Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chanyeol và Tiffany cùng tới bệnh viện.

Mọi thủ tục đã làm xong nhưng vì bố cô nằm viện đã lâu, sức khoẻ yếu nên không thể tiến hành phẫu thuật ngay lập tức được, Tiffany có vẻ lo lắg bởi vì vị bác sĩ trông có vẻ hiền từ đó đã chắc chắn bố cô sẽ sơms được phẫu thuật tốt và khoẻ lại. Cô vui vẻ nói với ông như thể ông có thể nghe thấy được.

-Khoảng vào tuần nữa là bố có thể ghép thận rồi! Chúng ta nhanh chóng nói chuyện được với nhau, con sẽ lại nấu cho bố món canh rong biển mà bố thích, cố gắng lên bố nhé! Cô khẽ liếc sang Chanyeol rồi quay sang bố mình " đến lúc đó con sẽ cho bố biết một việc quan trọng!..."

Chanyeol nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm trên chiếc giường bệnh đó, không khác lúc xưa là bao chỉ có gương mặt có đôi phầm già nua theo cùng năm tháng, dù có quên hết mọi thứ trên đời thì anh cũng không thể quên đi được gương mặt đó. Không chờ Tiffany đi ra, anh đã rời khỏi đó trước, trước khi đi chỉ nói:

-3 ngày nữa hôn lễ sẽ được tổ chức, em hãy chuẩn bị trước vài thứ, tôi không muốn đám cười của mình bị sơ sài. Tạm thời dì Kim sẽ chăm sóc cho bố em, em không cần bận tâm nhiều.

Rồi anh đi khỏi đó, như một cơn gió ngang qua để lại chút giá lạnh, Tiffany lại thở dài.

Văn phòng chủ tịch tập đoàn Park gia:

-Hãy phong toả việc tôi sẽ kết hôn!

-Vâng ạ!

-Còn nữa, một người quan trọng không thể thiếu trong màn kịch này-Chanyeol cười,

Kimyoung gật đầu, anh biết rõ người mà Chanyeol muốn nhắc đến là ai, tất cả mọi việc đều được sắp đặt đến từng chi tiết và đương nhiên Chanyeol cũng biết kết quả của nó là như thế nào. Anh tựa người ra sau chiếc ghế bành to tướng, cảm giác thật thú vị!
..........

Tiffany nhìn chính mình trong chiếc gương to lơns giữa nhà. Xung quanh mọi người đều xuýt xoa "Đẹp quá!" Ai cũng bảo cô là người hạnh phúc  nhất thế giới khi cưới được anh nhưng có ai biết được đằng sau sự giàu có đó là một con người máu lạnh. Cô không biết sau này Chanyeol sẽ hành hạ cô theo kiểu gì. Con người đó cô luôn nhìn thấy trong mắt anh ta nét u tối. Mỗi khi nhìn cô hắn như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Tiffany mặc kệ, trước tiên cô phải cứu bố cô cái đã, người cha trọn đời dành cho cô tình yêu thương vô hạn, dù phải sống suốt cả đời với tên cầm thú này, cô cũng sẽ kiên cường đối mặt.

Trên mọi báo đài hôm nay không hiểu vì sao đều đăng tin anh và cô kết hôn. Chanyeol không làm mọi việc quá ồn ào, chỉ có mấy người bạn làm ăn quan trọng, bác sĩ Kim và mấy người bạn bên Mĩ của anh đến dự. Mọi người đều tò mò cô là ai. Không xuất thân từ một danh giá, không phải người nổi tiếng mà bỗng chốc trở thành phu nhân của tập đoàn lớn nhất nhì Châu Á. Có không ít tin đồn không hay về cô, Tiffany mặc kệ, cô không quan tâm đến đuêuf đó và dĩ nhiên Chanyeol càng không quan tâm. Cô gặp anh mỗi ngày một lần khi ăn cơm tối, vẫn không khí trầm lặng đến đáng sợ. Hai con người ngồi chung trên chiếc bàn ăn to lớn mà không hề nhìn nhau dù chỉ một lần. Bao giờ cũng vậy, Chanyeol luôn là người đứng dậy trước, sau  đó 5 phút Tiffany cũng đi lên phòng mình. Cứ thế cho đến ngày cưới...

Kimyoung sửa lại chiếc nơ trước cổ cho anh, Chanyeol vừa cài khuy áo vừa hỏi:

-Đến rồi chứ?

-Vâng!

Chanyeol khẽ nhếch môi:

-Vậy tôi phải là người dẫn chuyện chứ nhỉ? Đi thôi!

Người đàn ông bảnh bao trong bôn vest màu đen nam tính, anh vưaf có một chuyến bay dài sáng nay nhưng vẫn kịp đến dự lễ cưới của một nhân vật quan trọng.

-Luật sư Min phải không?

Minwoo quay lại, nhìn thấy chú rể anh mỉm cười:

-Lâu rồi không gặp, chủ tịch!

Sau cái bắt tay hữu nghị, Minwoo vui vẻ hỏi:

-Sao anh lại kết hôn đột ngột như vậy, tôi không ngờ đấy, cứ tưởng là sẽ đi trước chủ tịch một bước, nào ngờ... Chắc cô dâu phải là một người rất đặc biệt!

Chanyeol mỉm cười "phải rồi sẽ còn nhiều điều khiến anh không ngờ tới nữa đấy", anh đề nghị:

-có muốn gặp trước cô dâu của tôi không? Chanyeol nhún vai- Sẽ làm cậu ngạc nhiên lắm đấy, cô ấy không xinh lăms đâu!

-Ồ! Có lẽ rôi là người rất may mắn đây, có thể thấy mặt cô gái khiến trái tim chủ tịch Park xao xuyến trước lễ cưới thế này quả là thú vị!

-Vì cậu là đàn em tôi rất coi trọng đấy! Đi thôi, chsung ta đến phòng cô dâu nào!

Đúng như dự đoán của anh, Tiffany gần như chết sững khi nhìn thấy Minwoo, cô luống cuống đến nỗi làm rơi cả bó hoa trên tay, Minwoo cũng không khỏi bàng hoàng, chỉ có Chanyeol là đoán trước được mọi chuyện, tất cả đều do anh sắp đặt. Anh bình thản bước tới nhặt bó hoa lên:

-Sao em bất cẩn thế nhỉ? Sắp trở thành người đã có chồng rồi mà vẫn đểnh đoảng đến thế!

Tiffany bối rối,  cô cầm lại bó hoa Chanyeol đưa cho cô, gượng cười cứ như thể cô sắp khóc.

-Đây là cậu em học dưới anh một khoá ở lúc ở Mỹ.

Chanyeol quay sang nhìn Minwoo:

-Thế nào, không sai chứ? Cô ấy không đepj lắm phải không, lại còn hậu đậu nữa chứ! Nhưng không sao-Chanyeol nhìn Tiffany với ánh mắt có chút khác lạ-Chỉ cầm cô ấy ở bên tôi là được!

Nói rồi anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn. Đôi môi đang run lên rung bỗng chốc bị anh chiếm lấy nhưng cô không hề đeer tâm, Minwoo nhìn cô như thể cô là cái gai trong mắt anh. Anh không hiểu là cô đàn đau đến thế nào" tại sao anh lại xuất hiện ngay bây giờ mà không phải một tuần trước. Nếu vậy thì có lẽ cô và anh cũng không phải gặp nhau trong hoàn cảnh éo le này".

Chanyeol nhìn cô, thật là một vở kịch hay, cú giáng đầu tiên của anh giành cho cô quá thâm hiểm

Lễ cưới diễn ra long trọng và nhanh chóng. Minwoo rời khỏi bữa tiệc ngay sau giây phút gặp lại cô. Cô- người mà anh đingj đi tìm lâu nay ngay sau lễ cưới này đã xuất hiện. Không phải một cô gái bình dị với nụ cười rực rỡ như nắng mai mà lại là một đôi mắt thoáng buồn sau bộ váy cưới xa hoa, lộng lẫy. Vậy mà khi mẹ anh nói cô đã thay lòng đổi dạ yêu người đàn ông khác giàu hơn anh, anh đã nhất quyết tin tưởng cô không chút điều kiện.

Anh đusng là tên ngốc mà, Minwoo tự cười chính mình. Phải, anh đâu có gì hơn Chanyeol để cô phải chung thuỷ chiwf đợi anh. Cuối cùng thứ mà anh mong chờ suốt 3 năm bỗng chốc tan biến. Người anh yêi đang ở nơi đâu?

Tiffany ngồi im trên giường. Cô nhìn ra phía của sổ đã treo màn kín mít. Dường như lúc này cô cũng Giống căn phòng u tối kia, không một chút sức sống. Cô nhìn thấy ánh mắt Minwoo như một tên tội đồ bị bắt quả tang. Ai ngờ được anh đang ở đó và ai ngờ được cô gặp lại anh trong hoàn cảnh khốn khổ đến vậy. Ông trời quả là đang trêu ngươi cô. Cô định sau này sẽ không gặp lại anh thêm một lần nài nữa, không muốn dính dáng đến bất kì thứ gù liên quan đến anh, suốt đời sẽ sống cô đoocj trong toà biệt thự lạnh lẽo này. Vậy mà.... Không biết liệu anh có đau lòng hay không nhưng mà bây giờ lòng cô đang rất đau.

Chanyeol bước vào phòng, anh mở tấm rèm cửa:

-Nếu đã không thích nắng tại sao không bật đèn?

Tiffany hơi bất ngờ, cô lau vội dòng nước mắt, Chanyeol ngồi xuống trước mặt cô:

-Sao vậy? Hối hận rồi à? Giờ vẫn kịp đấy, ngày mai chúng ta mới đi đăng kí kết hôn mà!

Tiffany gượng cười:

-Không đâu chỉ là buồn một chút thôi. Vì là ngyaf trọng đại của đời em mà bố en không d dến tham dự được!

Chanyeol cười nhạt, anh nhìn sâu vào đôi mắt cô, cái nhìn khiến cô run sợ:

-Chứ không phải gặp lại tình cũ nên mới thế à?

"Tình cũ" Tiffany gần như chết lặng, cô nhìn Chanyeol bằng ánh mắt khó hiểu.

-Em đang muốn hỏi tôi tại sao lại biết điều đó à? Phải, mọi việc hôm nay đều do tôi sắp đặt hết. Tôi đáx biết mối quan hệ của hai người từ trước. Thế nào? Thú vị lắm phải không?

Thì ra mọi việc là do anh ta, thật khốn nạn, Tiffany đứng bật dậy, cô dơ tay định tát anh nhưng Chanyeol đã kịp giữ tay cô, anh cười khinh miệt:

-Trước đây tôi đã nói gì nhỉ, tôi cưới em chỉ vì muốn cưới thêm một người giúp việc cao cấp mà thôi. Em hiểu ý nghĩa của từ cao cấp mà phải không? Đối với tôi em chỉ là một món đồ chơi không hơn không kém, nhưng ít nhất nó phải sạch sẽ bởi vì tôi mới chính là người sẽ giẫm nát chúng!

Chanyeol đi ra ngoài, tiếng gõ cửa vang lên khô khốc. Tiffany ngôig bệt xuống giường, cô không hiểu nổi tại sao Chanyeol-con người này rốt cuộc như thế nào mà lại đối xử với cô tàn nhẫn đến như vậy, ngoài kia biết bai nhiêu người anh không chọn lại đi chọn cô để cô sống giở chết giỏw như thế này, những ngàu tháng sau này cô không biết mình sẽ sôsng tiếp như thế nào: một con người hay chỉ là một món đồ chơi của anh ta.

Hế lô, các bạn này, cái truyện mà mình đàn edit ấy, tự nhiên hôm nay nó biế thành cái gì mà cứ chém chém giết giết ấy, tưởng nhìn nhầm cơ ai ngờ đúng, vậy là bây giờ mất sạch, khỏi edit luôn nhưng mà không sao, miễn các bạn có chuyện đọc là ok hết, ok nhaaaaaa~~ vote và comment nha~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro