22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trân Ni một bên lái xe, một bên qua kính chiếu hậu nhìn Phác Thái Anh ngồi phía sau ôm gối ôm nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, góc nghiêng hoàn mỹ, cô vẫn luôn cảm giác Thái Anh hẳn là con lai, nếu không cũng phải có vài phần huyết thống ngoại quốc, nếu không ngũ quan không thể tuyệt mĩ đến như vậy. Nghĩ đến vừa rồi cô ấy cùng Điền Chính Quốc lưu luyến không rời, làm cô ngồi ở trong xe cảm giác yêu đương thật là đẹp.

Thái Anh nhìn cao tốc hai bên đường nhanh chóng lùi về phía sau họ, thở ra một hơi thật dài, trước kia không có ai để nhớ mong, cho nên cho dù rời đi cũng bất quá cũng chỉ là từ chỗ này chuyển qua chỗ khác mà thôi, nhưng hiện tại, đột nhiên hiểu ra cảm giác nhớ nhung là như thế nào, quay đầu lấy ra di động, nhìn mấy cái tin nhắn WeChat, toàn bộ đều là của Chính Quốc, trong lòng trở nên ngọt ngào......

Chính Quốc ngốc ngốc nhìn di động, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh hai người hôn môi, hai làn môi tiếp xúc, môi cô lạnh lạnh, mềm mại, hết thảy tựa như cảnh trong mơ buổi tối ngày đó......

Kim Nghệ Lâm ngồi một bên nhìn Chính Quốc thất thần, suy tư, tiến lại gần hỏi: "A Quốc, cậu có phải hay không có điểm mệt?"

Âm thanh của Kim Nghệ Lâm làm hai người lớn đang nói chuyện với nhau ngừng lại, mẹ Kim quay đầu nhìn Chính Quốc, có chút áy náy nói: "Ai, vốn dĩ nghĩ cháu hôm nay mới vừa xuống máy bay khẳng định rất mệt, kế hoạch ngày mai hai nhà cùng ăn cơm, chính là ngày mai Lâm Lâm phải đi Thái Lan, cho nên......"

Mẹ Điền trừng mắt nhìn Chính Quốc: "Không cần thấy thương nó, hôm nay mới vừa xuống máy bay liền không biết chạy đi đâu, mệt cũng không phải vì ngồi máy bay mệt!"

Chính Quốc nhìn mẫu thân trách cứ, vô tội chớp chớp mắt: "Xin lỗi, con thất thần, mọi người vừa mới nói gì vậy?"

Kim Nghệ Lâm sắc mặt hơi cứng, mở miệng chuẩn bị nói chuyện thì di động Chính Quốc đột nhiên vang lên, nhìn tên hiện thị trên di động, ánh mắt cậu sáng lên, nhanh tay cầm lên điện thoại, khóe môi đều áp không được ý cười, đói với mọi người trong phòng nói một câu: "Mọi người cứ ăn trước đi, con đi nghe điện thoại!" Liền vội vàng rời đi, cửa bị đóng lại, chỉ có thể nghe được cậu ôn nhu hỏi: "Tới rồi sao?"

Kim Nghệ Lâm ánh mắt lóe lóe, cười nói: "Có thể là đội bóng có việc."

mẹ Điền bất đắc dĩ lắc đầu, nói câu: "Lỗ mãng hấp tấp, Yến Thanh, chúng ta vừa mới nói đến đâu rồi?"

Điền Tu Vĩnh nhìn sắc mặt Kim Nghệ Lâm có chút mất tự nhiên, quay đầu nhìn con trai mình cười vui vẻ nói chuyện điện thoại, nhíu mày.

"Vừa đến, chút nữa muốn đi gặp Mạch Yến lão sư, nghe nói ngày mai liền phải bắt đầu quay, có chút hồi hộp" Thái Anh ngồi ở trên giường, đối với điện thoại nhỏ giọng nói.

Chính Quốc nghe cô có chút khẩn trương, cười an ủi: "Không phải đã thử diễn ở mấy buổi đọc kịch bản rồi sao, khẳng định không thành vấn đề! Đừng lo lắng!"

Thái Anh cười: "Như thế nào đừng lo lắng, em là thật sự lo lắng...... Hơn nữa, anh đối em có tin tưởng sao?"

Chính Quốc nghe ngữ khí hờn dỗi của cô, cười hì hì nói: "Đương nhiên! Em chính là bạn gái anh. Bạn gái anh là thiên hạ vô địch!"

Thái Anh nở nụ cười, nhìn đến Trần Mạt làm cử chỉ bảo phải xuống lầu, gật đầu, đối với điện thoại nói: "Em hiện tại phải đi gặp đoàn phim rồi, cúp máy nha."

Chính Quốc ừ một tiếng, nói: "Buổi tối trước khi ngủ gọi điện thoại hoặc là gửi tin nhắn cho anh" Thái Anh nhẹ nhàng đáp ứng một tiếng, ôn nhu nói: "Em nhớ anh, từ lúc xuất phát liền bắt đầu nhớ anh......"

Thái Anh mới vừa tiến vào thang máy, liền thấy một cô gái bước nhanh đi tới, chờ người kia tiến vào, liền ấn nút đóng thang máy. Cô gái kia nghiêng đầu nhìn cô: "Xin chào, tôi là Lữ Thư Quân, cô cũng là diễn viên của 《 Cách Cách Truyện 》sao?"

Thái Anh mỉm cười gật đầu: "Tôi là Phác Thái Anh, xin chào."

Lữ Thư Quân khóe môi có một ý vị không rõ cười, nhẹ nhàng gật đầu: "Tôi biết cô, Mạch Yến lão sư tự mình tìm tới cô mà"

Thái Anh sửng sốt, vội vàng nói: "Có thể cùng Mạch Yến lão sư hợp tác là vinh dự của tôi."

Lữ Thư Quân cười thành tiếng, xua xua tay, dẫn đầu đi ra thang máy: "Không sao cả, dù sao cô cũng là nữ chính." Nghe được lời nói âm dương quái khí, Thái Anh cau mày, theo sau vài bước hướng phòng họp đi đến.

Trân Ni nhìn Lữ Thư Quân, ở bên tai Thái Anh nói: "Cô ấy diễn nhân vật Minh Nhã công chúa, cùng nhân vật của em đối đầu."

Thái Anh gật đầu, Minh Nhã công chúa là vai thứ, cùng Hách Nhã công chúa là đối thủ một mất một còn.

Mạch Yến nhìn Phác Thái Anh từ cửa đi vào, ánh mắt lướt qua Lữ Thư Quân vừa mới ngồi xuống, quay đầu cười đứng lên, đối Thái Anh mở ra hai tay: "Nữ chính tới rồi!"

Thái Anh bị nhiệt tình của Mạch Yến làm hoảng sợ, bị động tiếp nhận cái ôm, Mạch Yến vỗ vỗ lưng cô, chỉ vào Lữ Thư Quân bên cạnh nói: "Thái Anh, ngồi đó. Lại đợi chút, chờ nam chính tới, chúng ta liền bắt đầu mở họp."

Vừa dứt lời, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến một giọng nam thư lãng: "Mạch Yến tỷ, lại ở sau lưng tôi nói bậy!"

Mạch Yến nhìn nam nhân trẻ tuổi đi vào, trên mặt cười nhiệt tình thêm vài phần, chỉ vào hắn nói: "Đúng vậy, ai bảo cậu đến trễ!" Thái Anh nhìn người mới tới, là nam chính của bộ phim này, Miện Lăng Phi. Miện Lăng Phi, là người Mông Cổ, thân hình cao lớn, cùng hình tượng hoa mỹ nam hiện nay không giống nhau, hắn diện mạo thiên kiên cường, xuất đạo liền ở phim《 Hoa phi lạc 》của Mạch Yến sắm vai một vị quân nhân, bộ dạng ăn mặc quân trang liền trở thành đề tài bàn tán một đoạn thời gian.

Lần này trong《 Cách Cách Truyện 》 hắn diễn Hồ quốc Thiếu Quân, cũng chính là đối tượng thành thân cuối cùng của Hách Nhã công chúa, cùng Hách Nhã công chúa tương ái tương sát, ngược luyến tình thâm.

Mạch Yến vỗ vỗ bả vai Miện Lăng Phi, bảo hắn ngồi cạnh Thái Anh, liền bắt đầu đơn giản: "Đạo diễn bộ phim lần này là Hàn đạo diễn đây, phần lớn mọi người cùng ông ấy đã tương đối quen thuộc; vị này chính là Điền Định Lượng, lần này cùng tôi đảm nhiệm vai trò nhà làm phim, bất quá ông ấy phụ trách sinh hoạt, tôi phụ trách kịch vụ; ngồi ở bên kia chính là tổ trưởng tổ hóa trang, tổ trưởng Tùy, bên cạnh là tổ trưởng tổ phục trang......"

Thái Anh nghe Mạch Yến giới thiệu, ánh mắt nhìn về thành viên đoàn phim phía đối diện, Hàn đạo diễn thoạt nhìn thực văn nhã, mang theo mắt kính, rất có cảm giác giáo thụ đại học; Điền Định Lượng thoạt nhìn tuổi đại khái 50 hơn, bụng phệ, cười vẻ mặt hòa ái nhìn các cô, cô đem tầm mắt chuyển sang phía tổ trưởng Tùy, người nam nhân này thực trắng, cảm giác so với cô còn trắng hơn, dáng người gầy, ánh mắt lãnh đạm, cho dù thời điểm Mạch Yến giới thiệu, hắn cũng chỉ là nhẹ nhàng nhìn thẳng......

"Người kia là gay, nghe nói mới vừa chia tay, khả năng tâm tình khó chịu......" Bên tai truyền đến một thanh âm nhẹ nhàng, cô quay đầu liền thấy ánh mặt Miện Lăng Phi từ trên người tổ trưởng Tùy thu hồi, nhìn cô một cái, cười nói.

Thái Anh đối với hắn cười một cái, được đến đáp lại Miện Lăng Phi càng phấn khởi, chậm rãi tiến sát vào nói: "Điền Định Lượng người này phải cẩn thận, Hàn Phong thì......" Thái Anh ở trong lòng đem lời hắn nói nhất nhất ghi nhớ, chuẩn bị lát trở lại phòng, cùng Trần Mạt chứng thực.

Thực mau Mạch Yến liền giới thiệu xong đội ngũ đoàn phim, sau đó cằm nhẹ nâng lên, đối với bọn họ nói: "Mọi người tự giới thiệu đi, bắt đầu từ Lăng Phi, nam nữ chính đi đầu."

Miện Lăng Phi đứng lên, cười nói: "Miện Lăng Phi, mọi người có thể giống Mạch Yến tỷ kêu tôi là Lăng Phi, cũng có thể kêu tên nhân vật Thiếu Quân điện hạ, tôi đều không ngại, tóm lại muốn cùng mọi người bên nhau hợp tác thật lâu, hy vọng hợp tác vui vẻ."

Thái Anh nhìn Miện Lăng Phi ngồi xuống, cũng đứng lên, đang chuẩn bị nói chuyện, liền nghe thấy Mạch Yến nhiệt tình nói: "Thái Anh là tôi tìm về, vì tìm cô ấy, tôi chính là dùng không ít công phu, đoạn thời gian kia cùng Tề trợ lý đều lo lắng! Bất quá cũng may trước kia bắt đầu quay thì tìm được, bằng không nữ chính phải thay đổi người."

Thái Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Lữ Thư Quân ngồi bên cạnh, quả thực ở trên mặt cô ấy phảng phất phẫn hận, Thái Anh trong lòng lộp bộp một chút, đôi mắt hơi rũ xuống, chờ Mạch Yến nói xong, mỉm cười nói: "Có thể được Mạch Yến lão sư trao cho cơ hội này là vinh hạnh của tôi. Khi tôi từ người bạn biết được Mạch Yến lão sư vẫn luôn tìm tôi, cũng cảm thấy thực khiếp sợ, đồng thời cũng thực cảm động, cho nên mới thuyết phục chính mình tới thử một lần, hy vọng không làm lão sư thất vọng."

Ý cười trên mặt Mạch Yến hơi thuyên giảm, nghiêng đầu đối Hàn Phong nói: "Hàn đạo diễn, nếu mấy ngày Thái Anh biểu hiện không tốt, ngài nhớ đây là lần đầu cô ấy đóng phim bao dung một chút."

Hàn Phong mặt vô biểu tình gật gật đầu, ánh mắt đảo qua Thái Anh, nhàn nhạt nói: "Dù sao tính tình tôi cũng tốt, phỏng chừng cũng bao dung được." Thái Anh nhìn ông, mím môi nói: "Còn phải thỉnh Hàn đạo diễn chỉ bảo thêm."

Dàn diễn viên từng người từng người giới thiệu xong, Mạch Yến lấy ra kịch bản, nói: "Bởi vì có chút vấn đề, cho nên hiện tại bây giờ chúng ta sẽ điều chỉnh qua kịch bản, mọi người nhìn xem."

Nghe kịch bản có điều chỉnh, Thái Anh cảm thấy hồi hộp, mở ra nhìn thử, phát hiện chỉnh sửa không nhiều, thở phào nhẹ nhõm, liền nghe thấy Mạch Yến tiếp tục nói: "Phim lần này, chúng tôi muốn mỗi tuần chiếu bốn tập trên TV, đây là một phương thức mới, áp lực sẽ khá lớn, nhưng tôi tin tưởng mọi người sẽ không làm người xem thất vọng!"

Thái Anh cầm kịch bản trở về phòng, bước chân có chút nặng nề, lần đầu tiên đóng phim áp lực rất lớn làm cô không yên lòng nổi.

Trân Ni mở cửa, nhìn thấy khuôn mặt ủ rũ của Thái Anh, lo lắng hỏi: "Làm sao vậy? Có người làm khó em sao?"

Thái Anh hít sâu một hơi, lắc đầu: "Không có, chỉ là sắp bấm máy nên em áp lực thôi."

" Cứ thử bắt đầu xem tình hình thế nào đã. Cứ phát huy như khi diễn tập là sẽ ổn thôi."

Thái Anh nhấp một ngụm nước:"Chị biết Điền Định Lượng không?"

"Biết, làm sao vậy? Hắn là nhà sản xuất của bộ này?"

Thái Anh gật đầu: "Đúng vậy, ông ấy phụ trách kịch vụ, vừa rồi Miện Lăng Phi có nói, người này phải cẩn thận."

Trân Ni ngồi xuống sô pha, trên mặt biểu tình nghiêm túc: "Không sai, Điền Định Lượng ở trong giới còn được gọi là ' Tiếu Diện Hổ ', cười trước mặt, đâm lén sau lưng, loại người này em hiện tại không được rây vào."

Nhìn Thái Anh một lần nữa làm khuôn mặt u sầu, cô liền chạy nhanh đến an ủi: "Lần này ông ta chỉ phụ trách kịch bản, cùng chúng ta tiếp xúc không nhiều lắm, khéo léo tránh là được."

Thái Anh có chút không xác định hỏi: "Tránh như thế nào?".

"Người này có một chút tốt, chính là không động đến diễn viên. Hắn động đến nhà đầu tư, phía đối tác, cũng động chạm đạo diễn, nhưng đối với diễn viên thì lại nhân từ nương tay, chúng ta không chọc ông ta, ông ta cũng sẽ không cùng chúng ta so đo."

Thái Anh ở trong lòng yên lặng ghi nhớ, quyết định về sau nhìn thấy Điền Định Lượng nhất định phải đi đường vòng đi. Trân Ni nhìn cô hỏi: "Còn có ai?"

Thái Anh lắc đầu, đột nhiên nhớ tới cái gì: "Em có cảm giác thái độ của Mạch Yến lão sư đối với em không tốt lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro