Chênh lệch (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu nhìn cô với đôi mắt đầy tổn thương,rồi nói thật khẽ
-Em muốn kết thúc tình cảm của chúng ta chỉ vì anh muốn giúp đỡ gia đình em sao. Từ ban đầu yêu anh thì anh tin chắc em đã biết anh là ai rồi mà,anh làm điều này vì gia đình cả hai chúng ta chứ không vì anh sợ quê hay xấu hổ gì cả. Em thử nghỉ xem, anh còn ba mẹ danh dự này anh giữ không phải để cho anh mà là để cho cả gia tộc họ Hoàng em hiểu không, còn tập đoàn của ngoại anh bên Mĩ nữa,khi nãy mẹ đã nói bà sẽ giao nó lại cho anh khi anh lấy vợ, vì thế bây giờ anh mang trọng trách của cả hai gia tộc em có hiểu cho anh không,còn hàng xóm em thì sao họ sẽ nói như thế nào khi chồng em là người kế hai tập đoàn lớn lại để ba mẹ vợ ở trong căn nhà như vậy,họ sẽ nó sao đây,họ nói anh không thương em nói anh thế này thế kia hay là nói em là đứa con gái bất hiếu,có chồng giàu bỏ mặt ba mẹ. Anh yêu em, anh yêu gia đình em vì họ cũng là gia đình của anh,từ khi thật sự yêu em anh chưa bao giờ có ý nghỉ coi thường hay khinh khi gì gia đình em cả,nếu muốn che lấp hay xấu hổ anh đã đề nghị đưa ba mẹ em về thành phố và mua cho ông bà một ngôi biệt thự ở ngoại ô hay villa chẳng hạn,..........
Im lặng một lúc cậu lại nói tiếp
-Những lời em vừa nói làm anh đau đó....nhưng không sao cả,anh chỉ nói vậy thôi, nếu làm vợ anh quá áp lực cho em và nếu.... ..nếu....... nếu em múôn chia tay thì anh sẽ không phiền em nữa.
Nói rứt câu cậu quay lưng đi để che đi những giọt lệ sắp tràn ra khỏi khoé mắt.Nhưng chỉ vừa bước được hai bước thì vòng eo của cậu đã bị cô giữ chặt lại bằng hai tay của mình.
Áp mặt vào lưng cậu mặt nước mắt cứ rơi ra không ngừng mà nói trong tiếng nấc
-Anh à,em xin lỗi,em sai rồi,là em ích kỉ là em ngu ngốc chỉ biết nghỉ cho cảm giác của mình mà không nghỉ cho anh,em xin lỗi vì đã nói những lời nói ngu ngốc đó......em xin lỗi,em yêu anh nhiều lắm đừng xa em nha!(tg:chia tay cũng chị năn nỉ cũng chị, thua luôn à)
Quay người lại ôm cô vào lòng thì thầm nói
-Anh không đi đâu cả,anh biết vợ anh nghỉ gì và lo gì nhưng vợ ngốc à, nếu chấp nhận yêu thì phải chấp nhận thay đổi vì người mình yêu chứ,thay đổi ở đây không phải gượng ép bản thân ai sống theo ai mà là biết đặt vào vị trí của nhau để thông cảm và thấu hiểu mà hoà hợp vào nhau.Sự chênh lệch giữa chúng ta quá lớn nên luôn ta cho em mặc cảm bị anh khinh khi coi thường, anh hiểu điều đó chứ nhưng nếu yêu anh xin hãy tin anh một lần đi. Anh đã chọn vợ thì sự chênh lệch về gia thế đã không phải là vật cản anh phải quan tâm rồi.
Cô gật đầu mĩm cười hạnh phúc trong vòng tay cậu,có lẽ cô đã nghỉ quá nhiều rồi.Nhưng cô chỉ toàn nghỉ cho mình mà chưa bao giờ đặt mình là cậu nên cô đã vô tình làm cả hai tổn thương.Cũng may cô nhận ra sơm nếu không đã mất nhau thật rồi.
Khẽ đẩy cô ra đối diện mình,cậu mĩm cười nói
-Vậy vợ cho anh kêu người xuống sữa nhà cho ba mẹ nha!
-Dạ,tuỳ anh thôi,em không ý kiến ạ.
-Ok,quyết định vậy đi,giờ thì mình xuống ăn cơm thôi nào vợ yêu.
Nói xong cậu cúi xuống bế cô ra khỏi phòng làm cô la in ỏi vì bất ngờ bị nhất bỏng lên như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giaphuong