Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mai nói xong bước đi một cách rất nhanh hình như chuyện của Mai mẹ đã giải quyết xong rồi, ém nhẹm không còn thấy tâm hơi đâu. Mẹ không nói gì chỉ nhìn ba cười khi thấy tôi.

- Cuối cùng con gái lớn cũng chịu ra đường gặp bạn bè rồi.

- Vy thì tôi yên tâm về nó, nhưng Mai còn phải nghiêm hơn.

- Đừng lo, tôi biết phải dạy con mà.

- Ba mẹ con đi gặp bạn, hôm nay có thể con xin về trễ một tí nhưng cũng không quá 11h đâu.

- Con cứ đi đi, có đem chìa khóa nhà chưa ?

- Dạ rồi.

Tôi nói xong định quay lưng đi thì mẹ cùng theo tôi ra tới cổng.

- Vy, chuyện đám đàn chị kiếm con gây chuyện mẹ có cho người giải quyết nhưng nghe nói chị của con T gì đó đã hứa với ai đó sẽ không kiếm chuyện với con. Không biết là ai ?

- Chắc do sợ thế lực của ba đó mẹ. Mẹ đừng nghĩ nhiều.

- Nếu không có gì thì tốt rồi con. Yên tâm học hành.

- Dạ, con đi đây.

Tôi quay lưng đi nhưng cũng một phần đoán ra một là người của ba hai là đám anh chị ngày hôm đó giúp đỡ. Còn về Khải, tôi không có nghi ngờ, rõ ràng hôm đó Khải nhìn mấy người đó như xa lạ sao lại gặp người trong số đó như thân mật. Mâu thuẫn quá đó mà.

Vừa bước ra cửa điện thoại rung lên ngay, thấy số lạ, biết ngay là của Khải, tôi không nghe máy nhìn xung quanh thấy Khải bên đường ra hiệu cho tôi thấy. Tôi liền lập tức chạy qua. Khải đi xe hơi nhưng không phải thằng chả chạy thôi.

Tôi lên ngồi ghế sau cùng Khải, xe chạy đi một đoạn rất xa đường nhà tôi. Thật sự ngồi trong xe mà lòng tôi sợ vô cùng, sợ bị Khải bắt cóc đem đi làm mấy chuyện gì đó thì chắc không còn về nhà được nữa. Lần đầu tiên tôi đi với con trai ban đêm. Không tin tưởng, hoàn toàn không tin tưởng.

- Làm gì cứng đơ vậy ?

- Hả hả ?..... đâu có - Tôi lắp bắp.

- Sợ tôi bắt cóc cậu hả ?

- Đương nhiên. Cậu đáng tin à ?

- Không đáng đâu.

- Cái thằng này !

- Con nhà gia giáo hôm nay ăn nói thô lỗ rồi.

- Tại ai ?

Tôi bị cái thằng này chọc cho quạu, quay mặc nhìn ra phía cửa nhăn nhó muốn chửi thầm ghê nhưng lại sợ mình có lỗi với thầy cô dạy dỗ liền không dám chữi thề một câu.

Bước xuống một quán karaoke lớn, tôi chưa đến bao giờ. Là karaoke MIX một phòng đặt thì cũng đắt mà trang trí bên ngoài rất đẹp.

Tôi cứ thấp thỏm không dám bước vào cửa, tới khi Khải nắm tay tôi. Làm tôi giật mình muốn rút ra nhưng không được.

- Đi thôi. Gặp bạn tôi, mấy người anh chơi chung đám.

- Ờ, nhưng người ta không có quậy gì chứ.

- Nói nhiều, có đi không ?

Khải khó chịu nhìn tôi, tôi cũng đi theo Khải lên lầu đến tầng 3 phòng cuối cùng, Khải mở cửa bước vào. Trong phòng đang bắt nhạc ì đùng lên hát ca, thấy tôi với Khải, người đàn ông mà tôi gặp đi tới.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro