Trò Chơi Tình Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Start

Lớp 12a12, tiết 5 :

- Yah, trả tao !

- Đi mà lấy này

- Cho tớ ăn với !!!

- Cậu đi mà mua ấy !

...

Hẳn mọi người đang thắc mắc tại sao cái lớp lại như cái chợ như vậy. Đơn giản thôi, vì lớp đang trống tiết. Mà nói trống tiết cũng không phải, vì cái lớp này quy tụ toàn đại ca, đầu gấu của trường thôi nên thầy cô cũng phát khiếp khi đến dạy. Tụi nó hết tạt nước vào người, bỏ gián lên ghế, đổ xà phòng trước cửa để hại thầy cô rồi còn cả lớp đồng lòng cúp tiết thì ai chịu nổi. Mà bọn đầu xỏ chính là Xiumin, Kai, Luhan, Kris, Tao, Chanyeol . Nhắc mới nhớ, bọn họ đâu ta ?

- Mày xoay chai đi ! _ Xiumin đập vai Kris.

- Ok ! _ Nói rồi Kris xoay chai. Và nó đã trúng...

- Oh, chết tiệt ! _ Chanyeol khó chịu la lên

- Thế nào ? Thật hay Thách đây mày ? _ Kai cười nham nhở

- Thách đi ! _ Luhan xúi dại

- Ừ thì Thách ! _ Sau đó Chanyeol hối hận khi nhìn thấy khuôn mặt gian xảo của đám bạn

- Tao thách mày làm người yêu thằng mọt sách khối 10 _ Kris nhếch mép

- Ý mày là.... _ Chanyeol ngập ngừng

- Chính xác. Thằng nhóc Oh Sehun đó ! Và nó phải được bắt đầu từ ngày mai.

Chanyeol đang lo lắng. Không phải vì anh không làm được thách thức, mà là vì Oh Sehun. Cậu mọt sách đó thật sự không giống mọt sách bình thường. Cậu ta còn khủng khiếp hơn cả chữ đáng sợ.

.

.

.

Đó là ở lớp 12a12, còn nhân vật chính được nhắc đến - Oh Sehun - hiện đang ngồi ở thư viện. Không phải cậu cúp tiết đâu nha, tiết này là tiết tự học nên cậu mới ngồi đây. Sehun cắm đầu vào quyển sách dày cộm, bên cạnh là một chồng sách vở dày y trang.

- Sehun ơi ! _ Baekhyun ngồi bên cạnh vì nhàm chán mà loi nhoi.

- ...

- Sehun à ! _ Gọi lần 2

- ...

- SEHUN ! _ Gọi lần 3

- Im ngay coi, cậu muốn bị người ta chửi cho à ! _ Sehun bực mình mà bịt miệng Baekhyun lại.

- Ưmm.. _ Baekhyun vì không thể nói mà cạp lòng bàn tay của cậu.

- Ouch! Thằng Baekhyun này ! Muốn chết à ! _ Sehun gắt lên.

- Tối nay đi chơi với tớ đi ! _ Baekhyun cười khì khì.

- Không !

- Sao vậy ??? Lại học hả ?

- Ừ.

- Mọt sách.

- Ừ

- Đừng có mà nhàm chán vậy, tớ ứ chơi với cậu nữa bây giờ.

- Cứ thế mà làm. +

- Ấy ! Tớ đùa.

"Rengggg.."

Baekhyun vừa nói xong lập tức chuông hết tiết vang lên. Sehun đứng dậy, ôm đống sách vở rồi ra về bỏ mặc Baekhyun đang ngồi đó.
- Sự phân bào là sự chia đôi của tế bào. _ Sehun vừa đi trên hành lang vừa lẩm bẩm. +

"Rầm"

- Ouch ! Thằng nhóc này, đi mà khô- _ Vừa nói anh vừa nhìn người trước mặt rồi đứng hình. Còn ai ngoài đây nữa, thằng nhóc mọt sách Oh Sehun chứ ai.

- Mắt kính. Mắt kính của tôi. _ Sehun vừa nói vừa mò mẩn xung quanh tìm kính.

- Đây. _ Nói rồi Chanyeol đưa mắt kính cho cậu.

- Cảm ơn. _ Sehun đeo kính vào rồi cúi đầu 90 độ trước anh rồi ngồi xuống nhặt sách.

- À, ừ. Không có gì. _ Chanyeol cũng nhặt sách giùm Sehun.

Vô tình tay hai người chạm vào nhau. Thế là Sehun thả cái "Bịch". Cuốn sách rớt xuống tay Lay, đã vậy đầu hai người còn đập vào nhau khiến anh cảm thấy đau nhói. Hoàn cảnh thật éo le, chẳng giống phim tí nào.

- Xin lỗi anh ! Tôi đi đây. _ Nói rồi Sehun ôm chồng sách mà bỏ chạy.

- Ơ _ Chanyeol đứng ngơ luôn ở đó.

.

.

.

Sáng hôm sau :

- Thưa appa, umma con đi học. _ Nói rồi Sehun chạy èo đến trạm xe buýt. Xe buýt vừa tới, cậu nhảy vọt lên xe tìm chỗ ngồi thoải mái nhất rồi lại cắm đầu vào sách.

'Quái lạ, không phải Jongdae nói cậu ta thường đi xe buýt chuyến 12 đến trường sao ?' Chanyeol vừa suy nghĩ vừa ngó xung quanh. Đang tính ngồi đại một chỗ nào đó mà ngủ thì thấy có một chàng trai đang cắm đầu vào sách, thế là anh ngồi xuống bên cạnh.

- Xin chào. _ Chanyeol ngồi xuống thì nhận ra đó là Sehun

- ...

- Này _ Vỗ vai.

- À... Chào. Là anh ? _ Sehun quay sang rồi ngạc nhiên khi thấy người mình đụng hôm qua.

- Ừm, cậu đi học sớm vậy sao ?

- Không phải anh cũng vậy ?

- Cậu thật chăm nha _ Biết mình cũng giống vậy nên Chanyeol chuyển qua chuyện khác

- Không phải đó là nhiệm vụ của một học sinh sao?

- ... _ Cứng họng.

*Im lặng*

Xe vừa dừng lại cùng lúc Sehun vội bước ra ngoài và đương nhiên vẫn ôm theo chồng sách đến thư viện.

.

.

.

- Xin chào

- Lại là anh sao ? _ Sehun nói với vẻ nghi ngờ.

- Thật có duyên quá, tôi cũng rất thích đến thư viện. _ Nói dối đó, đây là lần đầu anh lết đến đây. Và lí do thì vô cùng cao cả - không muốn mất mặt với bạn bè.

- À. Vậy tôi không làm phiền anh. _ Sau câu nói của cậu, mọi thứ lại chìm vào im lặng.

'Tại sao có người lại phũ với mình thế chứ ? Mình là đầu gấu mà cậu ta không biết sao ?' Vừa nghĩ, anh vừa cầm quyển sách lên đọc, nhưng thật ra thì đang nhìn người bên kia.

- Này anh. _ Sehun ngước lên nói

- Hả ?

- Đừng nhìn tôi nữa.

- Đâu có. Tôi đang đọc sách mà.

- Vậy thì giờ tôi mới biết có kiểu đọc sách lạ như vậy. _ Nói rồi lại cúi xuống đọc tiếp quyển sách.

- Gì cơ ? _ Anh nhìn lại quyển sách mới biết nãy giờ cầm ngược.

- Lay, tụi tao tìm mày nãy giờ. Không ngờ cũng có ngày mày chui vô nơi dành cho mấy đứa mọt sách này. _ Luhan từ đâu chạy đến vỗ vai anh.

- Suỵt. Im đi. Này Sehun tôi đi nhé ! _ Nói rồi Chanyeol lôi Luhan ra khỏi thư viện.

.

.

.

- Mày đã tiến tới với em rồi cơ à ? _ Luhan đập vai Lay.

- Im đi. Tao đang cố làm đây. _ Anh bực mình mà đập lại Luhan rồi đi về lớp.

- Ơ thằng này !!! Đợi tao với. _ Nói rồi Luhan chạy theo.

.

.

.

Giờ giải lao :

- Cho tìm Sehun. _ Chanyeol đến trước lớp 10a12 khiến cả lớp nhốn nháo, nhất là bọn fan girl của anh. Dù là đầu gấu nhưng anh rất đẹp trai nha.

- Oppa à.

- Oppa~~~

- Oppa sao lại tìm thằng mọt sách đó chứ ! _ Một đứa con gái khá xinh mặt chét đầy phấn chạy đến ôm chặt lấy cánh tay anh.

- BUÔNG RA ! _ Gắt

Trong khung cảnh náo nhiệt đó thì có một kẻ trong lớp vẫn ngồi đơ ra còn một kẻ thì cứ ngồi lảm nhảm.

- Có người tìm cậu kìa. Nghe nói đầu gấu của trường đó. _ Baekhyun ngồi ăn kẹo nói.

- Không quan tâm. _ Lạnh lùng

- Anh ta rất đẹp trai.

- Tớ phải biết sao ?

- Sehun, xuống căn tin với tôi. _ Chanyeol bỗng từ đâu xuất hiện lôi Sehun đi.

.

.

.

- Anh sao lại tìm tôi ? _ Sehun ngồi hút trà sữa rột rột nhìn ChanYeol.

- Không có gì. _ Chanyeol chỉ cười nhìn cậu.

- Ờm.

- ...

- Tại sao tôi cứ gặp anh hoài vậy ? _ Thắc mắc

- Là duyên số.

- ... _ Giờ đến lượt Sehun im lặng.

- Tôi đưa em lên lớp. _ Chanyeol đứng dậy

- Khỏi, tôi có chân.

- Nhưng tôi thích thế.

- Tôi thì không.

Cứ thế hai người về đến lớp.

.

.

.

Giờ ra về :

- Sehun, về thôi ! _ Chanyeol không biết từ đâu bay ra khoác vai Sehun.

- Tôi có nên dùng từ bám đuôi với anh không nhỉ ?

- Thật không hiểu sao người ta gọi em là mọt sách trong khi em y như là ác quỷ thế này.

- Im.

- Không thì sao nào.

- Mặc kệ anh. _ Nói rồi leo lên xe buýt

- Đợi tôi với !!! _ Leo lên theo.

Và thế là một ngày của Oh Sehun trôi qua như thế. Và nó kéo dài trong hơn 1 tháng khiến cậu phát điên. Cho đến một ngày nọ.

- Alô ! _ Cậu ngán ngẩm trả lời điện thoại.

"Ra gặp anh chút đi"

- Không muốn

"Làm ơn đi Sehun."

- Đến đón tôi đi.

"Ok"

Vừa cúp máy lập tức có tiếng chuông cửa vang lên.

- Sehuna, Chanyeol tìm con này _ Mẹ Sehun nói vọng lên. Bà thầm nhủ trong lòng "Con rể ngày nào cũng đến tìm thế này. Mình sắp phải gả con cho người ta rồi."

- Dạ con xuống liền _ Cậu lập tức nhảy xuống giường rồi xuống phòng khách.

- Đi thôi._ Sehun kéo anh ra ngoài.

- Thưa bác con đi.

- Hôm nay là đi đâu ? _ Sehun hỏi anh

- Đi chơi. _ Trả lời cụt lủn rồi đẩy Sehun vào xe.

.

.

.

- Tới rồi.

- Tại sao lại là công viên trò chơi ? _ Nhăn nhó

- Thích thế. Vào thôi. _ Anh nói xong thì kéo Sehun vào.

Nói thế thôi chứ Sehun cũng tham gia chơi đủ trò hết. Nào là đu quay, tàu lượn siêu tốc, nhà ma,... Thấm mệt, cả hai đến ngồi ở một băng ghế đá. Chanyeol vội đi mua nước cho Sehun.

- Uống đi.

- Cảm ơn. _ Sehun cầm lấy chai nước mà uống.

- Anh có chuyện muốn nói với em.

- ... _ Bận uống nước

- Anh thích em

"Phụt"

Chanyeol cảm thấy mặt mình mát mát. Và đương nhiên là nhờ nước trong miệng Sehun. Anh lấy khăn giấy chùi đi.

- Xin lỗi. Nhưng anh vừa nói gì. _ Sehun trợt tròn hai mắt

Anh không trả lời mà áp môi mình vào môi cậu. Sehun không phản đối mà cứ để vậy. Được một lúc thì Chanyeol tách ra.

- Anh nói anh thích em.

- Thật ?

- Đúng vậy.

- Ừ

- Lạnh nhạt vậy sao ? _ Chanyeol nhăn mặt

- Ừ _ Thế là nhờ câu trả lời lạnh nhạt mà Sehun bị cưỡng hôn.

.

.

.

- Nghe nói mày với nó đang hẹn hò. _ Kris hỏi Chanyeol.

- Mày thành công rồi đó, người chiến thắng ! _ Luhan chen vào

- Tính khi nào thì chia tay em nó đây ? _ Kai cũng chọt mỏ vào.

- Mày đừng đùa nghịch với tình cảm của Sehun. Tuy lạnh lùng nhưng nó rất dễ tổn thương. _ Nghe bọn bạn nói vậy, Jongdae không vừa lòng mà nói.

"Bộp"

Cả đám quay ra nhìn thì thấy một hộp bánh rơi dưới đất, chủ nhân của hộp bánh thì đã bỏ đi. Nhưng Chanyeol kịp nhận ra đó là ai.

- Sehun, đợi anh với. Mọi chuyện không phải vậy đâu. _ Nói rồi Chanyeol vội chạy theo.

- Con trai chúng ta đã trưởng thành rồi _ Tao giả vờ chấm nước mắt.

- Sắp phải lấy vợ cho nó rồi ! _ Kai hùa theo.

Trong khi đó thì một nơi khác, mà cụ thể hơn là vườn trường.

- Sehun đứng lại. _ Chanyeol chụp lấy vai cậu, xoay cậu lại.

- Anh đùa vui đủ chưa ? Tôi đã làm con rối của anh rất xuất sắc phải không ? _ Sắc lạnh.

- Không ! Không phải vậy ! Em đừng hiểu lầm ! _ Anh ôm lấy Sehun thì bị đẩy ra.

- Vậy sao ? VẬY THÌ ANH GIẢI THÍCH ĐI !!! _ Cậu gào lên.

- Ban đầu thì đúng là anh chỉ tiếp cận em vì lời thách thức của bạn bè. Nhưng sau đó thì anh thật sự rất yêu em. Em là người đầu tiên phũ với anh như vậy. Là người đầu tiên khiến anh trở nên như thế này. Mọi sự là vì em. Anh làm tất cả chỉ mong em có thể yêu anh thôi.

- ...

- Thế nên Sehun, đừng giận anh !

- ...

- Giận anh sẽ không ai yêu em đâu !

- ...

- Đừng im lặng vậy chứ. Đừ-_ Anh chưa kịp nói xong thì cậu đã hôn anh.

.

.

.

- Em đã rất sợ nếu anh thừa nhận rằng anh chỉ coi em là trò đùa. _ Sehun ôm ấy anh

- Không bao giờ. Anh yêu em còn không đủ. _ Hôn lên má cậu.

- Hứa sẽ không lừa dối em chứ ? _ Giơ ngón út

- Hứa _ Rồi móc ngoéo cùng cậu.

.

.

.

Có thể ban đầu chỉ là một trò đùa nhưng kết thúc thì không ai biết trước được. Nếu không có trò chơi cùng lời thách thức đó thì có lẽ anh sẽ không bao giờ gặp hay yêu em, định mệnh của đời anh. +

End.

START +

Kì thi cuối năm kết thúc cũng là lúc mà các bạn học sinh dành thời gian vui chơi bên gia đình hoặc bên bạn bè, nhưng bên cạnh đó các học sinh lớp 12 sẽ đối mặt với kỳ thi vô cùng quan trọng của đời mình - kỳ thi đại học. Chanyeol cũng vậy, dù đầu gấu nhưng học tập cũng không tệ, nên anh sắp phải đi học đại học trong khi Sehun thì sẽ ở lại trường học thêm 2 năm nữa. Sợ khoảng cách làm tình yêu chưa bền vững mà đã đổ vỡ khiến Chanyeol suy nghĩ vô cùng mệt mỏi.
- Mày sao thế ? Chẳng tập trung trong giờ học gì cả, sắp thi rồi biết không ? _ Luhan thấy thằng bạn mình trong lớp thì cứ lơ đãng không nghe cô giảng bài, ra ngoài thì thở ngắn thở dài liền quan tâm hỏi.
- À ờ. _ Chanyeol thở dài.

- Sao thở dài vậy thằng này ? Trả lời coi.

- Tụi mình sắp thi đại học.

- Ờ, rồi sao ?

- Tao và Sehun phải xa nhau.

- Ờ, sao nữa ?

- Tao sợ...

- Sợ khoảng cách địa lý làm em ấy thay đổi sẽ không còn yêu mày ?

- Ừm. Tao sợ lắm Luhan. Tao sợ trong khi tao đi học xa, em ấy vì thiếu thốn tình cảm mà chia tay tao rồi đến với một người khác, tao không muốn vậy. _ Chanyeol trầm giọng nói.

- Được, tao sẽ nghĩ cách._ Luhan ngồi suy nghĩ. _ À, biết rồi.

- Biết gì ??? _ Mặt Chanyeol không giấu nổi sự hân hoan.

- Hay là mày đánh dấu chủ quyền em nó đi. _ Luhan cười gian manh. _ Đánh dấu cho em nó chỉ thuộc về mày thôi.

- Ý mày là.... _ Anh ngập ngừng.

- Chính xác.

- Nhưng bằng cách nào ? Chẳng lẽ tao tới nhà em ấy rồi nói là anh muốn lên giường với em để đánh dấu chủ quyền à.

- Sao hôm nay mày ngu đột xuất vậy. _ Luhan đập lên đầu Chanyeol một cái. _ Hai tuần tới chúng ta sẽ được nghỉ để ôn bài. Mày dành vài ngày hay một tuần cùng em nó đi chơi một chuyến. Rồi sau đó thì sẽ như dự định thôi.

- Ờ sao tao ngu thế nhờ. _ Nếu bình thường anh sẽ đập cho Luhan một trận vì dám nói mình ngu thì hôm nay anh chỉ ngồi nghe Luhan nói. Dù gì thì hắn cũng là vị cứu tinh của anh mà.

.

.

.

Giờ tan học, Chanyeol đến nhà tìm Sehun, vì chỉ học lớp 10 nên cậu đã sớm được nghỉ hè. Vừa thấy Chanyeol , mẹ cậu liền niềm nở tiếp đón.

- Con rể, Sehun vừa mới ra ngoài mua chút đồ, con vào ghế ngồi chờ nó đi.

- Dạ mẹ. _ Chanyeol cười vui vẻ trả lời. Anh từ lâu đã được xem như con trong gia đình Sehun rồi nên cũng không ngần ngại nữa.

- Con uống nước cam nhé ! _ Nói rồi bà Oh đặt trước mặt cậu một ly nước cam.

- Cảm ơn mẹ. _ Chanyeol uống nước rồi nói tiếp. _ Thật ra hôm nay con tìm Sehun có chút chuyện. Mà gặp mẹ nên con cũng muốn hỏi ý mẹ trước.

- Được, con cứ nói, ta nghe đây.

- Thật ra con muốn cùng Sehun đi chơi một chuyến trước khi kỳ thi bắt đầu. Không biết mẹ nghĩ sao ?

CÂU CHUYỆN TIẾP TỤC DƯỚI ĐÂY

- Đi chơi chỉ hai đứa thôi sao ?

- Dạ. _ Chanyeol nhỏ giọng, sợ mẹ cậu không đồng ý.

- Được, tất nhiên là được. Ta sợ phải thấy nó cứ cắm đầu vào sách vở rồi.

Bà Oh cùng Chanyeol nói chuyện một lúc, người bên ngoài thậm chí còn nghe được tiếng cười man rợ của hai người, chắc là đang bàn bạc gì xấu xa đây.

- Mẹ, con đã về. _ Sehun bước vào nhà, để bị đồ cậu mới mua xuống đất rồi nhanh chóng cởi đôi giày ra. _ Trời nóng thế nay thì làm sao chịu nổi đây. Mẹ mau chóng làm đá bào đi nha.

- Ờ, con mau vào đây nói chuyện với Chanyeol này. Mẹ đi làm liền. _ Bà Oh đứng dậy rồi xách bị đồ cậu đưa xuống bếp.

- Sehuna, anh tới thăm em này. Thật nhớ ghê luôn ! _ Chanyeol cười với cậu.

- Em nhớ không lầm thì sáng nay còn tìm em trước khi đi học mà, nhớ nhung gì. _ Sehun ngồi xuống ngay bên cạnh anh.

- Nè, sao em không bớt phũ giùm anh cái đi. Dù gì ta cũng là người yêu mà. _ Chanyeol bẹo má Sehun một cái.

- Kệ anh _ Nói rồi Sehun lấy ly nước mà Chanyeol đang cầm trên tay uống một hơi. _ Mau nói đi, đến đây làm gì ?

- Đúng là không giấu được em chuyện gì cả. _ Chanyeol cười hì hì rồi nói tiếp _ Anh sắp tới sẽ nghỉ hai tuần, muốn cùng em đi chơi vài ngày trước khi đi thi.

- Không. _ Lạnh lùng

- Tại sao chứ ? _ Mặt anh méo xệ đi.

- Anh vì sao không ở nhà ôn bài đi. Lỡ rớt thì làm sao ?

- Đi mà Sehun. Đi chơi vài ngày thôi, sau đó anh sẽ về học bài chăm chỉ mà. Với lại em cứ ở nhà hoài cũng chán, đi chơi với anh vài hôm đi mà. _ Mặc kệ hình tượng mà làm nũng

- Chanyeol nói đúng đó, con đừng mãi ở nhà mà học hoài. Mau cùng Chanyeol đi chơi vài hôm đi. _ Tiếng mẹ cậu từ trong bếp vọng ra.

- Mẹ cũng ủng hộ kìa. Đi nha Sehun, đi cùng anh một chuyến thôi.

- Haizz. Được. _ Sehun thở dài. _ Nhưng thi rớt thì đừng trách em cự tuyệt anh.

- Yeahhhh. Yêu em nhất trên đời này luôn nha. _ Chanyeol nhảy tưng tưng rồi ôm chầm lấy Sehun hôn một cái rõ kêu 'Chụt'.

.

.

.

- Ba, mẹ tụi con đi đây ! _ Chanyeol chào tạm biệt vợ chồng nhà Oh trước khi quay qua cầm lấy vali của Sehun. _ Để anh.

- Được, ba mẹ con đi đây.

- Đi cẩn thận. Chanyeol , chuyện đại sự giao cho con đó. _ Mẹ Sehun vẫy tay nhìn hai người đang lên taxi rồi nói với chồng. _ Con mình lớn rồi anh à, phải gả nó cho con rể rồi.

- Ừm, anh sắp có người kế thừa công ty rồi.

.

Chanyeol quyết định cả hai sẽ đi đến Jeju chơi. Hai người vừa lên máy bay đã chìm vào cõi mộng. Chanyeol mơ thấy mình được thao người đẹp còn Sehun thì mơ thấy cái mông mình bị tổn thương nặng nề.

- Oáp, tới nơi rồi sao ? Nhanh thật. _ Chanyeol tỉnh giấc trước, anh nhìn xung quanh rồi nhìn sang bên cạnh - một thiên thần đang say giấc mộng. Vì ngủ nên cậu cũng chẳng đeo kính làm gì, điều này khiến Chanyeol cứ nhìn cậu ngẩn ngơ.

- Tại sao đến lúc ngủ cũng xinh đẹp kiều diễm đến vậy chứ. _ Nói nhỏ với bản thân, anh không muốn làm cậu tỉnh giấc.

- Nhưng nếu không kêu em ấy dậy thì sao xuống máy bay được nhỉ ? _ Lại tiếp tục lầm bầm.

Thế là cuối cùng anh quyết định hôn lên môi Sehun một cái xem cậu có dậy không.

Vì là người nhạy cảm nên khi cảm nhận thấy môi mình có chút ấm áp cộng ẩm ướt, cậu liền thức giấc. Vừa mở mắt lại thấy khuôn mắt phóng đại của ai đó trước mặt là cậu không khỏi giật mình.

- Yah, sao dám lợi dụng ăn đậu hũ lúc tôi ngủ hả ??? _ Sehun gào lên rồi đấm cái bốp vào mặt anh. Haizzz, anh xui rồi Chanyeol , vớ trúng người yêu ưa bạo lực rồi.

- Ouch. _ Chanyeol ôm mặt ủy khuất. _ Anh lợi dụng lúc nào chứ ? Chỉ muốn kêu em dậy vì chúng ta sắp hạ cánh thôi mà !

- Hừ, chỉ giỏi ngụy biện. Tôi mặc anh. _ Sehun trừng mắt nhìn anh rồi nhìn sang cửa sổ máy bay. _ Cảnh rất đẹp. Xem ra anh lựa cũng không tồi.

"Chuyến bay 07A12 (?!?) đã hạ cánh. Cảm ơn quý khách đã chọn lựa hãng hàng không của chúng tôi. Hẹn gặp lại quý khách." Tiếng loa thông báo vang lên. Mọi người trên máy bay theo sự hướng dẫn của nữ tiếp viên mà bước xuống. Sehun bước đi trước mà không thèm để ý Chanyeol gọi mình đằng sau.

- Anh lấy hành lí, em ở đây đợi nhé ! _ Nói rồi Chanyeol đi mất tiêu.

Sau khi lấy được hành lí, Chanyeol nhanh chóng bắt một chiếc taxi rồi đưa địa chỉ khách sạn mà anh đã đặt trước.

- Chào mừng quý khách đến với Ocean Suites Jeju Hotel. _ Lễ tân khách sạn lễ phép chào khi thấy hai người bước vào.

- Tôi đã đặt phòng cách đây hai ngày, tên là Chanyeol . _ Anh nói.

- Dạ vâng. Phòng của quý khách là 10 tầng 4. Hành lí quý khách cứ để đó, chúng tôi sẽ mang lên ngay.

- Cảm ơn. _ Nói rồi Chanyeol kéo tay Sehun vào thang máy.

.

- Tại sao hai chúng ta lại cùng một phòng ? _ Sehun thắc mắc.

- Môt phòng thì có sao ? _ Chanyeol bước khỏi thang máy để lại Sehun đầu đang bốc khói.

- Này, em không thích. _ Sehun gắt lên.

- Nhưng anh thích. _ Lại tiếp tục kéo Sehun vào phòng. Ngay lập tức cậu chạy đi tìm phòng ngủ. Và rồi một tiếng hét chói tai vang lên.

- LAYYYYYYYYY !!!

- Gì thế ? _ Sau khi nhận hành lí mà phục vụ mang đến, anh không nhanh không chậm đi vào phòng ngủ với Sehun.

- Một giường ?

- Ừ.

- Giường đôi ?

- Ừ.

- Em và anh ngủ chung ?

- Đúng vậy.

- Không muốn. _ Mặt Sehun phụng phịu.

- Không thì em có thể ra sofa, em biết đấy. _ Nói rồi Chanyeol nằm xuống giường.

- Sao không phải là anh ? _ Sehun ngồi xuống theo.

- Vậy sao không ngủ chung cho tiện ? _ Chanyeol cười đê tiện trước khi hôn lên môi Sehun một cái.

- Hừ, được thôi tên đáng ghét.

.

Sau khi nghỉ ngơi cùng tắm rửa cũng đã quá chiều. Hai người quyết định đi ăn tối sau đó dạo bờ biển.

Tiếng sóng vỗ vào bờ từng đợt, làm không gian bớt tĩnh lặng. Hơi nước mằn mặn cứ thế tràn vào mũi Sehun và Chanyeol . Cậu cởi dép, bước trên bờ cát mịn cho nước biển tạt vào chân. Anh đi bên cạnh, tay nắm chặt tay Sehun rồi nói.

- Sehun, nếu mai mốt anh đi đại học, em sẽ nhớ anh chứ ?

- Hả ? Ừm. _ Sehun ậm ừ trước khi cúi xuống nhặt một vỏ sò áp vào tai. _ Người ta vẫn nói áp tai vào một vỏ sò sẽ nghe thấy tiếng sóng biển thế nhưng chỉ khi ta đứng trước biển mà thôi.

- Anh biết.

- Em biết anh lo lắng điều gì, Chanyeol . Nhưng tin tưởng em có được không ? Em cũng sẽ tin anh. _ Cậu quay sang nhìn anh rồi cười nhẹ.

- Anh luôn tin tưởng em Sehun. Chỉ là...

- Suỵt ! _ Cậu đặt một ngón tay trước miệng anh. _ Chỉ cần anh tin em thì mọi thứ kể cả khoảng cách cũng chỉ là con số 0.

- Sehun..

- Em chưa từng yêu ai trước đây, anh là người đầu tiên. Vì thế yêu xa với em lại càng chưa từng. Nhưng mà Chanyeol , chúng ta tin tưởng nhau, thì mọi trở ngại, thử thách sẽ qua huống chi đây chỉ là khoảng cách địa lý mà thôi, không phải là khoảng cách giữa trái tim. Với lại anh cũng có thể về thăm em hay khi nào rảnh thì em sẽ đến thăm anh mà. _ Cậu chu chu cái mỏ.

- Được rồi. Anh biết rồi _ Chanyeol cười ôn nhu.

Sau đó hai người trở lại khách sạn, Chanyeol quyết định tắm lại một lần nữa vì trời quá nóng bức. Sehun thì nằm trên giường đọc sách.

- Sehun, giúp anh sấy tóc nhé. _ Anh bước khỏi phòng tắm, hướng về phía Sehun mà gọi.

Sehun quay lại thì hai má bất giác đỏ lên. Chanyeol chỉ quấn quanh hông chiếc khăn. Tóc anh còn ướt, từng giọt nước chảy dài xuống mặt, vượt qua ngực cùng cơ bụng rắn chắc mà thấm vào chiếc khăn ở dưới. Phía dưới cậu bán cương lên.

- Sehun ? _ Chẳng mấy chóc anh đã sát tới gần cậu.

- Hử ? _ Sehun ngước lên nhìn anh.

- Giúp anh lau tóc.

- Được. _ Nói rồi cầm cái khăn trên tay Chanyeol mà lau tóc cho anh.

Nhìn Sehun đỏ mặt đáng yêu anh không khỏi mỉm cười. Có nên hành động luôn không ta ?

Sehun để anh ngồi xuống ghế rồi mình giúp anh lau khô tóc.Khi đứng bộ vị của cậu ngang tầm mắt anh vì thế anh có thể thấy nhóc con của cậu đã cương.

Đợi khi cậu lau xong tóc rồi, anh ôm lấy cậu rồi xoa nhẹ bộ vị. Nơi nhạy cảm bị kích thích khiến cậu không khỏi bật ra tiếng rên khẽ.

- Ưm~... Chanyeol , anh làm gì vậy ? ...Ah..Mau dừng tay...

- Nhóc con, em cương rồi ! _ Cười khẽ trước khi bế bổng cậu rồi đặt xuống giường.

Chanyeol vươn người lên trên hôn đôi môi hồng ngọt ngào của cậu, tay gỡ đi mắt kính làm vướng víu ở giữa. Sehun lúc đầu còn phản kháng nhưng anh tiếp tục xoa bộ phận dưới khiến đại não cậu trống rỗng, chỉ rên khẽ theo những hành động của Chanyeol . Anh cắn nhẹ môi dưới của cậu như một lời xin phép vào trong, Sehun khẽ hé miệng lập tức lưỡi cuốn lấy lưỡi, dây dưa khiến dịch vị tràn cả ra ngoài.

- Ưm... Chanyeol ... Mau dừng _ Một chút lí trí còn sót lại buộc cậu phản đối những gì đang xảy ra, nhưng trái tim cậu thì lại thích nó, muốn được tiếp tục.

- Sehun, lần đầu... trao cho anh, có được không ? _ Buông Sehun ra khi thấy người cậu mềm nhũn vì thiếu dưỡng khí, Chanyeol hỏi.

- Ưm.. _ Sehun khẽ trả lời rồi xấu hổ mà lấy tay che mặt lại, vệt hồng thoáng xuất hiện trên má cậu.

- Trong em rất xinh đẹp, không có gì phải xấu hổ cả. _ Tay không yên vị mà bắt đầu cởi áo cậu ra, từng nút từng nút đến khi cơ thể trắng trẻo của Sehun lộ ra hoàn toàn. Nhũ hoa của cậu đỏ hồng khiến anh không kiềm được thú tính.

Mớn trớn từ trên khuôn mặt xuống cổ, anh không lưu luyến mà để lại một dấu hôn đỏ trót.

- Em là của anh rồi nhé ! Không cho phép yêu ai ngoài anh đâu.

- Chanyeol ...

Không để cậu nói thêm, anh hôn nhẹ lên môi Sehun trước khi hành hạ hai đầu nhũ nhỏ nhắn. Liếm nhẹ lên nhũ hoa bên phải, sau đó lại gặm một tí, cắn một tí đến khi nhũ hoa sưng cứng. Tay không yên mà nghịch ngơm xoa nắn đầu nhũ còn lại. Bị anh véo đầu nhũ nhạy cảm, sau đó còn nhay nhay bằng răng khiến cậu không khống chế mà vang lên tiếng rên dâm dục.

Buông tha khi thấy hai đầu nhũ đã sưng hẳn lên, anh tiếp tục hôn dọc theo bụng của Sehun xuống. Eo cậu nhỏ nhắn, lại trắng mịn khiến nhiều đứa con gái phải ganh tị.

- Sehun, từ nay phải chịu khó ăn nhiều một chút, người gầy nhom như vậy.

Nhắc nhở xong, tay lại tiếp tục muốn khámphá phía dưới. Cởi đi thắt lưng, anh dùng miệng gở cúc quần sau đó thì trực tiếp lột phăng đi cái quần tội nghiệp mà vứt xuống đất. +

Trên cơ thể cậu giờ chỉ còn cái áo sơ mi trắng mà anh cởi dở dang cùng cái quần nhỏ che cho chỗ cần che phía dưới. Chanyeol nhìn rồi mỉm cười khúc khích.

- Em trẻ con tới mức dùng quần con hình Larva sao ?

- Kệ em. Đừng nhìn nữa. _ Sehun bĩu môi nhìn anh.

- Được rồi, anh không có ý gì đâu. _ Nói rồi cởi luôn cái boxer của cậu.

Bộ phận nhạy cảm lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật khiến hai má cậu nóng bừng, hai tai cũng đỏ kịch liệt. Chanyeol chậm rãi vươn lưỡi liếm nhẹ lỗ nhỏ rồi dùng răng day day bao quy đầu khiến Sehun rên lên phóng đãng. Sau đó lại ngậm cả chiều dài của cậu vào miệng mà sục như đứa trẻ đang ăn que kem của mình. Tay vì buồn chán lại đùa nghịch với hai viên cầu, bóp nhẹ rồi lại xoa xoa.

Bụng tràn lên một cảm giác kì lạ mà trước giờ chưa từng có, Sehun co giật người rồi la lên.

- Em..em sắp......AH _ Một đợt tinh dịch phóng ào vào miệng Chanyeol , anh nuốt hết rồi cười với cậu.

- Là xử nam sao ? Chẳng lẽ em chưa bao giờ tự an ủi mình hay gặp mộng xuân ?

- Anh, tại sao lại hỏi cái vấn đề xấu hổ đó chứ ? _ Cậu đập vào vai anh, nhỏ giọng nói

Anh khúc khích cười rồi trườn lên phía đầu giường, mở hộc tủ lấy ra lọ gel bôi trơn.

- Đồ biến thái ! Ngay từ đầu anh đã có ý đồ xấu với em ? _ Sehun nhìn Chanyeol nhăn mặt hỏi.

- Chỉ là đánh dấu cái gì là của anh thôi. Với lại cái này là mẹ chu đáo chuẩn bị đó.

- Mẹ sao ? _ Quả không nằm ngoài dự đoán của cậu, hôm đó đi mua đồ về thấy hai người cười man rợ là đã nghi lắm rồi.

- Đúng vậy. _ Vừa trả lời vừa đổ gel lên ba ngón tay.

- Hừ, mẹ tại sao lại về phe anh trong khi em mới là con mẹ cơ chứ !!!

- Hahaha, anh nghĩ mình đã lấy lòng mẹ rất tốt ! _ Nói rồi anh trườn lên người Sehun, nhấn chìm cậu vào nụ hôn nồng nhiệt trước khi đưa từng ngón tay vào hậu huyệt chưa một lần khai thông của của cậu.

- Ah~.._ Rên khẽ vì cơn đau dưới cửa huyệt, Sehun biết Chanyeol hôn cậu là muốn cậu phân tâm, không còn cảm thấy đau phía dưới.

Khi hậu huyệt đã được bôi trơn đầy đủ, anh rút ba ngón tay mình ra rồi tháo chiếc khăn, cự vật to lớn đã cương cứng bật ra ngoài. Tự mình đổ gel lên thân dương vật rồi xoa đều, anh nhìn Sehun trước khi đâm vào trong lỗ huyệt kia.

Sehun vì cảm giác trống trãi mà khó chịu cựa quậy người, đôi mắt ngấn nước nhắm hờ, đôi môi lại bị hôn đến sưng đỏ.

- Em có biết là mình câu dẫn lắm không hả ? _ Chanyeol nói rồi đâm thẳng vào trong,

Cảm giác đau đớn truyền đến khiến Sehun cắn chặt môi đến bật máu. Chanyeol không nỡ để người yêu mình thương tổn liền đứng yên để cậu thích nghi, rồi môi lại vờn môi. Cảm giác ngứa ngáy khiến cậu khó chịu mà nhúc nhích người, mong sao cái cự vật to lớn bên trong mình động đậy.

- Chanyeol ... mau động đi !

Nghe cậu yêu cầu mình, Chanyeol không khỏi vui sướng, anh nãy giờ bị siết chặt tới phát hỏa rồi.

Tràng đạo co bóp làm anh khó khăn thúc từng nhịp vào sâu bên trong, gel bôi trơn lại truyền đến sự mát lạnh chứ không ấm áp mà anh tưởng tượng.

- Lần sau sẽ không dùng gel bôi trơn, có được không ? _ Chanyeol cúi xuống tai cậu thì thầm. Sehun vì cảm giác sung sướng mà mới lần đầu cảm nhận khiến cậu chỉ có thể trả lời 'Ưm' rồi lại tiếp tục rên rỉ nỉ non.

- Ưm..đừng...không phải chỗ đó~~~..Ah...

Thấy cậu nói như vậy, anh hiểu mình đã tìm ra được điểm nhạy cảm lập tức liên tục đâm thẳng vào. Tiếng rên rỉ của Sehun trở nên trong vắt cao vút.

Tràng bích liên tục bị cọ sát mà tiết ra thứ dịch ruột non trơn dính khiến anh di chuyển dễ dàng hơn nữa.

- Em muốn...ra...Argh~~~~~~~~

- Đợi anh cùng ra nhé ! _ Nói rồi Chanyeol cầm lấy bộ vị của cậu mà lên xuống, chẳng mấy chóc anh gầm lên một tiếng bắn hết trong người cậu. Sehun cũng bắn toàn bộ lên cơ bụng của anh, một ít nhiễu xuống bụng cậu.

Anh nằm xuống cạnh Sehun, hôn lên mái tóc bếch ướt của cậu thì thầm.

- Giờ trở đi em đã là vợ anh rồi, cấm lăng nhăng với thằng khác, không nghe lời là chết chắc !

- Ưm...

Chanyeol cúi xuống chỗ vali đồ, lấy ra một chiếc hộp nhỏ rồi nằm lại cạnh cậu.

- Sehun, mau mở ra. +

Sehun nghe theo lời Chanyeol cầm lấy chiếc hộp rồi mở ra, bên trong là hai chiếc nhẫn.

- Đây là... _ Cậu ngập ngừng

- Đúng vậy, là anh đã đặt hàng vài hôm trước. Anh một chiếc, em một chiếc, như một lời hứa sẽ bên cạnh nhau mãi mãi.

- Em không tin vào lời hứa mãi mãi đâu, nhưng em hứa sẽ yêu anh những ngày em còn sống. _ Nói rồi cậu đeo lên tay Chanyeol một chiếc nhẫn. Chanyeol cũng đeo lại cho cậu môt chiếc nhẫn.

- Woa ! Thì ra có tên chúng ta ở đây sao ? _ Sehun nhìn bên trong chiếc nhẫn có khắc chữ ' Chanyeol Hun' mà mỉm cười.

- Ừm, giờ em là của anh và anh cũng là của em rồi.

- Em yêu anh !

- Anh cũng yêu em. Mau ngủ đi, mai anh sẽ giúp em rửa nơi đó. _ Sau đó cả hai ôm nhau ngủ đến gần trưa hôm sau.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro