Khoảng không"------"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau cậu cho người điều tra về lí do năm xưa Huỳnh Vy làm vậy với mình nên sự thật mọi chuyện năm xưa cậu cũng đã biết rõ, đúng như cô nói Vy làm tất cả đều xuất phát từ tình yêu dành cho cậu. Năm đó ba Vy phát hiện Vy quen cậu, một sinh viên nghèo nên ông đã ngăn cấm không cho cô bên cậu nữa,mà nếu đơn thuần là ngăn cấm thì Vy cũng đâu dễ dàng buông tay câu chứ, bị ba nhốt vào phòng và khoá trái cửa không cho ra ngoài, không chỉ vậy cô còn tuyệt thực phải nhập viện vài lần vì ngất đi. Thấy Vy quá yêu cậu, ông quyết đánh đòn tâm lí, ông bảo nếu Vy không chịu chia tay cậu thì sẽ cho người đánh cậu đến bại liệt,vì quá yêu thương cậu nên Vy làm sao có thể để ba mình làm vậy với cậu được chứ..... thà bản thân một mình chịu đau khổ cô quyết định làm theo ý ba mình và sang nước ngoài du học để cậu được sống bình yên hơn.
Mọi chuyện đã quá rõ ràng thế đấy nhưng lạ thay cậu lại không làm gì cả mà chỉ lau đâu vào bia rượu như một con thiu thân vậy. Cậu luôn hận Vy về chuyện năm đó nhưng hôm nay sự thật đã quá rõ ràng cậu lại quyết định im lặng một mình mà không trở về bên Vy như cô đã nói.Cậu cố nhớ về những kỉ niệm giữa mình và Vy nhưng dường như tất cả đều mơ hồ không rõ ràng, có lẽ câu nói" xa mặt cách lòng" đã thật sự ứng nghiệm với cậu nhớ cô vô cùng. Mà thay vào đó mỗi lần có nhớ về Vy thì nhìn bóng cô lại hiện về,cả căn biệt thự to đùng đi đâu làm gì cậu cũng thấy hình bóng của cô cả,đến khi vào công ti hình bóng ấy cũng quyết không tha mà luôn bám lấy cậu kể cả lúc tĩnh lẫn lúc say cô điều hiện hữu trước mắt cậu nhưng đã nhiều lần cậu với tới nó lại biến mất một cách lạ thường. Ngày này qua ngày kia nỗi nhớ càng dâng cao điều đó chứng minh cho cậu thấy rằng trong tim cậu khói óc cậu giờ chỉ có một mình cô mà thôi. Những ngày không cô cho cậu hiểu khá rõ ràng trái tim nhìn đã trao trọn cho cô từ lâu rồi chỉ vì có mỗi cô thôi. Người ta nói đúng, những thứ ta dễ dàng có được lúc ấy ta sẽ không biết trân trọng nó cho đến khi mất đi rồi thì ta mới biết nó vốn rất quan trọng với ta. Cậu đã không sớm nhận ra điều đó hơn để rồi nhiều lần ngu ngốc coi thường mà nặng lời làm cô tổn thương,đến hôm nay cô không còn bên cạnh nữa thì cậu mới nhận ra cuộc sống cậu thật sự vô vị và tẻ nhạt khi không còn cô nữa.
Hơn cả tuần nay cậu cũng đã cho người đi tìm cô nhưng chẳng có tí tung tích nào cả vì lúc cô chạy ra khỏi nhà thù trời đã khá khuya và ít người qua lại. Nỗi sợ mất cô trong lòng cậu càng lớn dầng hơn,lần trước cô cũng đã một lần buông bỏ cậu rồi nhưng nó không đau khổ nó không cảm thấy mất mát nhiều như lần này. Cảm giác đó thôi thúc cậu đi tìm cô đi tìm sự sống của chính mình nhưng tất cả đều vô ích.
Rồi cho tới một hôm, cậu đang làm việc trong văn phòng thì Gia Hân đến, cậu cười nhẹ chào cô
-Em tới đây có gì không nhóc
Gia Hân không nói gì lấy từ trong giỏ ra tấm giấy trắng có chữ rồi đặt lên bàn làm việc của cậu và nói trước khi rời đi
-Cái này là chi phiếu 3tỉ chị Như mượn của anh King trả tiền anh đã cho ba má chị ấy xây nhà đó, à chị ấy còn nhờ em gửi trả lại cho anh chiếc lắc nữa này,chi ấy nói mình không đủ tư cách đeo nó hãy tặng ai xứng với nó hơn chị ấy mà anh muốn.
Nghe tới tên cô cùng chiếc lắc tay mình đã tặng cậu vội vàng rời khỏi bàn làm việc chạy theo giữ Hân lại khi cô đã đi được vài bước hướng ra cửa
-Em biết Như ở đâu sao nói cho anh biết đi.
Hân nhìn thẳng mắt cậu hỏi
-Để làm gì?
Thấy thái độ của Hân cậu cũng phần nào ái ngại, cậu biết Gia Hân rất thương cậu nhưng nếu trong trường hợp này thì cậu ngàn lần sai van lần không thể tha thứ mà.
Cậu biết phải nói sao đây chứ
-Anh...anh...
-Anh sao? Tìm chị ấy, năn nỉ,xin lỗi,quay về và xỉ nhục chà đạp coi thường.
-Anh biết anh sai rồi, xin em đó chi anh biết cô ấy ở đây được không.
-Em không biết
Trả lời dứt khoác, Hân hất tay cậu ra và định đi ra ngoài nhưng lại một lần nữa bị cậu giữ lại
-Anh biết anh sai rồi,anh hứa sẽ không làm cô ấy phải khóc đâu chỉ chỗ cô ấy cho anh đi Gia Hân
-Anh đúng là người ích kỉ,anh chỉ nghỉ cảm giác của mình mà chẳng hề nghỉ gì cho người khác, chị Như tốt như vậy anh lại không biết quý trọng hết lần này tới lần khác làm chị ấy tổn thương rồi xin lỗi thù có tác dụng gì chứ,tấm gương đã vỡ dán lại thế nào cũng còn vết nứt cả cũng như trái tim chị ấy bây giờ vậy dù chị ấy tha thứ rồi cả hai quay lại đi nữa vết thương đó mãi mãi không mất sẹo đâu anh à, làm sao ai có thể đảm bảo rằng anh sẽ không lại thế không vô tình à không mà là không vô tâm làm chị ấy tổn thương thêm chứ.
Im lặng không lâu cô nói tiếp
-Còn nữa,anh muốn chị anh sinh con cho anh đúng không?
-Phải
-Vậy anh có bao giờ tìm hiểu về việc mang thay đó như thế nào chưa?
-Cô ấy nói với em là cô ấy sợ đau và không muốn à?
Cô cười khinh nhìn cậu nói
-Anh lại thế rồi,chị ấy nói "sẽ đau đó" là đồng nghĩa chị ấy sợ anh sẽ đau chứ không phải bản thân chị ấy sợ đau đâu anh à vì người phải lấy tuỷ sống là anh chứ không phải chị ấy đâu,chỉ vì lo cho anh mà anh lại nặng lời xúc phạm chị ấy như thế đó là tình yêu sao,có chăng chỉ là chị ấy yêu anh mà thôi. Chị ấy nói chị ấy đã rất hạnh phúc khi nghe anh đề nghị sẽ cùng chị có con cùng kết quả thì sao anh cho chị ấy thấy tất cả tất cả lời anh nói chỉ là cợt đùa vui miệng mà thôi,vì nếu anh có ý định đó từ trước anh đã tìm hiểu và không để bản thân phải hiểu sai ý chị ấy như vậy đâu.
-Anh...
-Chuyện của anh chị em không muốn xen vào nhưng lần này anh sai rồi thật sự sai rồi,em biết chị Như ở đâu nhưng em sẽ không nói cho anh biết đâu,phải chị ấy nghèo nhưng tất cả những gì chị ấy có chị ấy đều cho anh nhưng đổi lại được gì hả anh hai nước mắt nước mắt và nước mắt mà thôi, hãy để chị ấy yên và đừng tìm chị ấy nữa vì anh không xứng để được chị ấy tha thứ.
Nói rồi Gia Hân bỏ đi để lại một mình cậu với khoảng không trống trãi lạnh lẽo, để lại cho cậu bao nhiêu sự vằn vặt tự trách, nhớ nhưng và sợ hãi.
Ôm im mình nguỵ gối xuống sàn cậu chỉ có thể cuối đầu nói nhỏ" Anh sai rồi" kèm theo đó giọt nước mắt của sự ân hận cũng đã trào ra và trạm nhanh xuống sàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giaphuong