37. Chị lại muốn lấy chồng rồi (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhắc đến bản hôn ước đó, Chaeyoung lấy cớ có hẹn với bạn sau đó bỏ lại ông nội và Lisa. Hôm đó Lisa chỉ ở lại nói chuyện phiếm với ông nội hơn nửa tiếng, sau đó cũng nhanh chóng quay trở về nhà riêng. Bởi vì cô biết thật ra Chaeyoung chỉ kiếm cớ thoát thân thôi, không có ra ngoài cùng với bạn.

Khi về nhà đúng là xe của nàng vẫn đậu trong vườn nhà, giày cũng không có thiếu bớt đôi nào. Chắc là lại trùm chăn trốn trong phòng chơi game thôi, Lisa đặt một ít thức ăn vào trong tủ lạnh rồi bước vào phòng tìm Chaeyoung.

"Chị nói đi chơi cùng bạn mà? Về sớm vậy." - đừng có nói lại giả vờ ngủ nữa nhé, chị cũng chưa bao giờ đi ngủ vào giờ này.

Rất lâu cũng không thấy nàng trả lời, Lisa đành phải tự mình tháo lớp chăn dày ra xem rốt cuộc nàng lại giở trò gì. Không ngờ bị dọa cho một phen, khiến cho Lisa thật sự lo lắng không thôi. Đại tiểu thư Seong Cheon trước giờ chưa biết sợ cái gì, bây giờ lại co rúc người trong chăn khóc đến hai mắt đỏ hoe.

"Chaeyoungie, chị đừng có hù em nha. Làm sao vậy? Sao lại khóc mất rồi." - trước giờ chỉ nhìn thấy chị ấy khóc một lần ở công viên, sau đó liên tục xảy ra nhiều chuyện trong gia đình, cũng chưa nhìn thấy chị ấy thế này.

"Lisa, chị rất sợ." - nàng biết bộ dạng bây giờ của mình rất khó coi, nhưng thật sự không thể kiềm chế được.

"Có em ở đây, có chuyện gì có thể nói cho em nghe." - mọi chuyện đều êm xuôi rồi, còn chuyện gì có thể khiến chị ấy sợ đến mức này?

Chuyện không có gì khác chính là hôn ước mà Lisa và ông bàn lúc nảy, ban đầu nàng chỉ cho rằng mình có hơi không phản ứng kịp thôi. Nhưng càng về sau càng khiến Chaeyoung nghĩ đến nó lại rất mệt mỏi, bắt dầu có ý định bài xích rất gay gắt.

"Chúng ta có thể xem như chưa từng biết tới nó không? Chị không muốn bị nó bám lấy nữa." - nàng biết hiện tại người nàng chịu hôn ước là Lisa, nhưng hai chữ hôn ước nó thật sự ám ảnh nàng.

"Chị không muốn kết hôn với em sao?" - tại sao nghe đến sẽ kết hôn với cô khiến nàng phải sợ hãi, Lisa lúc nói ra câu này trong lòng có hơi buồn bã.

"Chúng ta cứ sống như bây giờ không tốt sao? Lisa, chị rất sợ hôn nhân, chị đã có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Chị cũng sợ bản hôn ước đó. Chị không muốn lập lại nói một lần nữa đâu." - Chaeyoung thấy nét mặt buồn bã của Lisa, nhưng bây giờ nàng không thể chấp nhận chuyện đó được.

Đến lúc này coi như Lisa đã hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của Chaeyoung, hai chữ hôn ước đã biến thành nỗi ám ảnh trong lòng chị ấy mất rồi. Trước đây khi chị biết hai họ có lập hôn ước với nhau, đã cảm thấy nó như một sợi xích trói chặt lấy mình không buông. Cũng chính vì hôn ước nên cô mới bỏ lại nàng, cũng bởi vì hôn ước nàng mới kết hôn với Seung Woon. Ba năm không có lấy một ngày thoải mái, cuộc sống hôn nhân thật sự là nổi ám ảnh rất lớn của Chaeyoung.

"Vì chuyện đó mà khóc sao, ngốc quá. Được rồi, không kết hôn, không hôn ước gì nữa. Chúng ta vấn sống như vậy, không thay đổi. Đừng khóc nữa..." - trước giờ luôn cảm thấy chị ấy là một cô gái có bản lĩnh, nhưng thật ra có những lúc cũng đơn giản muốn khóc là khóc thôi.

Thật ra lúc biết được mình mới đúng là người có hôn ước với Chaeyoung, đương nhiên Lisa cảm thấy như vừa nhặt được vàng. Bởi vì hiện tại cho dù họ có cùng nhau đối mặt với mọi người, cũng có thể danh chính ngôn thuận dựa vào bản hôn ước đó. Không để chị ấy phải mang tiếng chị dâu em chồng khó nghe nữa, cũng không cần phải giải thích mối quan hệ của hai người. Hôn ước đó đối với Lisa mà nói, chỉ là tờ giấy thông hành giúp mọi chuyện thuận lợi hơn. Nhưng nếu như nó khiến Chaeyoung ám ảnh đến mức này, đương nhiên cái gì cô cũng không cần nữa.

"Lisa, chị vô lí như vậy, em có giận chị không?" - rất lâu sau đó Chaeyoung mới có thể dừng hẳn việc hành hạ đôi mắt của mình, rúc trong người Lisa hỏi nhỏ.

"Do em không biết nghĩ sâu hơn, khiến chị sợ rồi. Sau này không nhắc đến nó nữa, nhưng có chuyện cũng không nói với em, không được trốn trong phòng khóc như vậy nữa." - vì cô rất ít khi thấy nàng khóc, nên mỗi một lần nhìn thấy đều làm cô thấy hơi sợ.

"Lisa, sau này chúng ta có kết hôn thì cũng là do em rất yêu chị đúng không? Không phải vì cái hôn ước đó." - không phải Chaeyoung bài xích việc kết hôn với Lisa, chẳng qua là nàng vẫn chưa ổn định lại được cuộc sống hậu ly hôn.

"Phaie, phải. Do em rất rất rất yêu chị nên mới muốn lấy chị, được rồi...ngoan nào."

Đêm hôm đó đến tận 12h Lisa mới có thể dỗ cho Chaeyoung đi ngủ được, dạo gần đây đã xảy ra nhiều chuyện lắm rồi, bây giờ còn bị tờ hôn ước đó dọa thêm một trận xem ra cũng đã mệt mỏi lắm rồi. Tuy nói Lisa rất muốn kết hôn, nhưng nếu như nàng muốn sống như vậy cả đời, cô đương nhiên không ép nàng làm bất cứ điều gì cả. Bộ vợ chồng với được sao? Tình nhận cũng được vậy.

---------------

Dạo trước xảy ra quá nhiều chuyện, Ga Heun cũng không tiện làm phiền họ. Nếu như hôm nay không phải Chaeyoung đích thân hẹn cô ấy ra ngoài dùng bữa, thật sự Ga Heun cũng không nghĩ nàng lấy lại tinh thần nhanh tới vậy.

"Công ty của em tiến triển thuận lợi chứ?" - Lisa luôn giúp Ga Heun hoàn thành tâm nguyên mở lại công ty, nhưng thời gian này xem ra Ga Heun cũng thật vất vả khi tự mình chống chọi.

"Hiện tại em đã có thể cho sản xuất thử lô hàng đầu tiên rồi, hôm nào thành phẩm em sẽ tặng cho chị một chai dùng thử." - thật ra Ga Heun biết nước hoa của mình đương nhiên không bằng của Lisa tặng, nhưng vẫn đưa ra một lời đề nghị với Chaeyoung.

"Chị nghĩ bản thân sẽ không từ chối đâu."

Hai người họ đang nói chuyện rất vui vẻ, bỗng dưng để ý có một cô gái liên tục mắng chửi một người khác trông có vẻ trẻ tuổi hơn. Theo như cuộc trò chuyện đó có vẻ như là đang đánh ghen thì phải, nhưng dường như người đó không phải vợ hợp pháp của người đàn ông kia, nên cô gái trẻ tuổi hơn hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu cãi lại.

"Chị lấy cái quyền gì đánh tôi chứ, chị là vợ của anh ấy sao? Hai người bất quá chỉ là quen nhau trước đó, bây giờ chị không giữ được nhan sắc nữa, không cho ảnh ra ngoài tìm người tốt hơn sao?" - cô gái đó chẳng những không biết xấu hổ còn ngang nhiên dùng thái độ ngạo mạn để chọc tức người kia.

"Chúng tôi sống chung mười mấy năm, ngay cả con cũng lớn đến chừng này. Cô là cái loại giật chồng người khác không biết xấu hổ thì có..." - tuy là họ không có tổ chức hôn lễ, nhưng ai nấy đều biết họ sống với nhau như vậy chồng bấy lâu nay.

"Chị có hôn thú thì cứ đưa ra mà kiện tôi đi, lúc dó còn có pháp luật bảo vệ chị. Sống chung nhiều năm thì sao, không phải vợ chồng thì có quyền gì lên tiếng."

Chuyện nào loạn như vậy đương nhiên sẽ có người gọi cảnh sát, theo như lời cô gái này quay ngược lại nói người phụ nữ kia hành hung mình vô cớ. Người đàn ông kia lại đứng về phía cô gái, nói người phụ nữ không hề có quan hệ gì với mình, là cô ta cố tình sinh sự. Tuy xét về tình, người phụ nữ đó rất đáng thương, nhưng vẫn không có cơ sở pháp lí chứng minh mối quan hệ vợ chồng vơi người đàn ông đó, nên vụ việc bị biến thành cố ý gây thương tích cho người khác.

"Bởi mới nói phụ nữ lúc còn thanh xuân luôn nói bản thân không thích hôn nhân ràng buộc, chỉ cần có tình cảm là được. Ai biết được bao nhiêu năm nữa, người đó còn đối tốt với mình như lúc đầu hay không." - Ga Heun chứng kiến sự việc vừa rồi chỉ biết lắc đầu thôi, dù sao có hôn thú thì vẫn còn có thể nhờ pháp luật can thiệp.

Việc lúc chiều hai người họ chứng kiến, Ga Heun chỉ thấy hơi khó chịu lúc đó. Nhưng Chaeyoung lại bị chuyện này vây lấy, luôn luôn nghĩ đến lời cô gái trẻ dùng để mắng người phụ nữ kia. Đúng là không phải vợ chồng, cho dù sống chung bao nhiêu năm cũng không thể được pháp luật bảo vệ quyền lợi khi gặp những chuyện như vậy.

Buổi tối đó Lisa đem theo ít đồ ăn đến thăm Chaeyoung, hôm nay nàng lại phải tăng ca cho kịp tiến độ. Suốt buổi tối chỉ có Lisa nói chuyện, Chaeyoung sau khi ăn nhẹ xong lại quay lại bàn làm việc. Sau khi Chaeyoung buông laptop của mình xuống cũng là lúc Lisa lại muốn giở trò với nàng, dạo gần đây đứa nhỏ đó luôn thích tìm cảm giác mới lạ ở những nơi khác nhau.

Lúc trước Chaeyoung đối với chuyện đó rất nghiêm khắc, chỉ cho phép đúng ngày đúng giờ hơn nữa chỉ xảy ra trên giường của họ. Nhưng sau chuyện không muốn nhắc đến hôn ước, sợ sẽ làm Lisa buồn phiền. Nên nàng thường dung túng cho cô một chút coi như đền bù, giống như trong tuần này, ít nhất đã có hai lần Lisa muốn nàng ở ngay trên bàn làm việc, hai lần ở phòng bếp.

Mặc dù không hiểu vì sao đột nhiên dạo dần đây chị ấy lại trở nên dễ dãi như vậy, nhưng mèo vốn có chê mỡ bao giờ, nếu như miếng mỡ đó bất động treo ngay cửa miệng càng không thể nào cưỡng lại nữa.

Vì đây là phòng làm việc riêng của Chaeyoung, nên cho dù bọn họ có làm một chút chuyện riêng tư người khác cũng khó lòng phát hiện. Quần áo của Chaeyoung rất nhanh trở nên nhàu nhĩ, áo bra bị quăng vào một góc, liên tục thảm sát một bên ngực của nàng, ngón tay từ lâu đã xâm nhập qua một lớp váy xoa lấy nơi quen thuộc, rất nhanh giữa hai chân đã bắt đầu có cảm giác ẩm ướt không thôi.

Chiếc quần nhỏ của Chaeyoung dần dần bị kéo ra khỏi hai chân, váy cũng bị nâng lên rất cao. Bước tiếp theo đương nhiên nàng biết cô muốn làm gì, trước đây mỗi lần như vậy Chaeyoung đều nhắm mắt lại, mặc kệ cho Lisa ở giữa hai chân mình muốn làm gì thì làm. Nhưng bây giờ nàng lại có chút muốn chủ động.

"Lisa, chị muốn ở trên ghế." - đưa ra một lời đề nghị khiến bản thân cũng tự thấy mình rất phóng túng, nhưng vì nghĩ cho tương lai sau này nên không sao cả.

Bởi vì sau khi nhìn thấy vụ xung đột lúc chiều, luôn khiến Chaeyoung cảm thấy khó chịu. Người phụ nữ được cho là có mối quan hệ vợ chồng nhưng không có giấy tờ cũng rất xinh đẹp, nhưng có vẻ như thời gian đúng là kẻ thù lớn nhất của phụ nữ, vì thể đúng là không thể so sánh với đóa hoa mới nở ngạo mạn kia.

Sau đó Chaeyoung lên web tìm hiểu thử những nguyên nhân cứ ở với nhau một thời gian sẽ chán người của mình, tại sao người ta lại hay ra ngoài tìm món ngon vật lạ. Cuối cùng cũng tìm thấy diễn đàn những người từng trãi, họ cho rằng bởi vì tiểu tam ở bên ngoài đều rất phóng khoáng, còn có chút dâm đãng nên đa số đàn ông đều chết mê chết mệt. Ngược lại mấy người vợ ở nhà hay tình nhân lâu năm đều không biết thay đổi, cứ truyền thống như thế lại khiến cho họ dễ sinh chán.

Khi đó Chaeyoung lại bắt đầu gia nhập vào một diễn đàn khác của những tiểu tam, xem cách bọn họ truyền đạt bí quyết quyến rũ đàn ông cho nhau mà nổi hết cả da gà. Tuy rằng chỉ mới đọc qua thôi đã khiến mặt Chaeyoung còn đỏ hơn quả cà chua, nhưng đúng thật mấy chiêu đó luôn luôn có thể ép đàn ông mãi mãi xem họ như đại bảo bối. Nhớ lại trước đây Seung Woon đàng hoàng cỡ nào, nhưng cũng bị Ye Sang câu đi mất, biến thành một gã chỉ dùng thân dưới để hành động thôi. Xem ra đúng là không thể xem thường chiêu phóng khoáng này, vì thế Chaeyoung cũng muốn thử với đứa nhỏ của mình một chút.

"Nếu chị thấy thích." - Lisa cảm thấy bình thường Chaeyoung ngồi yên một chỗ đủ có thể khiến mình chết mất rồi, bây giờ còn trở nên hơi phóng túng nữa.

Khi Chaeyoung bị bế xuống ngồi trên ghế dựa của nàng, Lisa đã rất nhanh quỳ xuống dưới giữa hai chân, kéo ra một khoảng đủ để bản thân thích làm gì thì làm. Không chỉ đàn ông mới thích mấy trò như thế này, kẻ háo sắc như Lisa cũng không thoát khỏi việc thích phụ nữ phóng túng một chút. Chaeyoung liền đem một chân gác lên vai của cô, kéo gần khoảng cách với đầu của Lisa.

Không nghĩ đến có ngày lại nhìn thấy bộ dạng hư hỏng như thế này của chị ấy, thời khắc đó Lalisa như ăn phải bùa yêu có chết cũng phải làm xong chuyện này mới cam tâm. Vươn nhẹ đầu lưỡi từ từ chạm vào khe rãnh nhỏ giữa hai phiến hoa từ lâu đã trở nên mờ gọi, khiến cho Chaeyoung chịu không nổi kích thích đã rên lên một tiếng đầy khiêu khích.

Liên tục khuấy đảo giữa hai chân, Chaeyoung càng lúc càng không khống chế nổi bản thân, ngã người dựa vào thành ghế phải cắn lấy môi dưới của mình không cho tiếng rên vượt khỏi sự cách âm của phòng. Một tay đưa ra sau vịn vào thân ghế, tay còn lại mặc nhiên đặt lên đầu của cô đẩy vào bên trong mình sâu hơn một chút.

"Ưm...chết mất...không chịu nổi nữa, chị sắp..."

Chỉ cần thay đổi địa điểm một chút, bạo dạng hơn một chút không chỉ khiến Lisa hứng thú, ngay cả bản thân Chaeyoung cũng cảm thấy bụng dưới của mình thậm chí có dấu hiệu co thắt khi Lisa chỉ mới nhấp nháp bên ngoài của nàng. Chiếc lưỡi nhỏ chỉ mới cuốn đầu lưỡi đâm dứt khoát vào hoa huyệt, đã khiến Chaeyoung ưỡn cong mình phóng ra một lượng hoa dịch ướt hết cả mặt ghế bên dưới.

"Chị càng lúc càng trở thành một cực phẩm." - việc có thể khiến Chaeyoung mất khống chế như vậy khiến Lisa thật sự thỏa mãn, cả cơ thể chị ấy động tình so với yêu tinh còn quyến rũ hơn, thật sự không muốn chết dưới hoa mẫu đơn cũng không được mà.

Chính bởi vì lúc này nàng đã vô cùng phóng túng, nên Lisa cũng không ngại thay đổi những tư thế dâm mỹ hơn một chút. Chaeyoung trải qua một trận động tình cách đó, đã bị Lisa bế vào phòng nghỉ của nàng, tiếp tục đặt lên bàn ép nàng ở tư thế quỳ gối, một tay ấn lưng, tay còn lại đỡ hông nàng lên cao hơn một chút.

"Lisa...em, đừng mà..." - mặc dù nói đã quyết tâm bạo dạng giống như đám tiểu tam đó, nhưng mà tư thế này thật sự làm nàng ngại muốn chết.

Vốn dĩ còn chưa kịp thay đổi ý định, hai ngón tay từ phía sau đã trực tiếp đâm sâu vào giữa hai chân hoạt động liên tục. Chaeyoung chỉ có thể nương theo từng cú thúc của Lisa, hai đầu gối quỳ trên bàn bị đưa đẩy đến đỏ ửng, hai chân có xu hướng tự mình dang rộng hơn một chút.

"Ah...hah nhanh một chút, chị muốn..." - trước giờ nàng đặc biệt chú trọng cảm xúc của bản thân, mỗi khi quan hệ đều có gì nói đó, không chút do dự.

"Em thêm nhé..." - ngón tay của cô từ phía sau cảm nhận được sự co thắt mãnh liệt bên trong hoa huyệt, như thể muốn nuốt lấy tay mình vậy.

Trong lúc nhìn thấy cái gật đầu của Chaeyoung, Lisa cũng không ngần ngại chèn thêm một ngón nữa vào, nhưng chỉ vào được nửa ngón tay, Chaeyoung đã chịu đựng không nổi thở dốc thêm một lần phóng ra lượng lớn dịch mật. Lần này còn nhiều đến mức chẳng những chảy dài xuống mép đùi, còn ướt một góc tay áo của Lisa.

Đêm hôm đó bọn họ không có trở về nhà, qua đêm tại văn phòng của Chaeyoung. Bất cứ lúc nào phòng của lãnh đạo cũng sẽ có thiết kế phòng riêng, hai người họ ở phòng riêng của nàng chìm đám suốt cả mấy tiếng liền. Đến nổi từ bàn ghế ở phòng làm việc cho đến chăn gối trong phòng riêng của Chaeyoung, không có nơi nào không đọng lại mùi vị tình dục.

Bình thường sau mỗi lần bị chơi nàng đều là người mệt mỏi đến độ ngủ mất lúc nào cũng không hay, nhưng bây giờ người đang ngủ say như chết lại là Lisa. Hôm nay đặc biệt phóng túng đến vậy, Chaeyoung ra bao nhiêu lần là bấy nhiêu lần cô cũng đổ mồ hôi dọc thái dương.

Lúc này đột nhiên Chaeyoung hiểu rõ, bình thường Lisa đúng là rất thích đòi hỏi nàng, nhưng cũng chỉ một đến hai lần là thôi. Có điều hôm nay khi đổi một chút tư thế, thêm một chút phóng túng, lại đòi hỏi vô độ. Cũng có thể nói cho dù Lisa không phải là đàn ông, nhưng đối với dạng phụ nữ phóng đãng một chút vẫn dễ dàng sa ngã.

Tuy hiện tại Lisa vẫn đang hết lòng yêu thương nàng, nhưng nếu như sau này khi nàng thật sự bị thời gian làm lu mờ, cũng không đủ sức phục vụ cô cả một đêm như vậy. Nếu như xuất hiện một tiểu tam phóng túng, Lisa cũng rất có thể sẽ giống như người đàn ông buổi chiều hôm nay. Càng nghĩ đến càng cảm thấy vẫn nên có cái gì đó phòng thân, nếu như sau này có đi đánh ghen, cũng có thân phận.

"Lisa, dậy mau, chị có chuyện muốn nói với em..." - nói là làm, sợ rằng ngày mai lại mắc công đổi ý.

Mặc dù Lisa không biết Chaeyoung lại muốn nói cái gì, nhưng theo bản năng nhất định nàng lại muốn mình giúp nàng thỏa mãn rồi. Nhanh chóng leo lên người của Chaeyoung, mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng hai ngón tay đã rất nhanh đi sâu vào giữa hai chân chị ấy.

"Hưm...dừng lại đi mà...chị thật sự có chuyện muốn nói với em." - tuy rằng giữa hai chân đã tê dại. Nhưng khi Lisa lại tiến vào cơ thể nàng, nơi đó cũng bắt đầu có dấu hiệu co thắt mãnh liệt.

"Được rồi, em sẽ nhanh hơn..." - rõ ràng chị chưa bước qua 30 tuổi, không lý nào lại như lang như hổ sớm như vậy được. Chị còn nghiền lấy tay em như vậy mãi.

"Ưm...chị...chị lại muốn lấy chồng rồi...Lisa."

To be continued...

P/s: nhìn kìa, con quỷ sau lưng em hơi gầy thì phải...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro