Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận tình ái này lăn lộn đến nửa đêm, Lý Phong một lần nữa múc nước giúp cô lau người.

Cửa âm đạo Tô Kiều Kiều sưng to, khe hở ở giữa cũng không thể nhìn rõ.

Chờ đến lúc Tô Kiều Kiều tỉnh lại đã là buổi trưa, cả người đau nhức, lúc bước xuống giường cả hai chân đau nhức, cô cau mày đi ra phòng tây thấy một sân đã phơi đầy quần áo.

Trong lòng cô kinh hoàng, tưởng là mẹ chồng đã về, nhưng nhớ lại lời Lý Phong nói hồi tối, một tháng nữa bà mới về.

Vậy nên tất cả chỗ quần áo này là Lý Phong giặt?

Anh dậy sớm giặt quần áo còn ra đồng làm việc.

Việc này vốn là việc của cô, bây giờ anh chia sẻ giúp cô.

Đến nhà chính, bàn gỗ đã có sẵn hai cái chén, mở ra một chén cháo một chén bò kho.

Anh trước khi đi còn nhóm lửa nấu cháo?
Tô Kiều Kiều kinh ngạc trước sự thay đổi của anh, trước kia hai người không có quan hệ gì, anh chỉ giúp cô vài lần, còn cẩn thận không để cô phát hiện, nhưng bây giờ hai người bên nhau, anh thiên vị hào phóng thoải mái hơn, giống như việc gì anh cũng giúp cô làm xong.

Loại cảm giác có người yêu thương trong giây lát làm cô hoảng hốt.

Cô đi về phòng đông, phát hiện Lý Nhân cũng được anh dọn dẹp sạch sẽ, nghĩ nghĩ, không thể ăn ngon lười làm như vậy, vì thế ăn xong cơm cô cầm cuốc đi ra ruộng.

Nhà họ Lý rốt cuộc có bao nhiều ruộng cô cũng không biết, chỉ phải vừa đi vừa hỏi một đương, trùng hợp đi nửa đường gặp chị Vương.

Chị cười gọi Tô Kiều Kiều:

"Vợ Lý Nhân, một lát chị đưa bình thuốc đến nhà em nhá."

"Không cần gấp đâu chị Vương, chờ chị dùng xong rồi trả cũng được."

"Ngày mai bố chồng chị đi họp chợ, nói mua một cái phương tiện dùng, đúng rồi, ngày mai em đi hopk chợ không? Có muốn chị mua đồ giúp không?"
Chị dâu nhà họ Vương quá nhiệt tình, bây giờ đang là ngày mùa, nếu có người không kịp đi chợ thì sẽ nhờ người cùng làng mua hộ thức ăn hoặc là dụng cụ làm nông.

Tô Kiều Kiều nghĩ một lúc, giống như không có gì cần mua, lắc đầu:

"Không cần, trong nhà cũng không thiếu thứ gì hết."

"Vậy à, ngày hôm qua chị đi qua vườn rau nhà em, thấy đậu que không tồi, mua ít thịt làm bánh bao nhân thịt băm đậu que cũng thơm."
"Nhà em đậu que nhiều, chị muốn ăn đừng có đi mua, đi vườn nhà em mà hái."
Chị Vương cũng không ra vẻ:

"Vậy cám ơn em, đợi chút trả bình thuốc cho em rồi chị hái ít."

Nói hai câu với chị Vương, Tô KIều Kiều tìm được luống bắp kia, lúc này bắp cần làm cỏ, nếu không kịp làm cỏ để quá hai ngày có thể cao lớn bằng nửa người, bắp sẽ không cao lớn.

Cô đứng đầu bờ nương, nhìn qua nương bắp thật dày cây bắp không thấy được đầu Lý Phong, cô thử hô hai câu:

"Lý Phong? Lý Phong?"

Trong ruộng cây bắp đung đưa, Lý Phong từ giữa đi ra, mồ hôi làm ướt áo anh, mặt trời ở đỉnh đầu làm mặt anh đầy mồ hôi, Tô Kiều Kiều nhìn mà đau lòng.

"Sao em đến đây?"
Lý Phong không ngờ cô đến, thả cái cuốc xuống đi đến bờ ruộng:

"Nhanh về đi, nóng quá."

"Em đến làm việc giúp anh, hai người làm sẽ nhanh hơn, sớm chút về nhà ăn cơm."

Tô Kiều Kiều giống như sắp xuống nương.

Lý Phong giơ tay, đón eo cô, ôm cô lên bờ.

"Em ngồi đây nghỉ một lát, luống bắp này sắp làm xong rồi, chờ anh làm xong ta về nhà."

"Em làm cùng anh không phải nhanh hơn à?" Tô Kiều Kiều bướng bỉnh cầm cuốc muốn cùng làm với anh.

Lý Phong quay đầu nhìn khắp nơi mọi người cùng nhau làm việc, cúi đầu để sát vào bên tai cô, cười nói:

"Tay nhỏ của em xoa dương vật giúp anh cũng không kém nhiều lắm đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro