Chap 4: Chúng mày chưa ngồi lên đầu mẹ được đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, nhà vẫn yên ắng, không có việc gì xảy ra cả.Xuống dưới nhà đã thấy mẹ đang ngồi bật máy đọc báo rồi. Mình len lén ngồi vào mép ghế sa long, không dám nói gì, mẹ mình vẫn một tay ấn phím, tay kia vẫn cầm cốc trà mắt chăm chú nhìn vào màn hình. Im im được một lúc, mẹ hỏi
- Đêm qua mày ngủ đâu?
- Con ngủ trên gác ạ, sao mẹ hỏi thế? Không phải mẹ gọi điện cho con ạ.- Mình ngạc nhiên.
- Tao tưởng sau khi tao gọi mày ba chân bốn cẳng trốn đi đâu rồi, vẫn to gan nằm nhà ngủ tiếp à.- Mẹ chép miệng mắt vẫn không dời màn hình.
- Ở nhà là yên tâm nhất rồi, với cả con có làm gì đâu mà phải trốn. Con cứ tưởng hình sự vào khám nhà nên ngồi đợi thôi.
- Hình sự nào vào khám nhà này. Nhà tao có phải là chuồng lợn đâu mà muốn khám thì khám. Có lệnh khám cũng phải có đứa báo trước cho tao chứ đừng nói nửa đêm nửa hôm đòi vào khám nhà người ta đâu.
- Thế sao đêm qua mẹ nói…- Mình há hốc mồm mắt tròn mắt dẹt.
- Vì tao không ngủ được nên tao không muốn có đứa đêm qua được nằm ngủ như lợn trên nhà, mày hiểu chưa – rồi mẹ đóng sập cái lap xuống, làm mình giật thót tim và nhìn thẳng vào mặt mình hỏi- Thế giờ anh chị mày đâu?
- Con không biết, anh chị đêm qua bảo đi ăn đêm con về trước.- Lúc đấy mình thật sự cuống đến mức không nghĩ ra được gì, có lẽ đây là câu nói dối cực ngu trong hoàn cảnh ấy, nếu lúc ấy đầu óc bình thường thì mình phải hiểu ra là chuyện mười phần thì mẹ phải biết tới 9 rồi, có khi còn biết sâu và rõ hơn cả mình.
- Đm mày- mẹ mình cười nhạt- Đến giờ phút này mà mày vẫn còn định bịt mắt bà già này à? Để tao nói cho mày nghe nhé, khoảng từ 12h tới 1h sáng đêm qua thằng Bình bị bắt ở 2A, sau đấy thì con Linh bị bắt ở bar cùng với 4 thằng bảo vệ. khoảng 12h30 đêm qua mày và con Linh mang 1 con xe ga ra bãi của nhà gửi, yêu cầu phủ bạt lên để tránh mưa. Còn chuyện gì mày giấu mẹ nữa không hả con?
- Con xin lỗi.- mình lí nhí nói.
- Khi tao và bố mày ngược xuôi buôn bán, vào tù ra tội chị mày vẫn còn nằm nhà quấn tã, còn mày thì vẫn chưa cả lọt qua háng mụ già này đâu con ạ.Thế mà giờ cũng tới lúc chúng mày sắp nhảy lên đầu tao hết rồi. Tai mắt của tao mọc khắp từ phường tới tận thành phố, có chuyện gì liên quan tới cái nhà này mà tao không biết? Chị mày còn bảo tao già, tao lẩm cẩm, tao đáo để, tao thế này thế kia. Tao mà không thế để cái lũ phá gia chi tử chúng mày đạp đổ cả cái nhà này à?Để tao nói nốt cho mày thông, cách đây ba hôm chúng mày đánh với cơ động tại ngã tư X. Mày tưởng tao không biết à? Chúng mày chưa về tới nhà tao đã được bọn trực ban trên phường báo cho hết rồi, chúng mày về nằm chổng gọng lên ngủ, có mình con mụ già này phải trằn trọc thôi. Con mụ già này giờ ngồi một chỗ, chúng mày đủ lông đủ cánh bay đi khắp nơi, bay qua cả mặt tao rồi.
- Con không có ý đó, con nghĩ đấy là chuyện nhỏ, không dám nói sợ mẹ lo. Với cả con nghĩ anh Bình chị Linh cũng giải quyết ổn thỏa hết rồi.- Mình cúi gằm mặt không khác gì đứa trẻ bị bắt quả tang phạm lỗi.
- Từ khi tao giao lại cái nghiệp này cho vợ chồng nó, giao lại tất cả các mối quan hệ chưa một ngày nào tao yên tâm. Tao đã dặn là phải quan tâm người này, người nọ, chúng mày bỏ ngoài tai hết.Sau lưng chúng mày, tao vẫn phải đưa tiền ông này, đút quà quà kia, đám cưới đám hỏi, tết nhất hiểu hỉ tao vẫn phải tự đi, chúng mày chỉ nghĩ tới việc chăm đám đàn em lau nhau của chúng mày thôi. Mình làm 10 thì chỉ ăn 7 thôi con ạ, đã xác định dấn thân vào đây là phải có quan hệ, phải có ô dù, không thì mưa một trận thôi nát hết mái đấy con ơi. Bây giờ xảy ra cơ sự này, chúng mày gọi ai, chúng mày dựa vào ai?Chúng mày nghĩ là bà già này ngồi yên rồi,định qua mặt hết tao? Tao biết nhưng cũng mặc kệ, cho chúng mày vấp ngã vài lần rồi mới khôn ra được. Nhưng tao cảnh báo chúng mày lần này là chúng mày ngã đau đấy, đau lắm đấy con ơi. Đêm qua hôm không phải đơn giản là bọn quận xuống đâu, mà là của thành phố đấy mày hiểu chưa? Có cả số 7 hồ Thiền Quang về đấy, mà hiểu như thế nghĩa là thế nào không? Tức là ngang với một vụ trọng án rồi con ạ. Lệnh hôm qua là do chính tay phó giám đốc công an thành phố kí đấy, mày biết tại sao không?Là vì giám đốc đang bận đi công vụ, chứ nếu không anh chị mày sẽ vinh dự được chinh tay giám đốc chiếu cố đấy. Mày tưởng tao nằm một chỗ bế cháu mà mắt mù hết rồi sao.
- Con trẻ con có biết gì đâu, mọi việc lớn bé trong nhà đều do anh chị với mẹ quyết đinh, con cũng không nghĩ là chuyện lớn đến thế hơn nữa chị Linh nói là giải quyết xong rồi, con không biết… ko biết thật…
- Giải quyết xong rồi.- Mẹ mình bĩu môi, cố tình kéo dài mấy chữ ấy- Cái ngu của chúng mà, là chẳng hiểu biết gì về pháp luât mà đã đòi qua mặt luật pháp, chúng mày đánh ai? Chúng mày đánh thằng ăn xin, con ăn mày ngoài đường à?Chúng mày đánh người thi hành công vụ, tức là chúng mày vả vào mặt nhà nước rồi con ạ. Cái ngu thứ hai của chúng mày, là tin công an, công an người ta được học hành, được đào tạo bài bản, để nắm thóp cái lũ du côn chúng mày. Mày tưởng nó tới xin lỗi mày thật lòng đấy à? Đấy chỉ là kế hoãn binh, kế hoãn binh thôi con ạ, để chúng nó có đủ thời gian thu thập chứng cứ, lấy lời khai nhân chứng làm hồ sơ thôi. Ba ngày hôm nay, lúc nào tao cũng thấy có thằng hình sự ngồi ở quán trà đá bên kia đường, cả phố này nghĩ theo dõi nhà thằng Heo ( thằng này bán hàng trắng gần nhà mình) chỉ có tao, tao mới biết là nó đang nhìn vào nhà mình thôi. Nó nhìn xem nhà mày có gì, nhà mày làm gì, có đáng để sau này chúng nó hành không đấy con ạ.

Mẹ mình nhấp một ngụm nước chè, rồi nói tiếp.
- Chúng mày còn trẻ người non dạ, chúng mày tay chưa xòe đủ năm ngón đã đòi che mặt trời. Đáng lẽ khôn ra chúng mày ngay sau đêm hôm ấy phải chạy phường, chạy quận để vụ việc không báo cáo lên cấp cao hơn, lỗ bé thì dễ lấp. Tao nói cho mày biết, cái ngu thứ 3 của chúng mày là giữa ngã tư đông như thế mà dám đánh nhau to. Chúng mày có biết 1 cái ngã tư có bao nhiêu cái camera không? Bao nhiêu cơ quan chức năng quản lý mấy cái camera ấy mày biết không? Phường nó biết, Quận nó biết, Thành phố nó biết, Vov giao thông nó cũng biết. Kể cả chúng nó có lờ mắt đi cho mày, thì viên đạn kia bắn ra, ai chịu trách nhiệm? lên chợ giời mua viên khác lắp vào à? Mày có biết trong trường hợp nào thì cơ động được nổ súng không? Chúng nó nói với mày một đằng nhưng trong báo cáo với cấp trên chúng nó phải viết sao cho có lợi nhất với chúng nó và khớp với camera kia kìa. Viết thế nào thì mày cũng phải tự đoán được rồi, chúng nó sẽ không kể tốt cho mày và nói xấu chúng nó trong cái báo cáo ấy đâu. Tao cũng nói cho mày luôn, tội chống người thi hành công vụ, đã mấy năm nay có chỉ thị từ cấp trên rồi, không có án treo đâu con ạ. Chắc chắn là vào kho đấy con ơi.
- Con biết con ngu dại rồi, chị em con đúng là chưa thể ra ngoài được, mẹ ơi mẹ cứu chị em con với.- Nghe tới vào kho là mình són cả nước mắt ra rồi.
- Cứu chúng mày.- mẹ mình lại cười chua chat- Sao mày nói ngu thế hả con, cho mày ăn bát cơm mà cứ như cho mày ăn bát c*t ý.Chúng mày là con tao, tao không cứu chúng mày thì đợi bà hàng xóm cứu à? Giờ tạm thời mày cứ ở im trong nhà đã, mày ló mặt ra bây giờ, mày cũng sẽ bị bắt.Tao sẽ lo cho chị mày trước. Chị mày không tham gia đáng kể vào vụ này có thể không bị tạm giữ, nhưng tao sợ là anh rể mày khó lắm con ạ.
- Vâng …
- Đóng cửa vào lên nhà đi, để tao bắt taxi lên quận. Nhớ đấy, ai gọi cửa không được mở, nhất là thằng công an hộ khẩu. anh chị mày bị bắt như thế, tí nữa kiểu gì nó cũng tới xác minh lằng nhằng.
- Con biết rồi ạ.
Rồi mẹ mình bế thằng cháu đi ra ngoài và sập cửa cuốn, mình lại ngồi và run, còn run hơn cả đêm hôm qua khi đi trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro