1. On the HIGH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Cảng Yeonhwa, cá vào lưới lúc mười giờ."

Kim Chungdae kéo cổ áo sơ mi, nghe một tin nhắn được báo đến qua bộ đàm gắn dưới chiếc cài áo hình chim nhạn, ngón tay gõ từng nhịp lên mặt bàn gỗ tần bì. Một khoảng im lặng qua đi, ông ta bấm nút số năm trên chiếc điện thoại để bàn.

"Gọi J04."

Ba phút sau cửa mở, một người từ trên xuống dưới cả thân đồ đen bước vào trong, nhìn gương mặt thì hẳn tuổi tác không quá lớn, chiều cao lại đặc biệt nổi bật. Kim Chungdae đưa cho hắn một tờ giấy nhỏ, người kia lại chẳng câu nệ nhiều, cầm tờ giấy xong thì sải bước đến ghế đệm dài trong phòng thả người xuống. Hắn mở tờ giấy, lướt qua mấy thông tin vắn tắt ghi bên trong, ánh mắt lại dừng trên cái tên được viết ở góc cuối. Ngẩng đầu về phía chủ tịch Kim đang ngồi trên ghế tựa, ông ta xoay người nhìn ra ngoài thành phố qua lớp kính tầng hai mươi.

"Cậu có biết người này không?"

"Không biết nhiều, nhưng đã nghe nhiều, anh ta sẽ vận chuyển hàng lần này của Red Fang sao?"

"Taerae lấy được thông tin mới, người này chỉ hộ tống chuyến hàng, phụ trách chính là Bonhyuk."

"Vẫn là cái loa đó, tôi không hiểu được cách làm việc của mấy người bên kia, và cả người bên mình nữa đấy. Một chuyến hàng nhỏ mà cần đến hai người quan trọng phụ trách, chủ tịch Kim cử tôi đi chỉ vì 10 bánh?"

"10 bánh chỉ là thứ phụ, tôi cần cậu giết người kia."

"Ông cần? Ngay cả tôi cũng không chắc chắn mình giết được anh ta."

"Người này là người tốt nhất dưới trướng Ha Dongin, là lớp bảo vệ cuối cùng của hắn. Kế hoạch đẩy lũ Red Fang xuống khỏi yên ngựa của chúng ta đáng ra không nên bắt đầu với một người khó xơi thế này, nhưng vì chuyến hàng kia quá đơn giản, không cần cậu ta nhúng tay, cử cậu đi chính là để chắc chắn có người đối phó được. Người đến thì giết, không đến thì cho chìm đám hàng đó xuống biển đi."

"Chậc, dùng dao mổ trâu để giết gà sao?"

"Song Jaewon, bớt ngạo mạn lại."

Song Jaewon chẳng nói gì, nhếch môi cười, rút bật lửa từ túi áo ra đốt trụi tờ giấy, nhìn lửa cháy xém dần chữ HB19 ở góc cuối. Thả thứ đã cháy gần hết vào thùng rác cạnh bàn, Jaewon đứng dậy, bộ dáng cà lơ phất phơ vẫy tay với Kim Chungdae.

"Chủ tịch cứ ngồi chơi đi, người nếu không giết được, sẽ mang về cho ông một ngón tay của anh ta."

****

Dưới tầng hầm của tòa nhà thương mại RED LINE, Bonhyuk ngồi trên sàn lau một khẩu DXL-5 mới nhận được ngày hôm qua, ngắm nghía mấy bộ phận trải đầy trên đất, nòng của khẩu súng này dài hơn cậu tưởng tượng. Đây là phiên bản mới nhất thử nghiệm sau DXL-4, ngắm bắn xa nhất từ khoảng cách 7km, Ha Dongin không biết lấy về những khẩu đầu tiên này bằng cách nào. Bonhyuk vừa chà nhẹ lên khẩu súng như báu vật, vừa mở miệng nói chuyện với người đang dùng dao găm để gọt trái cây ở phía bàn đối diện.

"Sao nào tiền bối Oh, anh có muốn gặp thằng nhóc đó của Nhạn Hội không?"

Người được gọi đang gọt vỏ táo thành một sợi dài không đứt đoạn, dùng dao găm đưa hai đường, ghim miếng táo bằng đầu dao đưa lên miệng.

"Bọn hắn trên trời, chúng ta chạy dưới đất, sao cứ nhất định phải giáp mặt nhau. Đấu với đám trẻ thì có gì vui chứ?"

"Thằng nhóc J04 đó nổi tiếng mà, nghe nói còn rất đẹp trai, lão Ha ra chỉ lệnh không giết được thì có thể phá hoại khuôn mặt của nó cũng tốt rồi, mấy thằng nhóc tuổi đó để ý vẻ ngoài lắm."

"Vậy cũng đâu cần gọi đến anh, anh vẫn đang trong kỳ nghỉ mà, nắng Hawaii thích lắm, mấy trò chơi ban đêm cũng nhiều, nếu có thời gian em nên đi một chuyến, ở nhà ngắm mấy thứ lạnh tanh này thì có gì vui đâu?"

Bonhyuk bỏ qua luôn vế sau của người vừa mở lời miêu tả về nắng Hawaii.

"Lô hàng của bọn họ cập cảng Yeonhwa lúc mười giờ, giải quyết trong nửa tiếng rồi chúng ta có thể đi uống ở High. Em bao chầu này."

"Được rồi, nể mặt em đó."

"Mặt mũi này còn cao hơn chủ tịch Ha cơ đấy, cảm tạ Oh tiền bối đã đề cao đứa em kém cỏi này."

"Gọi Hanbin."

****

Cảng Yeonhwa, 9h45.

Bonhyuk rút cái tai nghe nhỏ ra khỏi tai, bực bội nhìn xuống mặt nước đen kịt đằng xa từ nóc tòa nhà cao tầng gần bến cảng. Hai tay vẫn đặt trên khẩu súng bắn tỉa, kéo chiếc kính ngắm ra phía sau.

"Sao giờ này còn chưa thấy ai xuất hiện, người của bên đó làm ăn chậm chạp vậy à?"

Hanbin nằm ngửa bên cạnh, ngước mặt nhìn trời đêm quang đãng trên cao.

"Biết đâu là tin giả."

"Giả làm sao được chứ, thằng nhóc họ Choi kia chưa lấy nhầm thông tin của đám chim chết tiệt này bao giờ, lần này mà vớ phải tin giả nó sẽ bị thu nguyên dàn máy tính mới được cấp cho đó."

Hanbin cười cười, làn da trắng như phát sáng trong đêm. Bonhyuk quay sang nhìn anh, cảm thán người này lúc nào cũng mang bộ dạng bình tĩnh như vậy, lại còn đính kèm gương mặt lừa người kia. Cậu buông tay khỏi cò súng, nhìn xuống phía người bên mình đang nấp sau mấy thùng hàng ngoài cảng, lo lắng trong lòng càng tăng lên gấp bội.

"Không đúng, hàng thực sự không đến, không thấy đèn."

Đúng lúc đó một thùng hàng che chắn người của Red Fang nổ tung, Bonhyuk hét vào bộ đàm.

"Trúng bẫy rồi, đám chim chết tiệt kia tung hoa giả, gặp tên nào của bọn chúng thì giết cả đi!!!!!"

Bên dưới trở thành một vùng hỗn loạn, màn đạn lạc ầm ầm dội lên các thùng xe, người của hai bên không sao phân biệt được ta hay địch, chỉ có thể nghe thấy tiếng súng nổ liên tục. Bonhyuk và Hanbin dùng hai khẩu súng bắn tỉa khác nhau, qua kính nhìn đêm mà bóp cò, đạn ghim lên mấy người của Nhạn Hội ở phía xa, bên trong đám người đó không hề có bóng dáng như miêu tả của J04. Bonhyuk căm giận.

"Choi Byeongseob chết chắc!"

Một màn giết chóc vô nghĩa kết thúc khi cả hai bên nhận được lệnh rút, ngồi trên xe Hanbin cảm thấy một cơn khó chịu dấy lên trong lòng, giống như cả Nhạn Hội và Red Fang đều đang bị một bên thứ ba đùa giỡn. Hyeongseop lái xe, nhìn Bonhyuk và Hanbin qua gương chiếu hậu.

"Đừng bực tức nữa, chủ tịch Kim cũng mới chỉ biết đó là thông báo giả thôi, có vẻ Byeongseob bị người khác hack ngược lại rồi."

"Cái danh đứng đầu nguồn tin của nó đúng là một cái danh hão. Làm bọn em mất nguyên một buổi tối rồi. Bên mình còn chết mất hai người."

Hanbin quay đầu nhìn Bonhyuk rồi lại nhìn về phía người đang lái xe.

"Đến High đi, Bonhyuk bao."

"Tiền bối!!!!! Anh vẫn còn muốn uống sao?"

"Đêm nay vô nghĩa rồi thì chúng ta làm cho nó có ý nghĩa đi."

Chiếc xe lượn một vòng ra khỏi khu vực bến cảng, thẳng đường đến bar tầng thượng nổi tiếng của thành phố. High.

Quán bar này là một bar lộ thiên trên đỉnh tòa nhà Vast Empire, nơi này có cổ phần của Ha Dongin, trên dưới Red Fang ai cũng thích đến đây chơi đùa giết thời gian. High là một quán bar, nhưng là một không gian mở vừa phóng khoáng vừa tao nhã, không có tiền và thân phận tuyệt đối không thể đến, muốn vào trong làm ăn ở phòng Đỏ xây tách riêng phải trình được giấy phép đặc biệt và tuyệt đối không được phép mang vũ khí. Bonhyuk và Hanbin bỏ lại áo khoác có chứa vũ khí của mình ở tầng dưới, Hyeongseop không theo lên cùng, anh cần về báo cáo tình hình cho Ha Dongin.

Hanbin ngồi ở quầy bar làm bằng kính, gọi một ly armagnac có đá, phóng tầm mắt lên khung cảnh con người nhộn nhịp chơi đùa ngay dưới vòm trời rộng lớn. Rượu lên, anh nhấp một ngụm, trong đầu lại không sao thoát khỏi suy nghĩ về vụ nổ súng vừa xảy ra. Người của Red Fang nhận sai thông tin, nhưng tại sao người của Nhạn Hội cũng vồ hụt, nếu muốn giải quyết một trong hai thì chỉ cần đưa thông tin sai cho một bên, sau đó dần theo kế hoạch mà đá một trong hai tổ chức rớt đài, thế chỗ trống. Chỉ còn một lí do duy nhất, bên thứ ba trong tối kia muốn loại bỏ cả Red Fang và Nhạn Hội, độc chiếm con đường "dược trắng". Hanbin bật cười, đám Chính phủ chó má, trong khi dung túng bọn họ làm càn lại nghiễm nhiên muốn loại bọn họ ra khỏi ván cờ mà đưa một quân tượng mới lên, cuối cùng chỉ có mấy tay quan liêu ấy ngư ông đắc lợi.

Đang suy nghĩ mấy thứ đau đầu, bên cạnh có người ngồi xuống, giọng trầm vang lên.

"Một bordeaux không đá."

Hanbin không quan tâm lắm, người ở trong bar này nhiều như vậy, anh cũng đầu cần để ý hết.

"Nhìn anh không giống người sẽ xuất hiện ở một nơi như thế này."

Hanbin nghe ra được người kia đang nói chuyện với mình.

"Câu gợi chuyện khó nghe quá, cậu thấy tôi không phù hợp với nơi này ở điểm nào?"

"Anh hẳn nên ngồi trong một quán cà phê có ánh đèn vàng ấm áp hơn là ở bar tầng thượng dành cho mấy tay chơi và đám người một túi áo chứa vài khẩu súng."

Hanbin quay sang nhìn người vừa trêu chọc anh, hắn có một gương mặt đẹp quá mức cần thiết, dáng người rất tốt, áo vest ngoài lịch lãm, nếu không phải chiếc sơ mi bên trong đã cởi đến cúc thứ 3, lộ ra cần cổ và chiếc dây chuyền bạc phô trương, hẳn Hanbin sẽ nghĩ người này là một thiếu gia được gia đình tài phiệt cử đi bàn chuyện làm ăn.

Một tên hư hỏng.

Anh nâng cốc rượu lên nhấp một ngụm, ánh mắt đánh giá không che giấu quét thêm một vòng từ trên xuống dưới người đối diện.

"Cậu đã đủ tuổi được vào đây chưa vậy, thời buổi này chứng minh thư giả được làm rất kỳ công."

"Anh nhìn cũng không lớn hơn tôi, thực sự không phải một bé mèo đi lạc sao?"

Hanbin nhíu mày, nhìn dáng vẻ tán tỉnh rõ ràng của người kia, cuối cùng nở một nụ cười cực kì quyến rũ, anh rời khỏi ghế, đến bên cạnh người đã khiêu khích anh từ lúc xuất hiện, môi kề lên tai hắn nói nhỏ.

"Mèo biết cào người đấy, có muốn thử không?"

Một bàn tay rộng với khớp ngón tay dài rõ ràng siết lấy eo anh.

"Rất sẵn lòng."

Warning: 18+ scene

*

Cánh cửa chạm khắc cầu kì của khu vực phòng nghỉ dành cho khách hàng cao cấp của High bị mở ra một cách mạnh bạo, rõ ràng trong hai người chẳng ai tỏ ra vội vã và khát cầu đến mức phải diễn một màn môi kề môi quấn quít không rời như mấy cuộc tình cháy bỏng ngoài kia, nhưng lực tay của Song Jaewon vẫn không kiềm chế được khi nghĩ đến việc mình đã săn được một con mồi tuyệt vời cho đêm nay sau vụ nổ súng vô nghĩa tại cảng.

Hanbin quăng áo khoác da nhận lại tại tầng dưới của High lên cái ghế bành trong phòng, vừa đi về phía giường vừa lột bỏ chiếc áo ba lỗ đen bó sát, Jaewon chăm chú đánh giá cơ thể của người kia, đường eo thắt lại mà sự dẻo dai vẫn lộ rõ, bờ vai vuông căng đầy mùi vị của những thớ cơ, vừa vặn hoàn mĩ, đường cong từ cổ tràn đến hõm lưng kia chính là tuyệt tác, rãnh lưng anh sâu hoắm, cả cơ thể bao trùm hương vị gợi cảm tội lỗi. Jaewon nghĩ vận số mình quả nhiên không tồi chút nào. Hắn tiến gần đến, đặt tay lên cái eo xinh đẹp của người kia, vuốt ve say mê, làn da của anh trắng lạ thường, và sự đàn hồi tuyệt vời như trong tưởng tượng. Hắn nhấn Hanbin xuống giường, chống một tay đặt cạnh đầu của người bên dưới, tay còn lại chạm lên gò má anh nhẹ nhàng mân mê. Jaewon thích cảm giác lột sạch tình một đêm của mình, trước giờ những người hắn đưa lên giường chẳng có ai là không quyến rũ, nhưng rõ ràng người trước mặt là chiến lợi phẩm ngon lành nhất hắn bắt được.

Hanbin nhìn ánh mắt đầy bóc trần của người phía trên, đường nét gương mặt hắn làm anh dâng lên một cỗ ham muốn kỳ lạ, anh đưa tay kéo cổ áo sơ mi của Jaewon, để đôi môi của hắn kề cạnh môi anh. Hanbin nghiến từng lời qua hương rượu nhàn nhạt quyện chặt giữa cả hai.

"Cậu có hôn 419 của mình khi làm tình không?"

"Tôi không có thói quen đấy", Jaewon cười khẽ khi vị armagnac của người kia chạm quanh chóp mũi hắn, "Anh có sao?"

"Trùng hợp là tôi cũng không có, nhưng chết tiệt thật, tôi muốn hôn cậu."

Nói xong anh dùng lực mạnh hơn, nhấn môi mình lên môi hắn. Cả hai hôn đến mê đắm, môi lưỡi quấn quýt trong hỗn loạn và cuồng dại, Jaewon để người đối diện vờn trên môi mình ướt át trước khi khiến anh bị đau với một cái cắn nhẹ xuống môi dưới, hắn hé miệng cho người kia đưa chiếc lưỡi mềm mại vào trong, khuấy đảo tất cả trong say mê.

Nụ hôn kết thúc khi Jaewon đẩy người mình xuống, phần đũng quần đã gồ lên chạm vào thân dưới của Hanbin, anh cười cợt đưa tay móc lấy đai thắt lưng của hắn.

"Chỉ với một cái hôn sao?"

"Minh chứng cho việc anh ngon chết khiếp đấy bé cưng."

Jaewon tự lột cái áo sơ mi vướng víu trên người ra, Hanbin đưa tay chạm vào phần cơ bụng rõ ràng của hắn.

"Nóng bỏng phết nhỉ?"

Jaewon trượt tay lên xương quai xanh người kia, từ xương xuống đến phần cơ ngực đầy đặn, vẽ vài vòng tròn trên đầu ngực, đổi lại những tiếng rên rỉ thật khẽ của anh. Hanbin nghiêng cổ để hắn vùi đầu mình xuống, gặm cắn từng phân da thịt non mềm trên cổ trong khi tay vẫn không ngừng vuốt ve đến khi đầu ngực anh dựng cứng. Hai tay Hanbin chạy trên tấm lưng người kia, thèm khát nhiều hơn những đụng chạm da thịt, Jaewon rê dọc từ ngực xuống phần eo khiến hắn say như điếu đổ từ cái chạm đầu tiên, dùng lực bàn tay bóp lấy làm hằn lên dấu đỏ trên làn da như lụa mịn, Hanbin cong người, hưởng ứng bàn tay của hắn mà đòi hỏi nhiều hơn.

Jaewon đặt môi mình lên phần đầu ngực của anh, lưỡi dày ấm nóng đảo quanh, dùng ngón tay đâm chọc bên còn lại. Hanbin phập phồng thở, đầu ngực giật mấy cái làm người kia cười khẽ.

"Bé cưng cũng vội vàng quá."

Phần dưới của Hanbin cũng đã kêu gào đòi giải thoát, anh đưa tay tuột luôn chiếc quần jean kia xuống khỏi chân, boxer đen bao trọn lấy cặp mông tròn căng đầy. Hanbin lật người đẩy Jaewon xuống, khóa người cao hơn ở dưới thân, đặt khe mông mình ngay chính đũng quần nhô cao của hắn, cọ xát qua lại.

Mắt Jaewon tối thêm một mảng vì kích thích tràn đến, người này thực sự quá biết cách làm người khác phát điên, hắn giữ cái eo thon đang linh hoạt trườn tới của anh.

"Tốt nhất anh nên để tôi bỏ cái quần này ra đã, tôi cũng không chịu nổi đâu."

Hanbin ngăn cái tay đang muốn đẩy mình ra của hắn, anh xoay người, mông chạm lên bụng dưới Jaewon, anh nhanh chóng cởi phăng cái quần âu của người kia, dương vật dưới lớp quần lót càng căng chặt bên trong. Đưa tay tháo luôn chiếc quần lót, Hanbin nhìn phân thân dựng cứng trong không khí bật ra ngay lập tức, quy đầu sưng tấy và đỏ như ứ máu. Jaewon lướt tay trên sống lưng của người kia, gầm gừ trong hơi thở của dục vọng.

"Anh không cần blow job cho tôi, nhưng dùng tay làm trước một lần đi."

"Cậu vẫn luôn đòi hỏi với tình một đêm của mình như vậy à?"

Jaewon rướn người lên, áp ngực mình vào tấm lưng đã mướt mải mồ hôi của anh.

"Tôi thực sự muốn thử cảm giác trong miệng anh, nhưng đẩy nhanh quá trình đi, tôi thích mông của anh hơn."

Hanbin lướt tay mình lên xuống trên dương vật người kia, dùng sức mà tuốt, nhiệt độ từ tay ấm áp bao lấy phân thân của Jaewon. Hắn ngửa đầu ra sau, hai tay chống trên đệm, đón lấy khoái cảm mở đầu từ anh. Khi ngón tay Hanbin lướt đến đường gân nổi rõ trên gậy thịt của hắn, đầu móng bấm nhẹ phần đỉnh, Jaewon bắn ra một lần.

Hắn lại xoay người đè anh xuống dưới, vươn tay mình bóp hai cánh mông mọng nước của anh, thịt mông đầy một bàn tay, xúc cảm căng tràn tuyệt vời khiến Jaewon cương lại nhanh chóng, hắn vờn ngón tay mình trên viền quần lót của anh, lột bỏ nó ngay lập tức rồi quăng xuống đất. Bờ mông mượt mà lại một lần nữa bị nắn bóp, Jaewon chơi đến nghiện, hắn lật người Hanbin nằm sấp, cúi xuống cắn lên một bên mông của anh. Hanbin bị đau, bực bội gầm khẽ.

"Cậu là chó hả?"

Jaewon vỗ hai cái lên mông mẩy của anh, âm thanh vui tai lại làm Hanbin cáu giận.

"Muốn làm thì nhanh lên."

Jaewon áp người mình lên người anh, cắn vành tai trắng nõn mềm mại.

"Anh chơi trần hay dùng bao."

"Dùng bao đi, tôi không muốn mất công lấy thứ đó ra."

Hắn mở tủ cạnh giường, ngăn dưới cùng của mấy nơi như thế này luôn có sẵn bao cao su và bôi trơn. Jaewon rút một gói bạc cùng cái lọ nhỏ ra, đổ chất bôi trơn lên tay, bôi trơn mà cũng chọn mùi rượu, khu phòng nghỉ này cũng thật biết gợi hứng cho khách.

Hắn vươn người mình lên day nghiến đôi môi của người kia thêm một lần trong khi hai tay mơn trớn dương vật anh trêu đùa không dứt. Hanbin rên rỉ ngắt quãng khi người kia tách mở hai cánh mông anh và chạm vào cửa hậu, ngón tay ẩm ướt đầy chất lỏng trơn lầy của Jaewon tiến vào, thêm một ngón và bắt đầu việc chuẩn bị cho anh. Hanbin giật nảy mình và ưỡn cong lưng khi những ngón tay kia vẫn đang quấy loạn bên trong nhưng người phía trên lại đưa tay bao lấy thằng nhỏ của anh một lần nữa, vuốt ve lên xuống. Đến khi ngón thứ ba đã tiến vào, dương vật của anh tựa như ứ dịch, anh hổn hển vặn vẹo cái eo mượt mà.

"Vào đi."

Jaewon rút ba ngón tay ra gần như tức khắc, dùng răng cắn mở vỏ bao, mang nó vào phân thân đã trướng đến muốn nổ của mình. Sự trống rỗng đột ngột khiến Hanbin càng đòi hỏi khao khát hơn, anh tự nắm lấy đùi của mình, kéo chúng sang hai bên, chờ đón một sự lấp đầy. Một khoảnh khắc lướt qua và phân thân của Jaewon vùi vào bên trong anh, chậm rãi khuấy lên đau đớn và khoái cảm nhấn chìm anh cùng một lúc. Song Jaewon có lẽ cũng xứng đáng là một 419 dịu dàng, hắn đưa đẩy chậm rãi, quan sát nét mặt người đối diện để đi chuyển hông đầy tiết tấu. Nông sâu đều đủ. Mỗi cái chạm đến tận cùng của vui sướng đều khiến Hanbin buông ra tiếng rên nghẹn ngào, khi Jaewon cảm nhận anh đã có thể tiếp nhận được những đụng chạm mạnh bạo hơn, hắn va chạm vào vách tràng một cách đầy nhiệt tình và đam mê cuốn lấy cả hai vào cơn sóng khoái cảm nguyên thủy nhất.

Hanbin đẩy hông mình về phía hắn, muốn chiếm lấy phần đụng chạm mật thiết hơn, kéo đầu Jaewon xuống, ép môi mình lên môi hắn mà truyền đạt sự sung sướng anh đang tận hưởng. Cả căn phòng như xông trong mùi vị của tình dục ướt đẫm, Hanbin ghim những ngón tay mình lên bả vai của người kia, thực sự cào ra mấy vết đỏ, Jaewon nghiến răng.

"Bé cưng, cưng cào thật đấy à?"

Hanbin cười thỏa mãn giữa tiếng thở dốc.

"Đã sớm nói sẽ cào cậu....hm..."

Nhói đau từ mấy vết cào chọc cho Jaewon hăng máu hơn, hắn nâng mông người kia trên tay, đâm chọc không còn kiêng dè. Qua vài lần lấn lướt nơi cận kề của khoái cảm cuối cùng, Jaewon nhấn sâu phân thân của mình vào điểm nhạy cảm của anh, khoái cảm tuyến tiền liệt luôn khiến người ta mất trí, sự co rút từ hậu huyết siết Jaewon trong mơ màng dục tính, âm thanh nghẹn ngào thỏa mãn của Hanbin ngân dài trong cuống họng, Jaewon cũng xuất vào trong bao.

Khoái cảm mãnh liệt kéo dài một lúc, Hanbin thả người rơi xuống giường, Jaewon lăn sang bên cạnh anh, cả hai đều cảm thấy người kia quá mức ngon miệng, tình một đêm như vậy chẳng dễ kiếm. Jaewon quay sang nhìn người bị khoái cảm hun đến càng xinh đẹp gợi tình ở bên cạnh.

"Anh sẽ không cần một nụ hôn chúc ngủ ngon chứ?"

"Cậu là trẻ mẫu giáo à?"

Jaewon phì cười, kéo chăn đắp ngang người cả hai.

"Ngủ ngon, bé mèo đi lạc."

Người kia không đáp, quay lưng về phía hắn chìm vào mộng mị sau cơn tình triều đầy đủ hương sắc vị.

*

Sáng hôm sau Jaewon tỉnh lại, cảm nhận được có một khối nặng đè trên người mình, người ngồi trên thân dưới của hắn chỉ mặc quần lót, bắp đùi trần trụi căng mọng khóa hai bên. Họng súng trên tay đặt ngay giữa trán hắn.

"Chào buổi sáng, J04 ."

******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro