Một đóng lộn xộn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rời khỏi công ti của cậu Gia Hân lái xe riêng về thẳng nhà King để gặp Như. Vào nhà đã thấy King và cô đang ngồi trên sofa nói chuyện.
-Xong nhiệm vụ rồi đó,giờ chị định sao?
-Ừ,cảm ơn em nha, chắc tí nữa chị sẽ đón xe buýt về quê vài tuần.
Nghe tới quê Hân liền phấn khích
-Oh,về quê hả cho em theo với.
-Ừ,nếu em thích thì về thôi nhưng chị nói trước ở dưới chán lắm không gì chơi đâu đó.
-Về quê yên tĩnh là em thích rồi...
Ngưng lại xoay qua nhìn King nói tiếp
-Còn mấy người, đi không.
King nghe liền cười tươi đáp
-Đi chứ,em đi đâu anh theo đó.
-Vậy đi xuống ông "Diêm" đi không.
-Nếu nơi đó có em.
-Mơ đi ha!!!!
Quay qua nhìn cô nói tiếp
-Thôi em về lấy đồ đã rồi qua mình đi liền nha.
-Ừ,em về chuẩn bị đồ đi,rồi nghỉ mệt tí,chiều chiều mình đi cho mát.
-Ok.pye chị
Nói rồi Gia Hân đứng dậy chuẩn bị ra về thì King lên tiếng hỏi
-Em đi đâu vậy?
-Về nhà chứ đâu!
-Vậy đồ anh ai soạn.
Câu hỏi rất tĩnh bơ của cậu được cô trả bằng một câu cũng không khá khẫm hơn.
-Thì anh chứ không lẽ tôi.
-Thì em chứ không lẽ anh.
King cũng không hiền lành gì đáp lại ngay làm Hân tức muốn phụt khói.
-Anh...anh...
-Anh sao,em đã nói em sẽ chịu trách nhiệm lo cho anh tới khi tay anh lành,giờ em thấy đó nó vẫn chưa lành.
-Hay lắm,tháo băng rồi tôi sẽ giết chết anh.
King vẫn không gì sợ hãi điềm tĩnh nói kèm theo nụ cười nham nhỡ.
-Tới đó tính đi ha,giờ thì dẫn anh lên phòng anh và làm nhiệm vụ đi nào.
Nói rồi cậu nhìn Như cười nói
-Em lên phòng nghỉ tí đi cho khoẻ, nhìn em thiếu ngủ trầm trọng đấy nhóc.
-Hì,anh lên với Hân đi,em không sao mà.
-Một là lên, hai là anh sang nhà tìm Hoàng Gia Phương ngay lập tức.
-Thôi được rồi,tí em lên ngay, anh với Hân lên soạn đồ đi.
-Coi bộ còn thương lắm.
-Kệ em,cắm anh đánh ảnh lần nữa đó.
-Không đụng thì không đụng....nhớ lên sớm đó
Nói rồi King nắm tay Hân lên lầu để lại sau lưng ánh mắt buồn tủi của một cô gái cô đơn khi vừa mới chia tay người yêu,à đúng hơn là khi phát hiện người mình yêu không hề yêu mình như mình tưởng.
*****
Cùng thời gian ấy,ngay trong thành phố này ở một căn biệt thự không thua gì biệt thự nhà cậu có một cô gái trẻ xinh đẹp dễ thương vô cùng, cô nàng này đang nằm trên một chiếc giường to đùng với cái gra màu hồng trong căn toàn hồng của mình và nhõng nhoẽ với một ai đó đang nằm bên cạnh
-Vy mà hớt tóc ngắn chắc đẹp zai lắm ta.
(tg: vân chính xác cô gái bên cạnh không ai khác là Huỳnh Vy đó các bạn, lý do vì sao cô lại ở đây đọc tiếp sẽ biết nhé!!!)
-Điên.
-Em nói thật mà, không tin Vy đi làm thử đi.
-Thử cái đầu cô á, vậy sao cô không đi cắt đi ở đó mà xúi dại tôi.
Cô gái đó vờ buồn xụ mặt nói
-Nếu đêm hôm đó em làm người nằm trên em sẽ đi.
-Cô còn giám nhắc đêm đó sao,là cô tự nguyện bắt tôi về tự nguyện nằm dưới rồi giờ lại bắt tôi chịu trách nhiệm,điên thiệt mà.
(tg: tình hình là thế này nè mọi người, sau cái hôm cậu đưa Vy về khách sạn thì hôm sau cô nàng lại đi nhậu và cái kêt quả của việc say rượu là cô đâm sầm vào người nào đó,và người đó là một cô gái cũng khá xinh . Vì quá say chẳng biết trời chăng gì Vy đi tiếp mà chẳng hề xin lỗi mặc cho người ta có nắm tay lại mà bắt xin lỗi thế nào,tức giận quá cô gái đó quát vào mặt đám vệ sĩ của mình " bắt cô ta về cho tôi" thế làm Huỳnh Vy bị bọ vệ sĩ nhà người đó hốt về và nhét vào phòng để chủ nhà tự ý xử lí,nóng giận đùng đùng khi bị Vy đụng chúng, cô nàng đóng sầm của lại khi đám vệ sĩ đã rời đi,bước tới gần nhìn rõ mặt Vy hơn rồi chửi thầm <giám đụng vào người Dương Ý Linh tôi mà không xin lỗi, nếu không vì cô say tôi đã nghiền nát cô rồi> nói rồi lấy cái còng từ hộc bàn ra định còng Vy vào giường nhưng nào ngờ vừa cầm tay Vy lên đã bị Vy kéo xuống và nằm hẵng lên người làm cô gái đó không trở tay kịp vì quá nhanh,còn thêm việc người đang say thì sức mạnh con người khoẻ hơn bình thường nên cô gái đó đành chịu thua nằm dưới muốn làm gì làm vì phòng cách âm có kêu đứt gân cũng có ai mà nghe để cứu mà quan trọng hơn là nụ hôn Vy mang lại rất là nồng nàng và ngọt ngào làm ý chí cô ấy chao đảo, hơi men Vy chuyền qua làm cho cô ấy chỉ muốn mặc Vy làm điều Vy thích mà thôi. Sáng hôm sau tĩnh dậy, cô nàng bắt Vy phải chịu trách nhiệm vì lấy đi nụ hôn đầu và quan trọng là cướp đi ngàn vàng của con gái. Vy không hiểu cái mô tê gì vì quá say nhưng nhìn vào vệt máu đỏ trên giường thì đành phải chịu thôi. Nhưng Vy là hàng trắng hay gì á,cô nàng này bị nghiệ cô mất rồi không cho cô đi đâu hết kể cả Vy đồi về nhà cô cũng không cho,hết cách Vy đành gọi về nói với ba má là đi du lịch vài tuần rồi sẽ về cho ba ma không lo. Và đến hôm nay là 10 bữa rồi cô bị cô công chúa này bắt giữ trong ngôi biệt thự được trang hoàn lộng lãnh.)
-Hì, điên vậy sao ôm quoài vậy.
-Tôi ôm cô hay cô ôm tôi,cô làm ơn tha cho tôi về nhà đi đã hơn một tuần tôi đã không về nhà rồi đó.
-Không muốn,Vy đi về lỡ Vy trốn luôn thì ai chịu trách nhiệm với em.
-Vậy cô muốn sao đây.
Cô gái đó thãn nhiên ôm eo Huỳnh Vy cười ngọt nói
-Dẫn em về, nói với ba má là sẽ cưới em.
-Cô khùng hả,tôi là con gái cô cũng vậy sao cưới được.
-Sao lại không được,chỉ cần em và Vy yêu nhau là được thôi mà.
Huỳnh Vy cười cợt đáp
-Cũng đúng,yêu là được,nhưng tôi không yêu cô.
-Hì,giờ không yêu sau này sẽ yêu.
Huỳnh Vy thấy cô gái này thật làm sao mà cứ ép cô phải cưới cô ta chứ,
-Lại mơ, cô nhìn xem mình có gì đặt sắc hơn người ngoài cái giàu,hơn nữa cô hơn tôi tới 8 tuổi lận đó, nếu có lấy vợ tôi cũng không lấy người lớn tuổi hơn mình nhiêu như vậy đâu.
-Ý Vy nói em già.
Khi hỏi câu này thì nụ cười thường trực trên môi Ý Linh đã tắt từ lâu nhưng Vy nào thấy mà vẫn thản nhiên đáp
-Vâng
-Ừ,vậy Vy về đi
Nói rồi Linh đứng lên lấy một trùm chìa khoá đặt vào tay Vy
-Xe Vy em để ở dưới gara á,Vy xuống lấy và lái về đi.
Vy ngạc nhiên hỏi
-Cô cho tôi đi thật sao.
-Ừ, Vy đi đi.
-Cô chắc chắc, đừng nói cho tôi về rồi lại kêu vệ sĩ bắt lại nha!
-Không, lần này là thật.
Vy vẫn không tin hỏi lại
-Không đùa?
Ý Linh cười gượng đùa
-Không đi Linh đổi ý đó.
Khưng lại vì cách xưng hô mới của Linh nhưng rồi Vy vẫn nói
-Đi đi chứ,ngu gì ở lại.
Nói rồi Vy ngồi dậy và chạy nhanh xuống gara lấy xe của mình và lái về mà nào biết cô gái ấy đã đau lòng và khóc vì cô như thế nào, cô ấy đã đứng trên hành lang nhìn thấy toàn bộ dáng vẻ của Vy khi lái xe đi, mà lẫm bẫm vài câu trong khi nước mắt không ngừng rơi" Vy sợ em đến vậy sao,có cần gấp gáp như vậy không, em đáng sợ đến thế à".

Cô gái ấy là Dương Ý Linh là con nuôi của nữ Hoàn Anh quốc, từ năm 20tuổi đã tự tay xây dựng lên một công ty và sau 12 năm thì giờ nó đã phát triển thành tập đoàn đa ngành nghề bậc nhất Anh Quốc mới về hơn một tháng mục đích là sẽ đặt chi nhánh để góp phần phát triển nước nhà. Vì quá chú tâm vào công việc cô đã bỏ quên đi việc tình cảm và tiểu thanh xuân,tới nay sự nghiệp ổn định cô đã 32tuổi nhưng vẫn chả có môia tình lận lưng,đến cái đêm định mệnh cô gặp Vy rồi mọi chuyện diễn ra cứ như một giấc mơ đẹp với cô nhưng có lẽ vơia cô là thêa nhưng với Vy lại là một cơn ác một thì phải, đên hôm nay cô mơia hiểu ra mình đã quá gia để có thể coa được tình yêu của một cô gái xinh đẹp đầy sức sông như Huỳnh Vy vì thế cô quyết định buông tay Vy ra để cô tìm một ai đó xứng hơn cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giaphuong