Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nằm trên phòng trằn trọc mãi những hành động và cư xử của Mai đối với tôi làm tôi thấy rất lạ. Mai như hai con người khác vậy, càng lớn càng không còn coi tình cảm của chị em chỉ nghĩ tới bản thân. Nhưng tôi thì không thể làm vậy với em mình. Lương tâm tôi không cho phép mình làm vậy với người thân.

Điện thoại đột ngột vang lên tiếng chuông làm tôi có cảm giác bất an vô cùng, không biết là ai gọi nhưng là số máy rất lạ.

- Alo ai vậy ?

- Chị Vy em Mai nè.

- Mai, sao em điện chị số lạ vậy ?

- Chị giúp em lên phòng em lấy đồ của em đem tới khách sạn cho em nha.

- Sao lại ở khách sạn ?

- Đồ em bị rách vì té xe, em không dám về sợ ba la, với lại ra đường không tiện người ta chú ý lại làm ba mất mặt. Ba đang trong đợt tranh chức, chả lẽ chị muốn em hại ba có thêm tin xấu sao ? Như vậy thì công sức của ba làm việc chăm chỉ bị chị em mình phá à ?

- Cũng đúng. Đợi chị tí nhắn tin địa chỉ nha.

- OK.

Tôi lập tức làm theo lời Mai nói, Mai nói như vậy chẳng sao vào đâu được nếu bây giờ ra đường thế nào bên người tranh cử với ba cũng theo dõi để ý vì tranh phiếu bầu lên chức với nhau không ngại mọi thủ đoạn chiêu trò. Nên ai cũng cần đề phòng, tôi vì lo ba lại thêm tin xấu nên còn đeo khẩu trang ra ngoài vào ban đêm.

Tôi đi taxi tới khách sạn chỗ Mai ở, chạy lên phòng Mai chỉ rồi gõ cửa phòng nhưng tay vừa đặt lên, cánh cửa đã hé ra thực chất cửa hoàn toàn không có khóa. Nhìn kĩ lại là số phòng đúng, tôi mới đẩy cửa đi vào. Ái sơ mi của ai quăng tứ tung dưới đất, tim tôi cảm giác nhói lên lạ thường, cảm giác đột nhiên bất an vô cùng, tay run run cầm túi đồ của Mai bóp chặt đi sâu vào trong phòng chỗ giường ngủ.

''Bụp'' túi đồ tôi cầm rớt xuống đất, chân đứng muốn không vững vì cảnh tượng trước mắt là người con trai tôi cho rằng cậu ta thích tôi và trái tim tôi cũng bắt đầu lay động đang ôm ấp em gái tôi, tuổi 17 thôi mà có cần phải say mê nhay tới mức muốn lên giường cùng nhau không ?

Khải và Mai đang nằm đè lên nhau trên giường, Mai quấn khăn trắng còn Khải thì cởi bỏ áo sơ mi bên dưới hoàn toàn không cởi thêm gì nhưng đủ khiến tim tôi quặn lại.

- Khải ! - tôi run run kêu lên.

- Cậu ?

Khải dường như say nhìn tôi sau đó nhìn Mai ? Đẩy Mai ra Khải chạy lại bên tôi.

- Hai người, ai là Mai ai là Vy ?

- Cậu khó nhận ra tới mức đó sao Khải ? - Mai cười nói.

- Cậu là Mai ? - Khải chỉ Mai.

- Đương nhiên, chị tôi đem đồ lên dùm thôi. Không làm mất vui của tụi mình Khải đừng lo.

- Nói điên gì vậy ?

Mai đi tới khoác tay Khải trước mặt tôi, Khải hất tay ra đi lại gần tôi, tôi thì lùi lại theo phản xạ. Mình có quyền gì ghen, có quyền gì đánh ghen đây hả ? Khải đâu có thích tôi còn chưa phải là quan hệ yêu nhau nữa mà. Tư cách gì ghen, khóc còn không dám khóc trước mặt nữa kìa. Tôi thích Khải thật rồi, thật sự là đã thích Khải rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro