Chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu nói của mẹ làm tôi hơi sửng sốt, mẹ sẽ cho tôi và Khải quen nếu Khải phân biệt được đâu là chị đâu là em sao ? Nhưng Khải không thể phân biệt được, Khải rất hời hợt trong việc để ý, tôi không dám đánh liều lớn như vậy.

- Con suy nghĩ đã.

Tôi nói xong đi lên phòng khóa chặt cửa lại, tôi không biết nên chấp nhận hay không nếu lỡ Khải không biết ai là tôi thì có lẽ sẽ khổ tâm hơn nữa. Tôi lấy điện thoại gọi cho Khải muốn thử hỏi anh một tí. Gọi được một lúc tôi lại thấy bản thân không đủ can đảm nghe câu trả lời lại quyết định cúp máy nhưng xui xẻo là khi vừa định tắt điện thoại đi thì Khải đã nhấc máy.

- Em gọi anh có chuyện gì hả Vy ?

- À không em định hỏi anh đang làm gì thôi.

- Anh đang cùng với chị Tina uống cà phê.

- Có rảnh nói chuyện với em một tí không ?

- Rảnh, lúc nào nói chuyện với em anh cũng đều rảnh.

- Bớt nịnh đi nhé...

Khải cười tôi cũng cười, không hiểu sao chỉ cần nói chuyện với Khải tôi đều cảm thấy rất thoải mái, không cần phải nghĩ ngợi gì cả rất yên tâm.

- Khải, em có chuyện muốn nói với anh.

- Không cần nói anh biết rồi.

- Anh biết rồi ? Làm sao anh biết ?

- Anh biết mà, hôm qua em nói rồi còn gì ?

- Hôm qua ?

- Hôm qua em nói hôm nay anh đến nhà ăn cơm, anh biết rồi, anh sẽ chuẩn bị kĩ ra mắt gia đình bạn gái.

Khải vẫn rất hời hợt không cảm nhận được điều tôi muốn nói mà còn rất vô tư. Nhưng tôi hiểu rõ vấn đề hiện tại, giữa hai chị em là một người đàn ông. Người khó xử nhất không phải là Khải mà là tôi. Một bên là em gái, một bên là bạn trai, chọn cái nào cũng chẳng đành.

- Em có chuyện nghiêm túc muốn nói.

- Chuyện gì vậy Vy ? Em lạ vậy ?

- Nếu như một ngày nào đó em bị đánh mất đi chiếc vòng hay không có chiếc còng tay nữa. Anh có nhận ra em và Mai không ?

- Thật khó cho anh. Anh nói với em nhé Vy, nếu Mai là Mai của lúc trước, sexy, nóng bỏng và em là Vy ngây thơ trong sáng anh có thể nhận ra. Nhưng gần đây em và Mai hai người rất giống, Mai và em là sinh đôi ngoại trừ vẻ bề ngoài đối lập phong cách ra thì không khác gì là 1.

- Anh có yêu em không ?

- Sao em hỏi anh vậy ?

- Em sợ một ngày nào đó nhận ra tình yêu này chỉ là trò chơi giống như những người trước kia của anh.

- Anh sẽ không như vậy. Anh yêu em và biết đâu mới là con người thật của em.

- Ý của anh là nếu không có chiếc vòng anh vẫn sẽ nhận ra em.

- Anh sẽ cố gắng nhưng anh chắc chắn em sẽ không bao giờ làm mất chiếc vòng. Có chuyện gì sao Vy ?

- Không có gì, em muốn biết thôi.

- Thật chứ ?

- Thật mà không có gì hết.

- Đừng để anh biết em đang giấu giếm anh đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro