Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cũng không muốn gây áp lực kéo nó về nhà liền bây giờ nên để Mai đi. Cuối cùng khi Mai lên taxi đi đâu đó tôi lại bắt taxi định âm thầm theo sau lưng em mình. Tay vừa đặt lên cửa xe thì đột nhiên bị ai đó cầm lại, tôi giật mình ngước lên thì thấy Khải. Cái thằng ông nội này sao lại ở đây, đó là những gì tôi nói thầm trong bụng.

- Lúc nảy còn rủ tọi uống thêm vài ly sau đó đi ăn đêm ? Bây giờ lại trốn ?

- Ông nói ai ?

- Bà đó, bà rủ tôi.

- Ông điên rồi hả, tôi rủ ông hồi nào ?

Cái tên mặt lạnh này có cần say tới mức khùng luôn không? Đột nhiên ra đây kiếm chuyện với tôi. Tôi thì đang gấp đi theo em mình lại còn vướng phải kẻ điên.

- Còn chối? Lúc nảy chủ động lại gần tôi bắt chuyện với tôi, được sự đồng ý đi chơi của tôi rồi sao bây giờ trốn ? Có phải thích tôi không ?

- Trời ơi , điên mất. Bỏ ra đang gấp

- Đi ăn đi.

- Không. Ê đi đâu bỏ ra ,kéo đi đâu.

Khải nắm tay kéo tôi đi một mạch không thèm để ý , tôi vùng vẫy không chịu đi, chợt Khải dừng lại tôi bị nó kéo mất đà vì dừng lại đột ngột nên lai thẳng, đập mạnh cái mũi vào bắp tay Khải.

- Ui da, bị điên hả. Đứng lại chi vậy ?

- Không ăn nữa, phó học tập về đi.

- Cha này, ông vô duyên vừa thôi nhe. Bỏ tay ra tui về.

Tôi tức giận vì bị Khải làm cho mất dấu theo dõi Mai mà còn bị đau đâm ra tôi cáu liền giựt tay lại bỏ lên taxi về nhà. Ngang ngược, tự nhiên bị lôi đi rồi bị bỏ giữa chợ như thế. Làm chẳng ra ngô ra khoai gì cả.

Sáng hôm sau thức dậy, tôi sửa soạn xong bước xuống lầu ăn sáng thì thấy ba đang tức giận cúp điện thoại, mẹ ngồi đó thở dài lắc đầu. Trên bàn có một tờ báo nhăn nhúm lại, tôi bắt đầu nghi ngờ chuyện Mai bị lộ. Lên tới báo luôn. Tôi sợ hãi đi từ từ lại gần. 

- Vy hả con, con Mai đêm qua về nhà chưa ?

- Đang thay đồ trên lầu đó ba.

- Kêu nó xuống cho ông đi sen.

- Dạ con kêu liền.

Tôi cầm báo lên đọc thấy tờ báo nội dung chưa rõ ràng như bản thảo nên quay sang nhìn mẹ, mẹ gật đầu ý nói phải. Tôi liền biết bạn của mẹ làm bên tạp chí gửi đến, chắc chắn mẹ cho chuyện này ém đi giải quyết trong âm thầm nhưng ba thì đọc được nên tức giận. Cũng may chỉ mới bản thảo chứ chưa phải bán đi, nếu không làm ra giao cho sạp báo thì ba bị loại khỏi bầu cử bộ trưởng sắp tới.

Tôi cũng không dám lên tiếng gì chỉ lặng lẽ ngồi xuống ăn sáng, mà ăn cũng không vô nữa, Mai bước xuống trong bộ đồ thường, má phải sưng hơi to với trầy mặt tôi biết nó sẽ không đi học. '' Bốp'', ba tôi lập tức đi tới tát mạnh vào mặt Mai làm cả nhà giật mình không phản ứng kịp. Mai khóc làm mẹ lo lắng chạy tới.

- Mày là đứa hư hỏng, sinh mày ra nuôi mày cực khổ mà mày không biết trên dưới, ba mẹ làm kiếm từng đồng vì cái gì, ngày ngày đi làm từ thiện vì muốn phúc đức cho con. Mà mày sống cứ hại ba, hại mẹ, hại chị là sao vậy Mai.

- Ba đánh con, ba không bênh con ra mặt giải quyết con quỷ kia cho con thì thôi, ba còn đánh con.

- Tao đánh chết mày thứ mất dạy, không dạy dỗ được mày nữa. Mày hư quá.

- Ông thôi đi, con tôi đứt ruột sinh ra mà ông lại đánh nó như vậy ?

- Bà cứ bênh vực nó tiếp đi, rồi có ngày nó hư là tại bà. Con hư tại mẹ mà.

- Con tôi sinh ra, tôi không dám đánh mà ông đánh hả?

- Con ghét ba, ba chỉ thương chị hai. Chị hai nói gì ba mới đánh con, chị với ba đều không thương con toàn hùa nhau ăn hiếp con.

Mai hét lên lớn tiếng trước mặt tôi nhìn tôi rồi ôm má chạy lên lầu đóng cửa lại, tôi chẳng biết tại sao gia đình mình lại um sùm suốt ngày như thế. Nhưng chắc chắn ba sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe lẫn công việc. 

Ba tức giận cầm áo vest ra xe đi làm, còn mẹ thì chạy lên phòng với Mai. Tôi thì cùng Sen đi học. Lại một buổi sáng trôi qua tẻ nhạt như vậy.

Trống đánh vào học nhưng người ngồi cạnh lại chưa vào tới lớp, tôi đang phân vân không biết là đêm qua đi ăn rồi lạc đường hay lại vì ngủ quên mà không nhớ giờ vào lớp nữa ? Đúng là bọn nhà giày chỉ được cái gia thế, à không, trừ tôi ra nhé.

- Thưa cô, em vào lớp.

- Mới học buổi thứ 2 đã trễ, vào đi.

Lớp đang học như thế mà cái thằng chả lại có thế không sợ đi vào vẻ mặt không tí ăn năn, trời đất, quyền thế cỡ nào mà cả giáo viên cũng phải nhường một lời dữ vậy ? Qúa đáng.

Tôi vừa nghĩ vừa nhìn chầm chầm vào Hoàng Khải, đột nhiên cậu ta ngồi xuống, quay mặt sang nhìn tôi làm tôi giật mình quay đi thẹn thẹn. Như là bị crush phát hiện mình nhìn lén vậy, cảm giác đó đó.

- Nhìn cái gì ?

- Không có gì.

- Lại muốn bày trò hại tôi hả bạn.

- Ừa, cũng định vậy đó.

- Vậy thì không cần, khó nhai lắm.

Khải nói xong lật tập ra không thèm để ý tới gương mặt của tôi, chợt tôi lại thấy góc nghiêng này làm thằng chả trong mắt tôi như nam thần ý. Thật sự có nét lắm.

Vừa tan học, Sen từ dưới lớp chạy lên ngay lớp tôi trong lúc tôi đang cất tập vở vào cặp. Sen tức tốc chạy vào kéo tay tôi.

- Chị Vy về lẹ đi chị.

- Có chuyện gì vậy ?

- Chị của bồ Danh lên đây, kiếm chị Mai. Em sợ sẽ nhầm chị là chị Mai......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro