bơ phờ pha chút sợ hãi, đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ, cộng với sự lo lắng hiện rõ, khiến thầy Hairo càng tin là có chuyện bất thường xảy ra. Thế nhưng, thầy cố hỏi bao nhiêu, cả 2 đều lắc đầu và nhất quyết ko khai . Trong thâm tâm Myth nghĩ là thầy đoán được việc mình đột nhập vào trường nên càng lo sợ. Bất đắc dĩ, thầy Hairo dùng chiêu cuối, dọa đuổi học cả hai. Cuối cùng Alita đành phải lên tiếng. Cô cho thầy xem vết thương ở chân và bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc. Ngồi bên, Myth cũng tiếp lời cô bạn. Hai đứa thay phiên sau thuật lại câu chuyện, tỉ mỉ đến từng chi tiết, không bỏ xót bất cứ điều gì, kể cả những cảm giác hay những tiếng động nhỏ nhất. Nói đến đây, thầy Hairo mặt tái mét, đưa tay ôm trán, sợ hãi không nói nên lời. Phải một hồi sau, thầy mới lấy lại bình tĩnh rồi kể với giọng run run:
_ Không thể giấu các em nữa. Thầy biết là không nên giấu nhưng vì hoàn cảnh bắt buộc. Các em phải hứa sẽ thật bình tĩnh dù chuyện gì xảy ra đi nữa, và những gì thầy nói, các em hãy giữ kín trong lòng !
Cả 2 gật đầu rồi ngồi yên lắng nghe thầy Hairo
_ Chuyện đã hơn mười năm, kể từ khi thầy mới làm hiệu trưởng. Lúc đó, căn phòng đó là một phòng học bình thường. Gần cuối năm học, một nữ sinh tên Yua vì không làm bài đã khiến thầy giáo của mình nổi giận. Bài luận ấy rất quan trọng đối với việc tốt nghiệp nên thầy giận là phải. Nhưng trong phút nông nổi, thầy giáo đó bắt Yua nằm lên bàn và dùng thước gỗ đánh học sinh đó liên tục trước mặt bao nhiêu học sinh. Không rõ thầy đánh ra sao nhưng theo đa số học sinh trong lớp thì trận đòn thật tàn nhẫn, và thầy chỉ ngưng sau khi đánh ít nhất hai chục roi, khiến bạn ấy chảy máu. Sự việc thật tồi tệ, gây tai tiếng cho cả trường. Thầy giáo đó bị đuổi việc sau đó một tuần. Nhưng vết thương trong lòng thì không thể xóa được. Một tháng sau ngày đó, vào một đêm trăng sáng, Yua treo cổ ngay tại lớp học mình là chính căn phòng đó .
Thầy ngừng một lát, suy tư, uống ngụm nước rồi tiếp
_ Nhưng cái đáng sợ là ( thầy hiệu trưởng ngập ngừng giây lát ) theo một số nhân chứng thì sau khi bị đòn, lúc về chỗ ngồi, Yua đưa tay ra sau xoa nên tay cũng dính máu, và trong lúc đứng không vững, tay cô học sinh hất cuốn sách lịch sử trên bàn mình xuống đất. Máu từ tay cô bé dính lên trang sách. Các em có biết máu dính thế nào không?
Cả 2 vẫn im lặng, chỉ nhẹ lắc đầu. Cả hai vẫn bồi hồi xúc động vì cái chết thương tâm của cô học sinh kia.
_ Vết máu dính vào bài bình luận của một sử gia, chỉ vào bốn chữ cuối tức là '' lịch sử lặp lại '' _ _ _ Như vậy có nghĩa là... ( cô quay lại nhìn Myth nhưng thầy hiệu trưởng cắt ngang, tiếp tục câu chuyện đang dang dở )
_ Mọi việc không dừng lại ở đó. Đúng cái đêm định mệnh ấy, một học sinh khác tên Saki , là bạn thân với Yua , đã cùng với Hyama quay lại trường lấy cuốn sách để quên và họ đã nhìn thấy cảnh Yua treo cổ. Hai học sinh đó báo ngay cho bảo vệ nhưng đã quá trễ. Chứng kiến cảnh bạn thân treo cổ chết ngay trước mắt, Saki không cầm lòng được. Cô bé khóc mãi, tinh thần suy sup thấy rõ. Cũng từ đó,Saki luôn bị ám ảnh bới cảnh tượng kinh hoàng đó. Tôi thường nghe một số thầy cô phàn nàn về thái độ cũng như những lời nói khó hiểu của cô bé . Nhưng có ai ngờ được là một tháng sau, cũng vào cái đêm trăng tròn, Saki cũng treo cổ ngay tại phòng đó, và một tuần sau đó thì đến lượt Hyama . Từ đó, nhà trường phải khóa kín căn phòng .
Nghe xong câu chuyện,cả 2 ngồi bất động vì kinh hoàng. Cả cô và anh đều lặng người, không biết nói gì hơn, vì theo lời của thầy Hairo ,Saki và Hyama đều đã chết trong căn phòng kia. Nếu vậy thì sao họ lại xuất hiện đêm qua. Myth với tư duy của 2 đứa đọc quá nhiều sách về tình báo vẫn còn hoài nghi cho tới khi thầy Hairo lục trong ngăn kéo ra những tấm hình của ba nạn nhân. Anh hốt hoảng vì khuôn mặt Saki và Hyama đêm qua y hệt khuôn mặt trong ảnh. Vậy là không còn nghi ngờ gì nữa, những người đã tận tâm giúp đỡ anh và Alita đêm qua thực ra chỉ là những hồn ma. Nhưng tại sao họ lại giúp mình, tại sao họ lại xuất hiện đúng lúc, và quan trọng nhất, tại sao căn phòng kia mở toang và ai đã mở nó. Những suy nghĩ ấy chiếm trọn tâm trí hai đứa chưa bao giờ gặp ma trước đây.
Cũng như cả 2 đứa , đầu óc thầy Hairo bây giờ rối bời. Mặc dù trước đây không mấy tin vào những vấn đề tâm linh, nhưng mỗi khi nghĩ tới căn phòng kia, thầy không tránh được ý nghĩ về linh hồn những học sinh đã từng tự sát. Thầy không hề ngạc nhiên khi anh và cô kể về sự có mặt của Saki và Hyama . Những lời đồn đại về ma quỷ bấy lâu nay, thầy chỉ cấm, nhưng chính thầy còn tin vào những lời đồn ấy. Bởi vì bản thân thầy cũng từng tận mắt nhìn thấy hồn ma của Yua , dù chỉ là trong những giấc mơ. Thầy hiệu trưởng cũng cảm thấy có trách nhiệm trong cái chết của cô nữ sinh này . Bỗng nhiên, từ bên ngoài, người bảo vệ vội vàng lao vào, mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, thở hổn hển nói không ra tiếng. Bác bảo vệ chỉ nấc lên vơi giọng run run đầy kinh sợ.
_ Thưa... thưa... thầy... hiệu trưởng... căn phòng... căn phòng đó... tự nhiên... nó... nó... mở... mở ra rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro