Trên kỳ lân sơn hôm nay ngêng đón dị tượng , bầu trời nắng à nắng gió mù mịt đầy trời những đàn thất vĩ ngô công lớn nhỏ theo cắc khe nứt hang động bò ra nhiều không kể xiết chúng hướng về đỉnh núi nơi kêu gọi chi địa để ngêng đón vua của chúng
Ngô vương này đã tồn tại ngìn năm trải qua sương gió thời gian ánh mắt đã tràn đầy tang thương , lại nhìn thêm dưới trạng thái nhân loại kia thì giống như lão nhân tuổi xế chiều . Lúc này ngô vương đứng cha tay sau lưng mắt nhìn xa xa nơi nguyên thủy sâm lâm mang theo hồi ức
"Hầu lão ngài có việc cần tiểu ngô sẽ ra sức tận lực . Ngài có ơn với ta có ơn với ngô công tộc không có ngài sẽ không có ngô tộc bây giờ "
Hầu lão thở dài " ngươi có biết tại sao ta bị nhốt ở đây lâu như vậy nhưng vẫn không thể ra ngoài là vì sao không ! "
Tiểu ngô theo bản năng lắc đầu ánh mắt đầy nghi hoặc cùng chờ mong , nó hiểu rõ hơn ai hết hầu lão cường đại , cứ việc một tiếng ngăn cơn đại hồng thủy đưa ngô công tộc chúng nó khỏi họa diệt tộc thì hiểu lão thần thú này mạnh cỡ nào
Nhìn biểu hiện của tiểu ngô hầu lão chỉ cười lắc đầu rồi nói
" Nếu có một ngày bầu trời có bắc đẩu chuyển vần toạ lạc tai tứ tướng phía trên sẽ có một đứa bé được sinh ra tại mảnh sâm lâm này , sau lưng sẽ mạng theo tam sinh đồ án , ngươi giúp ta chiếu cố một hai thế là đủ "
Nói xong lão chỉ mỉm cười nhìn lấy tiểu ngô , tiểu ngô đi theo lão tu luyện đã lâu xem như nữa cái đồ đệ , cũng là thân nhân hiện tại duy nhất của lão , lão rất kỳ vọng vào nó mong nó có thể một ngày xông xáo thiên hạ kiêu hùng tu vi có thể vượt qua lão báo lại mối thù năm xưa của lão , ngĩ đến đây lão chỉ thở dài người kia chắc dã tiến thêm một bước có thể còn mạnh hơn lão ngĩ lão cũng sẽ không nói chuyện này với tiểu ngô , lão không muốn nó đi tìm chết để báo thù cho lão giúp lão thoát khốn vậy nên cũng chỉ chôn chuyện này ở trong lòng chỉ mong tiểu ngô có thể gặp được người có thể tu luyện tam sinh quyết lãnh đạo thế giới này chống lại cơn đại nạn sắp tới "
Tiểu ngô nghê lão hầu nói cũng không nghĩ ngợi gì gật đầu luôn
" Hầu lão ta sẽ tận lực ngài yên tâm "
Nói xong tiểu ngô quỳ xuống bái bà lạy rồi khom người rời đi trong lòng nó hầu lão đã là sư phụ nó cũng là người thân của nó tình cảm không phải nói bằng lời mà là dùng hành động để chứng minh nó sẽ tìm ra đứa trẻ kia chăm sóc nó thật tốt không phụ hầu lão ủy thác
Năm trăm năm này nó chứ du khắp sâm lâm gặp nhiều thứ thấy nhiều việc , nó cũng thành công trong việc tập hợp các bộ lạc ngô tộc lại xây dựng nên thế lực của mình đồng thời nge ngóng tin tức nhân tộc trong sâm lâm này cho đến đêm qua đi tượng xuất hiện đứa trẻ kia chắc đã xuất thế nó triệu tập ngô tộc lại đây muốn tuyên bố vài điều
" Hỡi các thành viên ngô tộc ai là vương của các ngươi "
"Ngô vương vạn tuế "
" Hỡi ngô tộc ai cho các ngươi sức mạnh "
" Hầu tổ bất diệt
Ngô tộc vĩnh hằng "
" Bắc đẩu chuyển vần thời khắc đã đến ta tuyên bố tất cả ngô tộc tuân theo tổ huấn tìm ra và phò trợ chân chủ của ngô tộc ta "
" Xuất phát "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro