9. Those secrets

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Bừng tỉnh khỏi mộng đen bóp nghẹt tri giác, bên cạnh Jaewon đã trống không. Ngoài trời mây sớm còn chưa đến, ánh mờ của đèn đường rọi tới phủ lên căn phòng một lớp không khí đặc quánh u ám.

Không còn da thịt cận kề ấm áp, không còn những vỗ về đã thực sự xen lẫn chân thành.

Cùng sa xuống cát lầy, là một cách nói khác của không thể bên nhau.

Jaewon ngồi tựa lên đầu giường, hắn tự giễu cợt bản thân mình đúng là một kẻ chẳng ra gì. Tiếp cận anh, trêu chọc, ngưỡng mộ, khát khao, buông lỏng, sau đó lại lừa dối.

Nhưng cuối cùng, là yêu anh.

Với lấy chiếc áo vest bị quăng dưới sàn, trong túi là hộp black captain đã bị siết đến méo mó, Jaewon lấy ra điếu thuốc cuối cùng, châm lửa. Đợi tới khi liên kết duy nhất còn sót lại này rốt cuộc cũng cháy tàn lụi, mong rằng hắn sẽ tự mình chặt đứt được sự dày vò đang ăn mòn lí trí.

***

Hanbin ngâm mình trong bồn nước, hơi nóng từ vòi sen khiến phòng tắm mờ mịt như sương vây. Anh đưa tay chạm vào vết cắn Jaewon để lại trên vai mình, ẩm ướt từ ngón tay làm nó nhức lên vì xót. Hanbin khi nhận lấy vết cắn này không thấy đau, lại chỉ muốn đưa tay ôm lấy lưng Jaewon, anh cảm nhận được kìm nén không thể nói ra của hắn.

Nhưng anh đã không làm thế, vì anh không được làm.

Jaewon đêm qua không còn dáng vẻ si cuồng mà anh thích, chỉ còn là một lớp da đầy vết cắt. Hanbin đã đợi hắn chất vấn mình thật nhiều, có thể anh sẽ từ đó mà đoán được vài phần lí do khiến hắn trở nên như vậy. Nhưng Jaewon không nói, anh đương nhiên sẽ không hỏi.

Cơn đau xác thịt nào bằng được một cái kim đâm sâu trong ý thức, rút cách nào cũng không ra được, một ngày chiếc kim rỉ sét, sẽ càng đau đớn gấp bội.

***

Kim Chungdae giao cho Jaewon nhiệm vụ mới. Mục tiêu lần này là một người từng làm việc cho Nhạn Hội, sau đó lại muốn rửa tay chậu vàng, quay lại cuộc sống bình thường. Cái giá cho việc rời đi là để lại một ngón tay út, biểu thị sẽ chôn chặt mọi chuyện liên quan đến Nhạn Hội mà lão biết thật sâu, đem theo nó xuống mồ. Nếu không, ngón tay nhỏ hôm nay sẽ hóa thành một khối thịt lạnh nằm trên đất.

Jaewon cầm ảnh của người đó lên, mặt sau có ghi tên và địa chỉ hiện tại của lão.

Lee Minseong, chủ tịch tập đoàn đô thị TURN.

"Sao lại giết, lão Minseong không phải đã để lại một ngón tay cho Nhạn Hội rồi à?"

Kim Chungdae thấy Jaewon không bày ra dáng vẻ cà lơ phất phờ thường thấy, suy tính một chút trong lòng, ông ta đáp lại.

"Lee Minseong có liên quan đến bên thứ ba kia. Nếu thông tin Iris đưa đến là đúng, tập đoàn TURN đang giúp tổ chức này tìm điểm yếu của chúng ta."

"Chủ tịch Lee bắt đầu quan tâm đến bên thứ ba rồi sao?"

Kim Chungdae biết Jaewon hiện tại luôn không vui vì những chuyện xảy ra giữa hắn và nai trắng của Red Fang, ông ta không nhắc đến Hanbin, nhưng lại ám chỉ.

"Cậu sẽ không thất bại nữa chứ?"

Jaewon nhếch mắt nhìn lại ông ta, vẻ tàn độc không hay xuất hiện vậy mà lại bao trùm cả gương mặt hắn ngay lúc này.

"Thất bại còn tùy thuộc vào đối tượng. Cháu trai của chủ tịch thuộc kiểu sẽ mất mạng sớm đấy."

Dứt lời, hắn đứng dậy đi thẳng ra khỏi phòng chủ tịch, chuẩn bị cho đêm nay sẽ đi hỏi xin cái mạng già của Lee Minseong.

Jungwoo lái xe, Jaewon ngồi ở ghế sau kiểm tra lai các bộ phận trong túi đựng súng bắn tỉa. Jungwoo nhìn Jaewon qua kính chiếu hậu, thấy hắn từ khi lên xe ngoài một câu chào ra thì chẳng nói thêm một lời, bèn gợi chuyện phá vỡ bầu không khí kì dị trên xe.

"Hôm nay mang khẩu nào?"

"MK14 EBR."

"Bình thường quen dùng Kalekalip mà, sao lần này lại chọn loại nặng tay thế?"

"Em lấy bừa."

Jungwoo nghẹn họng. Sau lại không nén được tò mò, hỏi người anh em của mình.

"Sau bữa tiệc ba ngày trước đã xảy ra chuyện gì à?"

Động tác của Jaewon khựng lại một khắc, lại tiếp tục kiểm tra hộp đạn.

"Không có gì, Kim Yoolim làm em bực thôi."

"Thằng nhóc đó lại nói gì lung tung hả?"

"Không có lần sau đâu. Nếu có thì em sẽ khiến cả hai chân của cậu ta phế hết."

Jaewon bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Jungwoo qua tấm gương.

"Nhưng tại sao hôm đó anh không đến vậy, Taerae cũng không đi."

"Bọn anh đi uống rượu."

Dừng một chút, Jaewon thấy Jungwoo như chợt nhớ ra chuyện gì, anh ta im lặng lấy máy dò mini từ trong túi áo ra quét một vòng trên xe, sau mới tiếp tục nói chuyện với hắn.

"Không có thiết bị nghe lén ở đây, sau khi xem mấy dữ liệu mật Taerae tìm được anh thậm chí phải cảnh giác với người của phe mình."

"Hai người lại tìm được thêm thông tin gì sao?"

"Không có gì, ngày hôm đó không đến bữa tiệc kín là vì Taerae nhận được một bức thư điện tử không đề tên. Lúc đầu đoán rằng đó là thư từ Euiwoong, nhưng không phải, chỉ là một thư trống. Taerae dò đủ thứ mà không thấy có gì khác, tức quá nên nó lôi anh đi uống rượu, anh cũng không muốn chạm mặt đám quan chức bụng phệ đó nên mới không tới tiệc kín."

Jaewon lộ ra vẻ mặt thất vọng, Jungwoo cũng biết hắn muốn có thêm thông tin về cái chết của Song Kijoon. Anh ta không biết người giết cha hắn là Oh Hanyun, nên nghĩ rằng hắn đang dò tìm hung thủ sát hại Song Kijoon. Jaewon chỉ thất vọng vì không có thêm thông tin gì chứng minh việc Hanbin không hề biết chuyện này. Đến bây giờ hắn vẫn nhớ người kia da diết, hình ảnh của anh không thể tan đi theo làn khói thuốc như hắn đã mong mỏi.

***

Địa điểm được mật báo dẫn Jaewon lên tầng tám của một tòa nhà bỏ hoang cũ nát, hắn nhìn quanh một chốc, chửi thầm trong đầu. Hắn không sợ máu, không sợ mấy thứ chết chóc, nhưng những không gian bị bỏ hoang thế này luôn khiến hắn rùng mình. Jungwoo đang ở tầng bảy theo dõi động thái của Lee Minseong ở một ngôi nhà nhỏ gần tòa nhà này. Nơi đó có vẻ là địa điểm trao đổi thông tin giữa lão và người của tổ chức giấu mình kia. Khi chiếc xe con màu đen của Lee Minseong dừng trước căn nhà, Jaewon đã lắp xong khẩu súng bắn tỉa, đặt nó gác lên bệ cửa sổ tối tăm. Lệnh của Kim Chungdae là chờ cho đến khi thấy được mặt của người hẹn gặp Lee Minseong, Jungwoo sẽ chụp lại ảnh, sau đó mới đến lượt Jaewon ra tay.

Căn nhà nhỏ đối diện gần như kín bưng, nơi duy nhất có thể nhìn thấy bên trong là một ô cửa thông gió chỉ rộng chừng ba mươi phân. Jaewon từ trên độ cao lí tưởng nhìn vào kính ngắm, qua ánh đèn vàng trong căn nhà hắn thấy được Lee Minseong. Người đứng đối diện ông ta quay lưng về phía hắn, chỉ thấy được một chút sườn mặt nghiêng sắc cạnh.

Jaewon cảm thấy người này rất quen, hắn cố gắng di chuyển góc nhìn trên kính ngắm, muốn thấy rõ mặt người kia. Dưới này Jungwoo nói qua bộ đàm, anh ta vẫn chưa bắt được gương mặt của người đối diện. Jaewon bảo Jungwoo chờ thêm một chút, hắn có một cảm giác rất không hay về người còn lại trong phòng.

Đến khi người kia đứng lên, Lee Minseong đưa cho hắn một phong bì dày cộm rồi chuẩn bị rời khỏi, cuối cùng Jaewon cũng nhìn rõ khuôn mặt ấy.

Đây rõ ràng là thành viên của Nhạn Hội, tên Sungbeom.

***

Jaewon nghe thấy giọng Jungwoo vang lên cũng ngạc nhiên không kém, nếu đây đều tính là người của Nhạn Hội thì tại sao lại sai Jaewon đi giết Lee Minseong, Sungbeom có vai trò gì ở đây? Cho đến sáng hôm qua hắn vẫn gặp Sungbeom ở trụ sở của Nhạn Hội, bây giờ lại biến thành người của bên thứ ba mà Iris nhắc tới.

Jungwoo có chút chần chờ hỏi hắn.

"Có giết nữa không, hay giết cả hai? Hay không giết ai cả rồi về báo lại cho Kim Chungdae?"

Jaewon im lặng một lúc, suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, suy cho cùng nếu hắn không được lệnh thì không thể giết cả Sungbeom, nhưng cũng không thể để Lee Minseong thoát.

"Xuống dưới đó đi, bắt sống cả hai."

Từ tòa nhà bỏ hoang đến căn nhà nhỏ đó không xa. Khi Jungwoo đến phía sau của ngôi nhà và lẻn vào trong, Sungbeom vẫn đang nói chuyện cùng Lee Min Seong. Jaewon nhẹ nhàng vòng tới cửa trước, đập nhẹ lên cửa tạo tiếng động. Hai người trong phòng giật mình, nơi này lẽ ra phải không có ai biết mới đúng. Lee Minseong nhìn Sungbeom rút súng, hắn hất đầu bảo ông mở cửa, chĩa thẳng khẩu súng ra phía trước.

Cửa bật mở, bên ngoài không có ai, Jaewon nhanh như cắt nghiêng người ra bắn trúng bàn tay cầm súng của Sungbeom, Jungwoo đã phá được khóa cửa sau lao đến phía Lee Minseong, đặt súng sau gáy lão. Jaewon nhìn Sungbeom muốn dùng bàn tay còn lành để vơ lấy khẩu súng, liền cho hắn thêm một viên đạn. Sungbeom cả người thõng xuống sàn nhà, Lee Minseong cứng ngắc đứng im, lão đã nghĩ có Sungbeom che mắt, Nhạn Hội sẽ không tìm được đến đây.

Jaewon nhìn hai người một lượt, Jungwoo phía sau cất tiếng hỏi.

"Sungbeom, sao cậu lại ở đây?"

Người kia môi bợt đi vì đau, cười gằn đáp trả.

"Đều là người của cùng một tổ chức, xuống tay không nể mặt chút nào."

"Tin Nhạn Hội nhận được là Lee Minseong bắt tay với bên thứ ba, bây giờ biến thành người của mình, nên giải thích sao với lão Kim đây?"

"Tin nhận sai là do tên khốn Iris làm việc tắc trách. Hơn nữa...", dừng một chút vì kiệt sức, giọng nói của Sungbeom lại càng tăng thêm hận thù, "Nhóm các người có Taerae nắm giữ thông tin mà vẫn còn coi Kim Chungdae là chủ tịch đáng kính sao? Taerae không tìm được tư liệu mật nào hả? Con mẹ nó để tôi nói cho các người biết, ông ta dùng trẻ con làm nhân công sản xuất thuốc phiện, em trai tôi bị bắt đến đó rồi. Bọn khốn kia còn nói là bắt nhầm, giờ thằng bé thành con nghiện, không cứu được nữa."

Jaewon sửng sốt, ngay cả thân nhân của người mình Nhạn Hội cũng không bỏ qua. Hắn nhìn Lee Minseong, lại đổi sang chất vấn ông ta.

"Ông làm gì cùng Sungbeom ở chỗ này?"

Lee Minseong không trả lời câu hỏi của hắn, mà nhìn Jaewon chăm chú, nhìn đến mức hắn nổi da gà.

"Cậu là con trai của Song Kijoon sao?"

Jaewon khẽ động sóng mắt, ngày hắn về dưới trướng Nhạn Hội, Lee Minseong đã từ bỏ thế giới ngầm để một lần nữa đứng dưới ánh mặt trời. Bây giờ nghe lão nhắc đến Song Kijoon, hắn lại sinh tò mò. Lee Minseong không cần hắn trả lời, lão đã khẳng định được rồi.

"Muốn biết một bí mật không, cậu trai trẻ?"

Jaewon vẫn không đáp.

"Nếu cậu từng nghe về chuyện của cha mình, hẳn Kim Chungdae đã nói người giết Song Kijoon là một người khác?"

Lee Minseong thấy ánh mắt hắn cuộn trào như sóng đêm, lão nhắm mắt nhớ về những hồi ức xưa cũ.

"Là Kim Chungdae đã giết cha cậu."

.

"Ông đang nói cái chết tiệt gì vậy?"

Họng súng trên tay Jungwoo vẫn nằm sau gáy Lee Minseong, lão lại chẳng quan tâm. Khuôn mặt lão đã xô đầy nếp nhăn, nhưng đôi mắt vẫn giữ được vẻ thấu hiểu thế cuộc, Lee Minseong giữ cái nhìn đánh giá trên người Jaewon thật lâu, cuối cùng lại cười với hắn.

"Quả thực rất giống lão Song."

Jaewon vừa tiếp nhận thêm một thông tin khiến cõi lòng hắn xoáy cuộn. Ai lừa hắn, ai nói lời thật lòng, hắn không còn có thể nhận định được nữa. Hanbin của hắn thì sao, người bị hắn ngang nhiên chĩa súng tới, người vẫn chấp nhận hắn dày vò một lần cuối thì sao? Ai trả lại chút yếu lòng hiếm hoi và niềm tin chỉ vừa thành hình đã bị dập nát tơi tả của anh cho hắn đây?

Jungwoo bên kia cũng dùng vẻ mặt không thể tin khi nghe được những lời này của Lee Minseong, anh ta nhìn Jaewon bên kia đang bị quấn chặt trong ngờ vực và đau đớn đan xen, cảm thấy hắn như thể biết được điều gì trước đó, nhưng hắn đã không kể. Lee Minseong lại tiếp tục phần hồi ức rõ mồn một trước mắt lão, như thể chỉ mới là chuyện của ngày hôm qua.

"Để tôi đoán xem, Kim Chungdae nói với cậu người giết Song Kijoon là người của Red Fang?"

"Là Hidamao, hay Kwon Siah?"

Jaewon nghe từng cái tên, đây đều là người dưới trướng Red Fang tham gia vào vụ chặn đứng chuyến "hàng" ngày đó của Nhạn Hội. Lee Minseong nhìn biểu cảm vặn vẹo của hắn, nói ra cái tên cuối cùng mà lão đã chắc chắn từ đầu.

"Là Oh Hanyun, phải không?"

Jungwoo nghe xong, cuối cùng đã đoán được vài phần. Lý do khiến Jaewon trở nên lầm lì hơn hóa ra là như thế này. Ngày đó ở trong căn hộ của hắn, anh ta và Taerae đã đưa đến thông tin về Hanbin, người ấy là con trai của Hanyun. Nếu người giết Song Kijoon thực sự là Oh Hanyun, Jaewon có đủ lí do để đặt một phần nỗi hận lên người Hanbin. Nhưng nếu bây giờ lời của Lee Minseong là thật, tất cả những hành động Jaewon làm ra ngược lại trở thành một đòn giáng đau đớn lên mối quan hệ với nai trắng của Red Fang.

Jaewon nghiến răng.

"Tôi nên tin lời ông nói sao?"

"Vậy cậu dựa vào đâu tin lời Kim Chungdae, vào việc ông ta đã chi tiền cho đam mê của cậu? Hay chu cấp gia đình cậu ở Honghwa đầy đủ? Để người đã tận mắt chứng kiến chuyện này hôm đó kể lại cho cậu nghe này cậu trai trẻ. Tôi nói người giết Song Kijoon là Kim Chungdae không phải vì ông ta trực tiếp cầm dao đâm hay dùng súng bắn chết cha cậu, mà vì khi người của Red Fang xông vào, giữa màn đạn lạc ấy Kim Chungdae đã kéo Kijoon đến chắn đạn cho mình. Cậu nghe ông ta kể lại như thế nào? Cha cậu tình nguyện che trước người ông ta sao? Lúc đó Oh Hanyun đúng là đã chém phải ông ấy một dao, nhưng vết thương đó không thể khiến Kijoon bỏ mạng được. Hanyun nhắm vào Kim Chungdae, vì vợ của ông ta khi đó đã bị Kim Chungdae bắt đi. Kijoon chỉ chắn giúp một dao, nhưng sau đó lại bị Kim Chungdae dùng như tấm bia ngắm cho người của Red Fang."

Lượng thông tin này quá lớn, bàn tay cầm súng của Jaewon run rẩy, Kim Chungdae dùng cha hắn làm lá chắn, Kim Chungdae còn bắt cả mẹ của Hanbin?

Lee Minseong đọc được chuyển động trong mắt Jaewon, bỏ thêm một câu.

"Nếu cậu tìm được thông tin về một người phụ nữ có họ Jung ở chỗ Kim Chungdae, cậu sẽ hiểu thôi. Cậu hẳn cũng biết Hanyun ngày trước dùng họ Jung chứ không phải họ thật, đúng chứ?"

Jaewon dần không còn giữ được bình tĩnh.

"Tại sao ông rời đi trước khi tôi đến Nhạn Hội, vậy mà vẫn biết những chuyện về tôi và gia đình tôi ở Honghwa?"

Lee Minseong nhìn Jaewon như nhìn một người còn chưa trưởng thành.

"Sungbeom đã đưa tôi tài liệu về mọi thành viên chủ chốt của Nhạn Hội, thông tin mật cũng sẽ bị đào ra nếu tìm được người đủ giỏi. Nhạn Hội để Sungbeom làm một người thầm lặng trong nhóm vận chuyển quả là sai lầm. Nếu đám người đó không "bắt nhầm" em trai của cậu ấy, hẳn là tôi cũng không có cơ hội gặp được J04 ở đây."

"Ông cần điều tra Nhạn Hội sau từng ấy năm ở ẩn vì lí do gì?"

Sungbeom ngồi dưới đã dùng miệng xé được phần tay áo và buộc qua loa vết thương, nhìn lên Jaewon mà giễu cợt.

"Cậu ở ngay bên cạnh Kim Chungdae, được ông ta dỗ ngọt nên mờ mắt rồi. Em trai tôi bị đưa đi điều chế thuốc, đường dây này không khác gì buôn bán người. Vì TURN là tập đoàn đô thị, có người đứng ra thuê một xưởng điều chế dưới sự quản lí của họ, biến nó thành xưởng sản xuất thuốc, vừa rồi chuyện vỡ lở lại đổ hết tội lên đầu TURN, người đứng đầu của nó đương nhiên không tránh khỏi bị cảnh sát hỏi tội."

Lee Minseong gật đầu.

"Ngay cả khi tôi để lại một ngón tay, Kim Chungdae vẫn không tha cho tôi."

Bên trong ngôi nhà nhỏ vang lên một tiếng súng nổ chói tai.

***

Jaewon trở về Nhạn Hội với một vết đạn ở bả vai, Kim Chungdae cau mày.

"Có chuyện gì vậy?"

Jungwoo đặt cái túi đen lên mặt bàn, bên trong rơi ra một tập tư liệu chứa thông tin của Nhạn Hội, sau lại đưa tới bức ảnh chụp Lee Minseong nằm giữa vũng máu.

"Lão ta gọi cứu viện, giữa lúc hỗn loạn Jaewon không may trúng một viên đạn. Đây là những thứ lão định cung cấp cho bên thứ ba kia, người đó đã không đến, còn có người đến tìm giết lão trước chúng ta, vì phát hiện được động tĩnh nên lão mới gọi cứu viện tới. Nhưng Jaewon vẫn giết được người rồi."

"Đã thu dọn xong chưa?"

"Đã xử lí xong, xác của Lee Minseong có lẽ ngày mai sẽ được phát hiện sớm thôi."

Kim Chungdae nhìn Jaewon từ lúc trở về vẫn không nói một lời, lại nhìn bên vai quấn băng đã nhuộm đỏ của hắn, hạ giọng.

"Được rồi, về nghỉ ngơi đi."

Cả hai ra khỏi phòng, Kim Chungdae ấn một dãy số trên chiếc máy bàn. Khi người ở đầu dây bên kia nhấc máy, ông ta đã đổi sang giọng nói không còn hòa nhã.

"Làm vài chuyện cần thiết đi, hình như thằng nhãi Jaewon phát hiện được điều gì rồi."

***

Jungwoo nhìn Jaewon nằm dài trên chiếc ghế đệm trong phòng khách nhà hắn, có chút lo lắng hỏi.

"Sẽ không bị phát hiện chứ, Lee Minseong có chắc chắn mua chuộc được cánh nhà báo không?"

"Muốn sống thì ông ta phải làm được thôi."

"Mà em cũng liều quá, sao lại tự bắn mình chứ, làm giả vết thương cũng được mà."

Jaewon nhìn lên trần nhà, hắn không cảm nhận được đau đớn trên bả vai, chỉ thấy mình giống như một thân cây rỗng vô hồn.

"Thế này cũng không tính là gì."

Đau sao bằng người ấy phải chịu một vết đạn trên cánh tay, lại chịu thêm một dao khoét sâu nơi cõi lòng vừa mở ra chút ít.

"Gọi Taerae giúp em."

Jungwoo cầm điện thoại di động bấm số của người được nhắc tên, mở loa ngoài.

"Em đây, hai người về rồi sao?"

Jaewon dịch gần người lại chiếc điện thoại một chút, giọng nói nghe không ra cảm xúc gì.

"Taerae, nhờ em tìm thông tin về một người."

"Ai vậy ạ?"

"Một người phụ nữ họ Jung, xem xem mối liên hệ của bà ấy với Kim Chungdae là gì. Và một điều nữa, giúp anh tìm cách liên lạc với Euiwoong, nếu có thể thì gửi đi một tin, nói Song Jaewon muốn gặp cậu ta."

***

Ngày hôm sau tin tức về cái chết của chủ tịch tập đoàn TURN phủ khắp các mặt báo. Cánh phóng viên đứng đầy dưới chân công ty bất động sản TURNst chờ người chịu trách nhiệm mới xuất hiện. Nên biết vụ chấn động về xưởng sản xuất thuốc phiện khoác áo nơi điều chế hóa chất vẫn còn chưa chìm xuống, giờ người đứng đầu tập đoàn lại chết chưa rõ nguyên nhân, tin này nếu đào sâu sẽ càng có lợi cho đầu báo.

Ha Dongin nghe đến cái tên Lee Minseong, vẻ mặt trào phúng nói chuyện với thư kí thân cận đang ngồi ghi chép lại số liệu của công ty RED LINE bên cạnh.

"Cậu có biết Lee Minseong là người cũ của Nhạn Hội không?"

"Là vậy sao, nếu thế thì cái chết của ông ta hẳn có liên quan đến Nhạn Hội rồi."

"Chín phần mười là do người bên đó giết, cái xưởng thuốc kia là kiểu cách đặc trưng của bọn họ. Có lẽ Lee Minseong đã bị lừa một vố đau."

Thư kí có chút tò mò hỏi Ha Dongin.

"Nhạn Hội có biết chúng ta đang điều chế loại thuốc phiện mới không?"

"Bây giờ thì chưa, nhưng nếu nó thành công, chúng ta có thể độc chiếm đường dây này. PBS-65 sẽ không có đối thủ."

"Lâu như vậy rồi, chúng ta cần thêm bao nhiêu thời gian thưa chủ tịch? Tôi nhớ kế hoạch phát triển PBS-65 đã có từ mười sáu năm trước."

Ha Dongin châm thuốc vào tẩu dài, làn khói che mờ đi những sợi tóc đã bạc dần trên đầu ông ta.

"Chaseok, cậu theo tôi bao lâu rồi?"

"Mười năm, thưa chủ tịch."

"Cậu có biết người đầu tiên dùng PBS-65 là ai không?"

"Một người đàn ông vô gia cư trong khu phố nghèo ở Ilsang."

"Còn một người khác. Nếu ngày đó người bạn tốt ấy của tôi cố gắng vượt qua được, hẳn là chúng ta đã không cần tới khoảng thời gian dài đến vậy. Ngay cả Hanyun cũng không đủ sức chống lại được PBS-65, chúng ta sao có thể để mình sơ suất thêm? Mạng của Hanyun khi đó quý lắm đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro