38. Nhỏ tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc nghe Chaeyoung nói như vậy thật ra Lisa cũng có hơi bất ngờ, mới mấy ngày trước còn khóc lóc nhất quyết không chịu kết hôn, mà qua ngày hôm lại nói muốn lấy chồng. Nghĩ rằng Chaeyoung chắc chỉ bị mất ngủ nói lung tung, thật sự không ngờ đại tiểu thư Park Gia nói muốn lấy chồng liền phải lấy cho bằng được. Sáng sớm hôm sau đã bắt đầu nghiên cứu về lễ đường, studio áo cưới, còn xem thử nên chụp ảnh cưới ở đâu. Lisa chỉ biết ngồi đó gật gật đầu khi nàng hỏi mình có đồng ý mẫu đó hay không.

Thật ra nàng đã suy nghĩ rất kỹ rồi, Ga Heun nói đúng trước sau cũng nên có hôn nhân làm căn cứ pháp luật. Sau này nếu như Lalisa thay lòng đổi dạ, ít nhất nàng cũng có hôn thú níu kéo lại một chút, thậm chí Chaeyoung còn nghĩ luôn đến việc ly hôn sẽ rất rắc rối, trong khoảng thời gian đó tòa sẽ cho thời gian hòa giải, biết đâu họ lại làm lành với nhau. Còn hơn chỉ làm tình nhân của người ta, nói bỏ là có thể bỏ ngay, không chút vướng bận.

Trước đây lấy Seung Woon bất quá Chaeyoung chỉ lấy bừa nên không quan trọng quá việc coi ngày, có điều hiện tại lại vô cùng xem trọng. Ông nội nghe nói hai người họ muốn kết hôn, điều đầu tiên chính là đích thân thay Chaeyoung chọn một ngày đẹp nhất trong năm, nghe nói rơi vào cuối năm nay, tức là còn khoảng hơn 3 tháng nữa.

"Chị thật sự không hối hận?" - trước giờ những chuyện đại tiểu thư đây muốn làm có trời mới cản được thôi, nhưng Lisa vẫn muốn đính chính lại chuyện này một lần nữa.

"Em không muốn lấy chị sao?" - cứ hỏi nàng câu này hoài là thế nào đây? Bây giờ em muốn đổi ý rồi đúng không?

"Cưới, làm sao lại không cưới được chứ? Chỉ là em cảm thấy mình có hoi thiệt thòi... " - nhìn thấy bộ dạng nghi ngờ của Chaeyoung, hiện tại thật sự đáng yêu chết đi được. Tiện thể Lisa cũng muốn trêu nàng một chút.

"Chị đâu có bắt em phải đem hết gia tài qua hỏi cưới chị, em thiệt thòi cái gì?"

Trong lúc nói chuyện với Lisa, Chaeyoung vẫn không rời mắt được những mẫu váy cưới thiết kế vô cùng sang trọng từ một người bạn của nàng. Trước đây khi kết hôn, chỉ mặc bừa một chiếc váy cũng không kén chọn như bây giờ. Đúng là tùy người sẽ có thái độ khác nhau, đã xem đi xem lại rất nhiều lần vẫn chưa chọn ra được. Lúc này Lalisa từ phía sau vòng tay qua ôm lấy cả người của nàng, còn ở bên tai thì thầm to nhỏ:

"Người ta lần đầu kết hôn mà, lại lấy phải cô gái không có nguyên vẹn nữa, chẳng phải rất thiệt thòi sao?" - lúc nói ra câu này rõ ràng trên khuôn miệng đã xuất hiện ý cười, còn cố tình vươn đầu lưỡi liếm nhẹ vào vành tai của Chaeyoung.

"Vậy thì đừng cưới nữa, bỏ ra..." - tại ai mà giờ còn dám nói như vậy?

Đúng lúc Chaeyoung muốn cự tuyệt nhất, Lisa lại rất nhanh dùng bản lĩnh áp đảo của mình khiến nàng chỉ có nằm trên ghế sofa chống cự được một lúc. Sau đó bên trong phòng xảy ra chuyện gì cũng không rõ lắm, có điều lắm lúc dường như nghe thấy tiếng thở gấp.

---------------

Dạo trước có nói Lisa giúp Ga Heun khôi phục lại công ty nước hoa của gia đình, bây giờ cô ấy bắt đầu cho ra lô sản phẩm đầu tiên. Hôm nay cũng là lễ ra mắt, đương nhiên thiệp mời đã đến tay Lisa và Chaeyoung. Rất tiếc hôm nay Chaeyoung lại cùng với chú của mình tham dự một buổi triển lãm khác về lĩnh vực chuyên môn, nên Lisa chỉ có thể đem theo phần quà của Chaeyoung đến dự một mình.

"Chị đừng nên uống nhiều quá Ga Heun, đám người đó rõ ràng đang cố tình chuốc say chị." - Lisa nhìn thấy Ga Heun bị bọn họ ép rượu, liền tìm cách đưa cô ấy sang một góc khác.

"Công ty vừa mới mở lại, cũng cần có nhiều mối quan hệ hợp tác một chút. Chị không thể mãi cứ dựa vào em..." - Ga Heun biết rất rõ trở về Seoul làm lại từ đầu phải mất rất nhiều công sức, bây giờ nếu như cả một buổi tiệc rượu cũng giải quyết không được, sẽ không thể hoạt động một cách trơn tru.

Bất quá Lisa chỉ có thể giúp cô ấy tiếp được vị khách nào đỡ vị đó, cuối cùng bữa tiệc rượu cũng có thể kết thúc. Đám người còn lại còn đi tiếp tăng 2, nhưng tình trạng lúc này của Ga Heun vô cùng tệ, Lisa đành phải tự mình đưa nàng quay trở lại căn hộ.

"Lisa, hôm nay chị về nhà không kịp rồi. Chị ở lại khách sạn tạm một đêm có được không?"

Thật ra chú Ji Rim đã về trước nàng tầm 3 tiếng trước, nhưng nàng có một số chuyện cần giải quyết nên không thể về đúng giờ. Nơi nàng đang dự triễn lãm cách Seoul khá xa, nhưng nếu Lisa không muốn nàng ở lại khách sạn, cũng sẽ cố gắng lái xe về.

"Nếu như em tỉnh táo một chút còn có thể đến đón chị, nhưng bây giờ không được rồi. Để chị lái xe về trong lúc tối như vậy em không yên tâm, chị tìm khách sạn nào an toàn một chút nhé." - khi trả lời điện thoại, Lisa vẫn còn đang trên đường đưa Ga Heun về.

"Em đang lái xe về sao?" - nàng nghe có tiếng gió thổi rất mạnh.

"Em đang đưa Ga Heun về nhà, chị ấy bị người ta chuốc rượu đến độ hết nhìn thấy đường rồi." - thật ra cho dù Lisa không nói nàng cũng không tài nào biết được, nhưng cô thật sự không thích giấu giếm bất cứ chuyện gì.

"Em nói vậy không sợ chị ghen sao?" - Chaeyoung có một chút bĩu môi khi nghe câu trả lời của Lisa, âm giọng nghe qua cũng nhỏ hơn vài phần.

"Chị không tin chồng của chị à? Có cần em gọi video call cho chị từ lúc này đến lúc em đưa chị ấy vào nhà rồi quay trở về không?" - nghe qua chất giọng đúng là có một chút không vui rồi, nhưng lại cảm thấy khá đáng yêu.

"Được rồi, máy chị cũng không còn đủ pin để nhìn em đưa cô gái khác về nhà. Hôm nay chị cũng có uống một chút, đầu cũng hơi nhức rồi, chị ngủ đây." - tuy nói mèo gặp mỡ thế nào cũng có ngửi chút đỉnh, nhưng con mèo nhà nàng thuần hóa tốt như vậy chắc cũng không đến nổi nào.

"Ngủ ngon nhé."

Giải quyết xong vấn đề bên phía Chaeyoung, đương nhiên Lisa còn phải giải quyết luôn chuyện còn lại. Bây giờ Ga Heun ngay cả đi cũng đi không nổi, Lisa có nói đời này nếu phải bế phụ nữ, chỉ bế duy nhất một mình Park đại tiểu thư ở nhà. Cho nên chỉ để Ga Heun dựa vào người của mình, từ từ bước vào thang máy đi lên căn hộ của chị ấy.

Lúc vào đến bên trong nhà của Ga Heun, tuy là bộ trang phục hiện tại của Ga Heun mặc rất rườm rà không thích hợp để ngủ. Nhưng Lalisa không muốn động tay động chân vào người của chị ấy, dù sao cũng có cảm giác như làm vậy sẽ có lỗi với Chaeyoung.

"Chịu khó một chút nha, ai biểu tại chị không nghe lời em, uống nhiều làm gì."

Tạm thời chỉ có thể để Ga Heun mặc bộ đồ đó nằm trên giường, sau đó Lisa vào bếp nấu một ít trà gừng cho cô ấy. Sau khi cho Ga Heun uống một ít trà gừng, ngồi đó tầm nửa tiếng sau Ga Heun cũng tỉnh lại đôi chút, lúc này cô mới yên tâm quay trở về nhà.

-------------

Hôm đó sau khi trở về nhà Lisa đã một mạch ngủ đến sáng hôm sau, nếu như không có báo thức xém một chút sẽ quên mất giờ đi đón Chaeyoung. Thật ra nàng có lái xe riêng, nhưng dạo này Chaeyoung mỗi lần uống rượu vào đêm hôm trước, sáng ra ít nhiều vẫn còn bị choáng. Cô không yên tâm để nàng tự lái xe về, nên tự mình bắt một chiếc xe đến khách sạn nàng đang ở, một lúc nữa có thể tự mình làm tài xế cho Chaeyoung.

Bởi vì lo cho an toàn của Chaeyoung, nên hôm qua cô có nói với nàng gửi số phòng và địa chỉ khách sạn nàng đang ở cho mình đề phòng có chuyện gì đó. Chính bởi vì muốn cô yên tâm hơn, nên nàng cũng đã làm theo những gì cô nói.

Vốn dĩ muốn tạo bất ngờ cho người ta, nhưng khi đến đó chính Lalisa lại ngạc nhiên đến hóa đá. Thứ mà cô nhìn thấy sau khi tháng máy mở ra, đó...cái người chỉ mặc đúng một cái váy ngủ đó...chắc chắn là Park Chaeyoung. Sẽ không có gì đáng nói nếu như không xuất hiện người đàn ông ở ngay bên cạnh nàng, người này còn ghé sát vào tai nàng nói nhỏ.

"Không được nói với người khác về anh." - người đàn ông chỉ căn dặn nàng một câu liền rời khỏi, chiếc mũ lưỡi trai rất nhanh được kéo xuống che đi một phần gương mặt của anh ta.

"Lisa? Sao em lại ở đây?" - Sau khi người này đi khỏi, trong lúc nàng quay trở lại phòng đã nhìn thấy Lisa đứng đó, không biết từ lúc nào.

"Em không nên đến sao?"

Nghe thấy ngữ điệu này của cô, kèm với vừa rồi người bạn của mình vừa rời khỏi, Chaeyoung biết thừa Lisa đã nhìn thấy những chuyện không cần thấy, nghe được những thứ đáng lẽ không nên nghe. Xem ra nàng cũng không biết tự giải oan cho mình như thế nào nữa, chỉ trông đợi vào việc đứa nhỏ này có tin nàng hay không.

Trên suốt đoạn đường lái xe về nhà, Lisa chỉ nhìn về phía trước vô lăng, một câu cũng chưa từng mở miệng. Nhận thấy không gian như vậy thật sự im lặng đến đáng sợ, Chaeyoung đã quen với việc cô luôn quấn lấy mình, bây giờ lại như vậy làm cho nàng cảm thấy quá ngột ngạt.

"Không có gì muốn hỏi chị sao?" - ở bên cạnh nhau lâu đến như vậy, sự im lặng này của Lisa đủ để cho nàng biết, chồng của mình có vô số điều muốn nói, nhưng là không thể mở lời.

"Chị muốn thì tự nói, còn không muốn thì thôi đi. Coi như em xui xẻo, khi không lại đến đón chị." - lực ở vô lăng càng lúc càng mạnh hơn, nói ra vài câu lại nghĩ đến hình ảnh vừa rồi.

"Em cho rằng chị với anh ta có cái gì với nhau được? Nghĩ chị ở sau lưng em không an phận có đúng không?" - cho đến cuối cùng Lalisa vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng nàng, nếu không cũng sẽ không nói ra câu vừa rồi.

"Em nhìn thấy chị cùng người khác thân mật ở trước phòng khách sạn, anh ta còn nói gì đó rất mờ ám với chị. Chị bắt em phải nghĩ như thế nào đây?" - cô không thể tiếp tục lái xe trong tình huống này, chỉ có thể đánh tay lái vào một bên lề đường, đem tất cả cảm xúc của mình trút hết ra một lần.

"Anh ta là bạn của chị, là tiếp tân của khách sạn đó. Lúc nảy trong phòng của chị có rắn, chị rất sợ nên chưa kịp thay một bộ quần áo khác đã chạy ra khỏi phòng. Còn chuyện anh ta nói với chị, chị thật sự không thể tùy tiện nói ra được." - nếu như là trước đây Seung Woon hỏi nàng những câu như thế này, tuyệt đối Chaeyoung không cần phải giải thích, vì vốn dĩ nàng không coi trọng anh ta nghĩ cái gì về mình.

"Chị muốn đi đâu?" - Lisa nhìn thấy nàng mở cửa xe ra ngoài, rất nhanh hỏi lại.

"Bây giờ em nhìn thấy chị là khó chịu, ngồi chung một xe cũng không phải cách giải quyết tốt nhất."

Cửa xe đóng sầm lại trong lúc Lisa còn chưa kịp phản ứng, nàng đã nhanh chóng bắt một chiếc taxi gần đó rời khỏi. Ngồi trong xe một lúc lâu, cuối cùng cũng có thể bình tĩnh lại đôi chút. Nhớ lại những lời nói vừa rồi của mình, nhìn thấy lúc rời khỏi xe mắt của nàng có một hơi ửng đỏ, mình thật sự rất quá đáng sao?

------------

Hôm đó sau khi trở về Seoul, lập tức đến công ty làm việc. Mãi cho đến khi tất cả nhân viên đều lần lượt ra về, nhìn lại đồng hồ cũng đã 6h hơn rồi. Nhưng Chaeyoung không muốn quay trở về nhà lúc này, dù sao công ty cũng có phòng nghỉ mà. Qua đêm ở đây cũng không phải là quá tệ chứ, có điều cả ngày không ăn gì, xem ra cần phải xuống bên dưới mua một chút gì đó rồi.

"Xin hỏi chị có phải là Tổng giám đốc Park không ạ?" - nhân viên giao thức ăn nhanh vừa nhìn vào màn hình điện thoại, vừa nhìn lại người đối diện mình sau đó mới hỏi lại nàng.

"Là tôi, nhưng hình như tôi không có đặt thức ăn." - nàng ít khi nào đặt thức ăn giao đến tận nơi kiểu này, trước giờ đều là tự mình đi ăn còn không cũng là Lisa đem đến.

"Có người đặt nói giao đến đây cho chị, chị ký nhận dùm em là được." - người giao hàng đưa một cây bút cho Chaeyoung, sau khi có được chữ ký của nàng trên hóa đơn thanh toán đã rời khỏi rất nhanh.

Những thứ này nhìn sơ qua một lượt đều là những món nàng thích ăn, nắm rõ khẩu vị đến như vậy xem ra cũng không ai khác. Chaeyoung nhìn vào kính hông một chiếc xe bắt gặp hình ảnh khá quen thuộc, ngay sau đó giả vờ như muốn ném phần thức ăn đó quăng vào thùng rác.

"Nè nè nè, đừng có bỏ." - Lisa vốn dĩ đứng nép mình vào bên hông một chiếc xe, không ngờ sau khi Chaeyoung nhận hàng đã muốn ném nó vào thùng rác.

"Bây giờ đâu ít trường hợp gửi thức ăn có tẩm thuốc đến, cũng không biết là ai gửi, không ném chẳng lẽ lại ăn sao?" - xem ra bóng đen đứng lấp ló vừa rồi quả thật là đứa nhỏ đáng ghét đó, thử một chút đã lập tức thò mặt ra rồi.

"Chị rõ ràng biết là em gửi cho chị, em bỏ thuốc gì vào được chứ?" - Lisa nhanh tay lấy lại phần thức ăn vừa rồi, sợ rằng nàng thật sự nhìn thấy cô xong sẽ ném vào thùng rác nhanh hơn.

Hiện tại nàng cũng không có hứng thú ra ngoài ăn nữa, quay trở lại thang máy đi lên phòng của mình. Khi Lisa tiện chân chen vào một góc thang máy, bất quá nàng cũng không muốn đuổi cô ra, dù sao đây cũng là thang máy công cộng. Có điều ngay sau khi chuẩn bị bước vào phòng tổng giám đốc liền trở mặt, chặn đứng Lalisa ngay trước cửa.

"Phòng này không phải nơi công cộng, không phận sự miễn vào." - Chaeyoung bỏ lại một câu liền quay trở lại phòng của mình, khi muốn đóng cửa lại nhưng không kịp. Lalisa một tay vẫn cầm thức ăn, tay nắm lấy eo xốc nàng lên vai vác vào phòng quăng lên sofa.

"Em thật sự muốn có người lên đây mới chịu đi sao?" - đứa nhỏ này rõ ràng cố tình phớt lờ lời nói của nàng, mặc nhiên giả vờ không nghe không biết gì hết.

"Chị gọi đi, công ty vào giờ này cũng chỉ có mình chị thôi. Bảo vệ trực đêm bây giờ cũng ngồi hết dưới hầm rồi, có thể chị bị hiếp trước giết sau cũng không ai biết." - bình thường Lisa thường xuyên đến đây, cũng kết bè phái với bảo vệ không ít. Đương nhiên việc cô xuất hiện đêm hôm nay, không phải đối tượng nguy hiểm mà bọn họ cần phải đề phòng.

"Đồ đáng ghét."

Chaeyoung biết bản thân nói không lại người ta, trong lúc bất mãn đã vung tay đấm một cái vào bụng Lisa sau đó chui ra khỏi vòng tay đó. Xem con người đó như không khí, hoàn toàn không quan tâm đến nữa. Đúng là nhỏ mọn thật mà, buổi sáng người ta mới im lặng với chị một chút, bây giờ chị muốn im lặng với người ta cả đêm sao.

"Chaeyoungie, chị đánh cũng đã đánh rồi, cơn giận của chị không biết bao giờ nguội, nhưng thức ăn sắp nguội rồi." - đúng là cảm giác người ta không thèm đếm xỉa đến mình thật khó chịu, lần này người lên tiếng trước lại là Lisa.

"Vậy sao? Gọi shipper đến đem nó về hâm nóng lại, rồi lại kêu anh ta đem đến đây một lần nữa." - lúc Chaeyoung trả lời cô, mắt cũng không có nhìn qua dù chỉ một lần.

"Tại người ta sợ chị thấy mặt người ta lại ăn không vô, nên mới đặt giao hàng. Nhưng lại sợ chị không chịu nhận, nên mới tính đứng đó rình mò một chút rồi về."

Thật ra chuyện buổi sáng Lisa cảm thấy là mình không đúng, phả ...đúng là bắt gặp nàng ở khách sạn trong một tình huống vô cùng đáng nghi. Nhưng mà chị ấy chẳng phải đã rất thành thật nói phòng và khách sạn mình đang ở sao. Tối hôm qua còn xin phép mình nữa mà, chị ấy còn nói nếu không yên tâm chị sẽ lái xe về.

Còn nữa, còn nữa...lúc sáng tuy rằng nhìn thấy họ đứng kế bên nhau thì thầm to nhỏ. Nhưng rõ ràng là đứng trước cửa phòng để nói, nếu như đã làm chuyện không muốn ai biết thì nên ở trong phòng nói mới đúng chứ. Lúc đó tuy rằng Chaeyoungie diện đồ ngủ, nhưng lại rất chỉnh tề, trang phục của anh kia cũng vô cùng phẳng phiu. Lúc anh ta đi chỉ nói một câu gì đó thôi, cũng không có hôn tạm biệt hay có hành động gì thân mật. Sao lại đa nghi như vậy chứ?

Hôm đó Lisa đã dành cả một ngày để bình tâm suy nghĩ lại mọi chuyện, cho đến cuối cùng phát hiện ra rất nhiều điểm kể trên. Hơn hết Park đại tiểu thư tính tình trước nay tuy kiêu ngạo đúng là rất kiêu ngạo, cũng chính vì kiêu ngạo nên nhất định coi trọng sỉ diện của bản thân. Cho dù có yêu anh kia muốn tiến tới với ảnh, sẽ thẳng thắn chia tay với cô, chứ nhất định không ở sau lưng người ta ăn vụng mất mặt vậy đâu.

Chính vì càng nghĩ càng cảm thấy bản thân nghi oan cho người ta, còn khiến người ta uất ức mở cửa xe bỏ đi, Lisa biết chắc hôm đó Chaeyoung sẽ không về nhà vì thế liền đến công ty muốn xin lỗi. Nhưng lại không biết chị ấy còn giận lắm không. Vì thế mới nhờ anh shipper nhữ trước.

"Vậy đứng đó rình mò lâu như vậy, có rình thấy gian tình nào khác của chị không?" - lúc này Chaeyoung cũng không có nhìn vào laptop nữa, bước đến sofa chỗ Lisa đang ngồi, nhìn cô bằng ánh mắt còn sắc hơn cả dao.

"Tại em không đúng, ăn nói không lựa lời làm chị giận. Chaeyoung unnie, người ta biết sai rồi, chị tha thứ cho em đi." - Lalisa dùng tất cả sự đáng thương của mình hòng lấy chút ít lòng thương hại của Chaeyoung, giống như ngày xưa hay dùng để xin lỗi mẹ.

"Đúng là người ta nói không sai, yêu một người không nên chọn những người nhỏ tuổi hơn mình. Lúc nào cũng làm ra bộ dạng bé bỏng." - mặc dù vẫn còn rất để bụng chuyện lúc sáng, nhưng hiện tại nhìn thấy Lalisa như vậy, lại khiến Chaeyoung cả cơ thể đều mềm nhũn, muốn giận cũng giận không được.

"Thì đó thì đó, người ta dù sao cũng nhỏ hơn chị mấy tuổi. Chaeyoung unnie người lớn đừng chấp nhất trẻ nhỏ không hiểu chuyện, có được không?" - vừa rồi chỉ nắm một bên bàn tay của nàng thôi, bây giờ còn dụi tới dụi lui trên ngực nàng, lời nói cũng nhão hơn.

"Ghê quá đi, tránh ra chỗ khác. Không muốn cho chị ăn phải không? Đem bỏ bây giờ à?"

"Được, được. Ăn nhiều một chút..."

Nhưng trên đời này không ai cho không ai cái gì. Ăn một bữa cơm của người ta cũng phải trả giá, hôm đó Lisa nói no rồi không muốn ăn, tất cả đều để cho nàng ăn hết. Chẳng qua loại này không hợp khẩu vị của cô, khi màn đêm buông xuống càng lúc càng dày đặc, lại muốn dùng bữa tối hợp khẩu vị hơn. Không biết tối đêm đó xảy ra chuyện gì, chỉ thấy trời tờ mờ sáng xe của Lisa mới rời khỏi Seong Cheon. Kế bên ghế lái có một người ngủ đến say sưa, trên người chỉ mặc một cái áo sơ mi hơi rộng, còn được đắp thêm một cái áo khoác.

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro