Chương 228

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ba Vương Bắc đã hãm hiếp và sát hại một bé gái 8 tuổi, giấu xác trong đống rơm và đốt lửa thiêu xác, hành động man rợ chỉ có một bé trai 4 tuổi nhìn thấy và nó ngay lập tức đi báo cho ba mẹ biết nhưng ba mẹ cậu bé đó lo chơi đánh bài không quan tâm lời con nhỏ nên không đi tìm hiểu cho đến khi một cơn mưa to đùng kéo xuống dập tắt ngọn lửa , nhìn trời mưa ông ta biết sẽ bị bại lộ nên ngay lập tức ôm Vương Bắc rời đi mặc kệ người mẹ van xin muốn giữ con ở lại , mục đích của ông ta bắt Vương Bắc đi là để ngăn không cho mẹ em nói ra hành tung của ông ta bằng không ông ta sẽ giết em ,cả hai chỉ là vợ chồng hờ sống tạm bợ với nhau , không có pháp luật ràng buộc nên kể từ đó mối quan hệ của họ chấm dứt,ông ta sợ tội bỏ chốn trước khi cơ quan điều tra phát hiện được xác của bé gái đang trong quá trình phân hủy , một phần cơ thể đã bị đốt cháy , bị chuột đồng cắn phá đến thân thể không còn nguyên vẹn lành lặn đến thảm hại, người mẹ đã khóc xỉu lên xỉu xuống khi nhìn thấy di thể của con gái mình , muốn ngay lập tức tìm bắt hung thủ , thì kẻ thủ ác đã bỏ chốn,công an phát lệnh truy nã suốt bảy năm trời nhưng không có kết quả, vụ án cũng đi vào bóng tối không còn ai nhớ đến.

Chỉ còn người mẹ đau lòng mất con, không ngừng tự trách vì cuộc sống mưu sinh để con gái một mình lặn lội đồng sâu tìm cua bắt ốc nên mới bị người ta giết hại,và cũng vì gia cảnh nghèo nên không đủ sức tìm bắt kẻ thủ ác để trả lại công bằng cho con gái , thời gian càng trôi,tóc người mẹ càng bạc hơn càng khiến nỗi đau ấy cứ âm ỉ đến rỉ máu ,mỗi ngày bà đều khấn nguyện cùng linh hồn con gái cho bà trúng được vài tờ vé số để bà thuê người tìm giết kẻ đó , và điều đó đã được ước nguyện , mọi số tiền là phí cho Hoàng Tiệp ,chỉ trong một thời gian ngắn với tài lực của bản thân,anh đã tìm được hành tung của kẻ đó và đồng thời cứu sống Vương Bắc , giúp em thoát khỏi người ba tàn độc.

Kết thúc hồi ức, Hoàng Tiệp không biết anh đã si ngốc một mình trong căn nhà suốt mấy ngày qua, bác sĩ đến giờ thì mang thức ăn tới cùng anh trò chuyện đôi câu liền đi , thời gian còn lại chính là để anh một mình suy nghẫm,đối với bốn đứa Đông Tây Nam Bắc tụi nó,anh không tức giận thay vào đó chỉ còn thở dài cùng bất đắc dĩ, tụi nó yêu anh ,tình yêu đó lớn dần theo thời gian , từ cái tuổi ngây ngô và giờ đã trưởng thành , tụi nó đã xác định rõ là tụi nó muốn gì cần gì ở anh chỉ có anh là vô cảm không quan tâm đến tụi nó , mãi chạy theo một bóng hình để bốn đứa tụi nó ở một bên đứng đợi anh.

Bác sĩ nói đúng,anh nên dừng lại, không nên mãi mê chạy theo một bóng hình không có kết quả, nhưng mà điều đó cũng đâu có nghĩa rằng anh chấp nhận bốn đứa tụi nó, tình yêu là một điều tự nhiên và không thể ép buộc , làm sao anh có thể chấp nhận tụi nó , cùng lúc đến bốn người.

Anh ?cảm thấy tâm trí rối bời , đầu đau nhức như muốn nổ tung không làm sao nghĩ cách để thoát ra cái mớ hỗn độn này ?

Anh dừng lại thì sau lưng có Đông Tây Nam Bắc,bốn đứa tụi nó đỡ anh đứng dậy , nhưng nếu tụi nó dừng lại thì phía sau lưng của tụi nó chính là vực thẳm tăm tối và chúng nó chỉ có thể bị rơi xuống .

Không hiểu sao chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh bốn đứa tụi nó lần lượt bị rơi xuống vực thẳm đen tối, còn anh chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn thì nơi ngực trái bỗng dưng thắt lại , bụng dạ anh nóng bừng lên như có lửa đốt cháy ,nhắn nhủ anh không được bỏ mặt tụi nó.

"Anh ~ cho tụi em ngủ với anh có được không~?"Hoài Nam nhỏ tuổi nhất ôm gối ôm màu hồng đi vào phòng anh ,đôi mắt ướt nhẹp nước mắt nhìn anh , Hoài Nam khi nhỏ rất giống con gái bị mẹ ngược đãi đã trở thành kí ức đáng sợ khắc sâu cả trong tâm trí nên mỗi lần ngủ là mơ thấy mẹ lấy guốc gõ đầu ,lấy chổi đánh, một ác mộng không bao giờ kết thúc ?

Anh thở dài và bảo"được rồi ,mấy đứa lên giường đi "

Đông Tây Bắc hí hửng chạy nhanh đến ,nhanh hơn cả Hoài Nam.

"Cả bốn đứa điều gặp ác mộng có phải không ?"

Hoài Nam,Thu Tây ngủ ôm anh còn Trần Đông và Vương Bắc ngủ ngoài cùng .

"Dạ~ tụi em rất là sợ , có anh bên cạnh tụi em mới yên tâm "Thu Tây trả lời anh .

Khi nhỏ , tụi nó vẫn chưa trưởng thành , cơ thể vẫn còn con nít lắm,anh cho tụi nó mặc quần áo sáng màu nhẹ nhàng nên nhìn tụi nó rất vui tươi ,mỗi khi nhìn đến bốn đứa tụi nó anh luôn cảm thấy ấm áp , ấm áp như người thân trong gia đình , như những đứa em trai nhỏ , không được có bất kỳ tình cảm nào không đúng với bốn đứa tụi nó , bởi vì tụi nó vẫn còn rất nhỏ , trong lòng luôn khắc sâu ý niệm như vậy cho đến bây giờ không thay đổi.

Ngày hôm sau, hết Hoài Nam và Thu Tây ngủ cạnh ôm anh thì đến Trần Đông và Vương Bắc, tụi nó tự phân chia như vậy, không có sự tranh giành và đố kỵ nhau ,anh rất vui và hài lòng với bốn đứa tụi nó nên quyết định giữ vững mối quan hệ Đông Tây Nam Bắc bốn người ở bên cạnh , không nhận nuôi thêm ai nữa .

Và rồi thời gian sau, tụi nó lớn dần hơn,15,16 tuổi gì đó ? tụi nó không còn ngủ cùng anh nữa,anh hỏi thì tụi nó bảo , tụi em lớn khôn rồi sợ chật giường làm anh ngủ không được, đã quen với sự ấm áp trên giường cùng bốn đứa tụi nó,nay còn một mình anh có chút cô đơn, vì quá cô đơn nên khiến khích anh tìm một ai đó để chia sẻ sự trống trải, nhưng trong những thời gian sau đó anh không tìm được một ai khác ngoài Người ấy .

Ring~~~~ tiếng chuông điện thoại làm ngưng lại mọi cảm xúc hỗn độn,anh bắt máy khi nhìn ra người gọi đến là bác sĩ.

"Có việc gì không bác?"

"Đông Tây Nam Bắc tụi nó...."

Ngay lập tức Hoàng Tiệp đứng lên , đi vào phòng đặc biệt của mình và bước ra trong bộ dạng khác , quần áo da đen một màu từ trên xuống dưới ,khẩu trang màu đen che hơn nửa gương mặt chỉ để lộ đôi mắt hai mí hẹp dài ,lông mi rậm cong vút ,cùng với tròng mắt tím đen kiêu mị.

Anh đi ra ngoài, không ngần ngại cùng bốn đứa tụi nó công khai quan hệ chỉ vì anh hay tin Đông Tây Nam Bắc bốn người đang bị quay kín khốn cùng trong vòng quay của kẻ thù , địa bàn có tay trong, lợi dụng Đông Tây Nam Bắc tụi nó bị thương mà cho người đến quấy phá muốn chiếm cứ địa bàn hoạt động của tụi nó quản lý.

Khi anh chạy chiếc mô tô phân khối lớn đến thì nhìn thấy bốn đứa tụi nó bị mấy chục người đánh bầm dập tả tơi , dù từng đứa nó đều bị đánh đến mặt mũi bầm tím ,và đứng không vững, những tên côn đồ khốn nạn đó tiếp tục nắm cổ áo , bắt giữ tay chân xem Đông Tây Nam Bắc như bao cát mà đánh , chúng nó yêu cầu Đông Tây Nam Bắc phải phục tùng đại ca của chúng nó , nhường quyền quản lý cho đại ca của tụi nó .

Cả chục thằng bắt giữ bốn người, ép buộc tụi nó quỳ gối liếm giày và gọi đại ca của tụi nó một tiếng lão đại , nhưng chỉ nhận được ánh nhìn mỉa mai cùng nước bọt chỉ toàn là máu phun trước mặt tên lão đại ,tên lão đại tức giận vung chân đá đạp vào mặt từng người một , khiến cho tụi nó nằm rạp xuống đất gần như muốn bất tỉnh.

"Tụi  tao sống là người của Anh ấy, chết cũng là người của Anh ấy , tụi mày cho rằng giết bọn tao thì tụi mày có thể lật đổ đại ca của tụi tao sao ?đúng là mơ tưởng"Trần Đông mạnh miệng với tên đại ca của đối phương , một kẻ gầy gò xâm chổ kín người vô cùng dị hợm , tuổi đời trên dưới 30 .

Hoàng Tiệp nhìn cảnh đó mà tức , một lũ khốn kiếp ỷ đông hiếp yếu ,Đông Tây Nam Bắc đều bị tay trong phản bội ,đàn em dưới trướng vì vậy cũng bị lôi kéo , một vài chục người trung thành đi theo cũng đã bị đánh nằm bất tỉnh bên cạnh ,đúng là tụi nó tưởng bang phái Hoàng Tiệp anh chỉ có nhiêu đây thôi sao?

Anh chạy xe rồ đến ,âm thanh chói tai làm bọn chúng phải quay lại nhìn , hướng xe chạy thẳng đến trước mặt tụi nó phóng về phía tên đại ca của đối phương ,kẻ kia cũng có nghề nhanh chóng phóng thoát trước mũi bánh xe của Hoàng Tiệp ,xe Hoàng Tiệp lao thẳng xuống ,quay ngoắt 180 độ lao về hướng những kẻ đang bắt giữ Đông Tây Nam Bắc , hành động quyết liệt khiến cho những kẻ kia hoảng sợ đồng thời lui ra .

Chiếc xe rồ rồ lao đến và thắng gấp trước mặt bốn đứa tụi nó ,tụi nó đồng thời xấu hổ cúi đầu không dám nhìn ,và quỳ rạp xuống đất như một bầy tôi trung thành,gọi một tiếng đại ca, hành động trung thành tuyệt đối của những con người sắp chết đó khiến cho kẻ thù phải sờn lòng .

Hoàng Tiệp tháo nón bảo hiểm xuống,lạnh lùng nhìn tụi nó ,vẻ mặt hoàng toàn vô cảm vì trong lòng đang ôm một bụng tức ,nhìn tụi nó bị người ta đánh đến bầm dập tơi tả, ruột gan phèo phổi trong bụng anh như có kiến bò cắn đốt làm ngực anh đau nhức ,anh quay mặt lại nhìn đại ca của đối phương và nói.

"Tao cho tụi mày một cơ hội,trong vòng 30 giây cút khỏi trước mặt tao "

Tụi nó nhìn anh, có phần xem thường,tên lão đại cười khinh khỉnh bước đến trước mặt Hoàng Tiệp ,cả hai ngang ngữa so tầm nhau ,kẻ tám lạng người nửa cân .

"Ok !bọn tao sẽ đi nhưng với điều kiện mày đi theo làm vợ tao"

Ngay lập tức bị Hoàng Tiệp vung cú đá giữa bụng ,tên đó nhanh tay chụp lấy chân Anh kéo xuống làm Anh mất đà trượt chân mở ra .

"Sao hả người đẹp nhìn em thật ngon khà khà khà "

Chúng nó khinh khỉnh cười nhạo Anh ,Hoàng Tiệp nhìn bọn chúng bình tĩnh nói .

"Tụi mày còn 25 giây "

"Sao?25 giây nữa em mới chịu theo anh à ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro