Em biết oppa bối rối khi gặp em chỉ bởi vì em rất giống Yoon Hyun unnie

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chapter 42

Kai đang lái xe trên đường chợt thấy một cái dáng nhỏ quen thuộc đang hí hoáy cạnh chiếc xe đạp nhỏ. Một cảm xúc dâng lên trong lòng, là sự thương hại, là sự chạnh lòng và cả nỗi quan tâm.

"Cần giúp gì không?" – Kai  hỏi ngắn gọn, câu hỏi không hề có chủ ngữ.

"Junsu oppa!" – Yoona reo lên – "Xe em hôm nay sao ý, hình như nó bị trật xích rồi anh ạ."

"Để xem nào!" – Kai  cúi hẳn người xuống, vì không phải là một thợ sửa xe chuyên nghiệp nên cậu càng làm càng rối.

Yoona đưa tay quệt những giọt mồ hôi trên má, vô tình làm những vết dầu mỡ đăng kí hộ khẩu nơi khóe miệng.

Junsu ngước lên, nhìn chằm chằm vào Yoona làm cô bé ngơ ngác không hiểu mô tê gì.

"Đứng yên." – Kai ra lệnh rồi kéo Yoona về phía mình khiến cô bé sượng sùng.

"Kai  oppa... oppa..." – Yoona chưa kịp nói hết câu thì Kai  đã đặt tay mình lên má cô bé.

Kai dùng những ngón tay nhẹ nhàng lau đi những vệt đen bóng nhoáng. Đôi má Yoona đỏ ửng, là vì nắng hay là vì Kai ... Tay chạm nhẹ làn da mịn màng của cô bé, Kai  cảm thấy thời gian và không gian như lắng đọng lại quanh hai người. Đôi môi đỏ mọng làm cậu nhớ... Và chợt một tia nhìn khiến hai đôi mắt giao nhau, nhanh, nhẹ như một luồng điện chạy qua người, Kai  sượng sùng buông tay, quay mặt đi:

"Ừm... anh chỉ muốn... ừm..." – Kai  lắp bắp.

"Em biết, và giờ việc cần làm là giải quyết chiếc xe này và oppa sẽ đưa em về." – Yoona vạch sẵn kế hoạch mà không cần biết Kai  có đồng ý hay không.

Hai bóng người dắt chiếc xe đạp ghé vào khu vực gửi xe của trường Sm.

Yoona leo lên xe Kai  tự nhiên mà không cần đợi sự dồng ý của chủ nhân chiếc xe đó.

Trên xe, tuyệt nhiên không có một câu nói nào được thốt ra ngay cả từ một người hay nói luyên thuyên như Yoona. Đột nhiên, cô bé lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đang bao trùm.

"Em là em gái của Yoon Hyun."

"Anh biết." – Kai  thở dài khi nghe nhắc đến cái tên đó.

"Sao anh biết, em đã nói gì đâu?" – Yoona mở to mắt.

"Anh đoán vậy vì... em rất giống Yoon Hyun, hai người giống y như hai giọt nước vậy, chỉ khác là Yoon Hyun trầm lặng và ít giao tiếp hơn." – Kai quả thực rất đau khổ nhưng chẳng bao giờ cậu thể hiện nổi đau khổ đó ra ngoài với ai kể cả Yoona, cô bé đang ngồi bên cạnh mình.

"Và em thích oppa." – Yoona mạnh bạo.

"Yoona, nhưng anh..." – Cậu biết nói gì và làm gì lúc này đây.

"Em biết oppa quan tâm đến em, bối rối khi gặp em chỉ bởi vì em rất giống Yoon Hyun unnie nhưng oppa không biết rằng chính sự quan tâm đó đã làm em càng thích oppa hơn." – Yoona cúi đầu.

"........."

"Oppa đừng nói gì cả, để em nói. Từ giờ, em chính thức theo đuổi oppa, oppa nhớ nhé! Em muốn oppa thích em vì em là Yoona chứ không phải là một cái bóng của Yoon Hyun unnie. Và oppa cứ chờ xem, nhất định, oppa sẽ phải thích em." – Yoona cười rồi bước xuống xe và đi vào nhà.

Chờ khi cô bé đi khuất, Kai  áp đầu vào vô lăng, suy nghĩ về những gì cô bé nói và những gì đã và đang diễn ra. Cũng có nhiều lúc, cậu ngỡ như Yoona là Yoon Hyun và dành hết sự quan tâm, yêu mến mà cậu muốn dành cho Yoon Hyun, người cậu yêu cho cô bé nhưng đó chỉ là trong một thoáng không tỉnh táo thôi bởi cậu biết rằng Yoon Hyun sẽ không thể trở về bên cậu... Nhưng tại sao lúc nào cô bé kia cũng khiến cậu phải suy nghĩ, tại sao người cô bé ấy thích lại là cậu? Đôi mắt đó, to, và tròn giống như đôi mắt của Yoon Hyun. Yoona hay cười nhưng nụ cười lại rất hiếm gặp trên môi Yoon Hyun. Cậu lắc đầu, tự nhắc mình rằng Yoon Hyun và Yoona là hai người khác nhau, cậu không muốn làm Yoona đau khổ giống như những gì cậu đã làm với Yoon Hyun....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro