Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chị của bồ Danh lên đây, kiếm chị Mai. Em sợ sẽ nhầm chị là chị Mai.

- Không có đâu , làm gì có chuyện lầm, chị giải thích được mà.

- Người ta đánh bà, người ta nghe bà giải thích ? Về lẹ, đi theo em.

Tôi bị Sen lôi kéo đến không kịp nói gì chỉ biết đi theo. Tới cổng trường liền bị đám đó chặn lại thật, tụi nó nhìn tôi với ánh mắt giống như muốn ăn tươi nuốt sống.

Tôi bắt đầu cảm thấy mình sẽ không yên nên kêu Sen nói với tài xế về nhà trước. Sen nhanh chân chạy về vì tụi nó không để ý Sen cho lắm đâu.

- Mấy chị muốn gì ở em ?

- Tao là chị con T, nghe nói mày giành ghệ nó, còn đánh nó phải không?

- Không phải.

Tôi biết là mình với Mai rất giống nhau, nếu không phải người trong nhà hay thân thiết sẽ không thể nhìn ra nếu chỉ nhìn sơ qua một cái. Có khi gặp nhiều cũng không nhận ra được đâu. Hai bên nội ngoại, cả ba mẹ đều bị lầm tưởng mà. Tôi với Mai khác những cặp song sinh khác ở chỗ càng lớn thì càng giống, không có nét khác, chị có một điểm duy nhất là cái bớt son trên ngực tôi là điểm nhận dạng. Nhưng tôi thường che kín đáo ít hở hang nên càng không biết được.

Tôi không nhận mình là Mai, cũng chưa lên tiếng giải thích thêm thì chị của T bay lại tát tôi một cái mạnh khiến tôi chao đảo luôn.

- Sao chị đánh em ạ, em đã nói chị nhầm người.

- Không có ai tráo trở như mày, giật bạn trai người ta, còn dám đánh người ta, mày còn thuê người chặn đánh em tao lúc sáng nó đi học để bây giờ nó nằm trong bệnh viện để truyền nước biển kìa ?

Tiếng hét thất thanh tức giận của chị con T vang lên rõ ràng rành mạch từng chữ bên tai tôi, làm tôi hốt hoảng. Cái gì mà thuê người đánh ? Tôi không có làm ? Chả lẽ em tôi nó gan tới mức như vậy ?

- Nếu chị có bằng chứng thì lấy ra tôi không có làm.

- Nếu có bằng chứng, mày đâu có ở đây mà ở đồn rồi con chó.

- Nếu không có sao chị khẳng định em đánh T.

- Tối qua nó có chuyện với mày, sáng nay nó bị như vậy nếu là người khác cũng sẽ nghĩ như tao mà thôi.

- Vậy sao chị không nghĩ là thằng Danh dụ dỗ người khác phản bội T.

- Mày còn láo với tao, tao đánh cho mày khỏi nhìn đời.

Tôi ôm đầu khi nguyên đám xông tới, tôi ngồi xuống vì sợ mình sẽ bầm dập thay em mình sớm muộn. Tôi cũng không thể khai em mình ra, vì ít ra nếu là tôi, tôi sẽ có nhiều chứng cứ chứng minh mình trong sạch hơn là Mai. Nếu khai là em tôi làm ra, em tôi có thể còn bị đánh nặng hơn, mà tôi làm chị làm sao hại em mình được. Thà bị đánh thay nó chứ ai nỡ nhìn nó bị người ta đánh bao giờ.

Tôi ngồi đó trong tình trạng yên bình mắt nhắm tịt lại cúi xuống như còn rùa, không thấy ai động chạm mình mãi mới ngước lên, nhìn thấy cả đám dừng lại nhìn người nào đó, tôi quay lại nhìn thấy mấy người lạ mặt nhưng cũng thuộc dạng khác chững chạc có cả nam cả nữ.

- Ê, mấy đứa bây một đám làm gì một cô bé vậy ?

- Mấy người phe nó hả ? Không liên quan thì xía vô làm gì ?

- Anh chị đây đi ngang thấy bạo lực học đường ngứa mắt giúp được không em ? - Một chị gái nhìn cũng cứng lắm nói.

- Nó giành bồ người ta còn đánh người ta ? Chị nghĩ có nên đánh không ?

- Chuyện của nó với bồ người ta thì nó giải quyết, chị thấy ngứa mắt tụi em được không ?

Tôi đứng lên nhìn một đám người lạ mặt như người dân lớn đó nói chuyện với đám chị của T làm tôi thấy hơi sợ hãi, giữa hai bên đó tôi lại đứng giữa như một con khùng lạc lõng thì thấy Khải cầm balo đi tới chỗ tôi, kéo tay tôi qua một bên.

- Chỗ người ta nói chuyện đứng giữa làm gì vậy ?

- Tuiiiiiii, tui đâu có biết chuyện gì xảy ra ?

- Đi, chuyện người ta.

Khải kéo tôi đi thì đám chị của T định chạy theo, tôi quay lại thấy họ bị chặn lại bởi đám chị lớn kia. Trên người mặc áo dài thướt tha như thế lại bị tên mặt lạnh kéo đi như siêu nhân, bực bội nhưng cũng thở phào vì mém tí banh mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro