Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ông Việt đi...

- He he vậy là tha hồ quậy phá rồi - anh hớn hở nói
- Lúc nào cũng quậy phá * Lắc đầu * ( Kem: 5t như ông già~~~ ) - hắn lắc đầu nói

Chị Như từ bếp chạy ra nói với nó ~~

- Thưa tiểu thư tôi là Như . Từ giờ tôi sẽ là người chăm sóc tiểu thư
- Dạ.... - nó nói
- Ông chủ đã chuẩn bị sẵn phòng cho tiểu thư rồi mời cô đi theo tôi - Chị Như mỉm cười nói
- Vâng...

Nó được chị Như dẫn lên tầng 2 . phòng của nó đối diện phòng hắn , bên cạnh phòng hắn là phòng cậu. Phòng nó màu tím là chủ đạo ( Kem: vì lúc cứu nó ông Việt thấy nó mặc đồ màu tím nên nghĩ nó thích màu tím , bây giờ thì nó đã thay bồ khác rồi, lúc biết nó mất trí nhớ mà quyết định cưu mang nó thì ông đã sai người chuẩn bị :@@ ) phòng nó chỉ có 1 chiếc giường dành cho 2 người ( Kem: nằm cho thoải mái :d ) một chiếc tủ quần áo và 1 bàn học có giá đựng sách nhưng chưa đựng gì. Trong mỗi phòng đều có sẵn nhà tắm và vệ sinh luôn. Còn phòng ông Việt ở tầng 1 , tầng 1 gồm 1 phòng ngủ , 1 phòng làm việc , 1 phòng sách và nhà bếp vs phòng khách. Còn tầng 2 tồn phòng của nó , hắn , anh và 2 phòng trống dành cho khách. Bên ngoài sân có những bồn hoa ở gần những tường rào, ngoài sân còn có 1 cái hồ bơi và 1 bộ bàn ghế đá ( Kem: không biết nên tả ntn nx nên thui nha :d ) .

Sau khi được chị Như giới thiệu và hướng dẫn thì nó đã hiểu và bắt đầu làm quen, chị Như thì theo lời ông chủ đi mua đồ cá nhân và đồ dùng học tập cho nó vì nó sẽ đi vào lớp 1 và học cùng hắn. Chị như đi rồi nó tự từ ngoài sân vào nhà, vừa vào thì thấy 1 vật thể lạ đang đứng lù lù ở trước cửa , vâng đó là hắn, hắn nói:

- Ở đây ? - hắn hỏi cụt lủn
- Ừ! - nó cũng không kém cạnh
- Làm gì? - Hắn hỏi tiếp ( Kem: sao anh ko hỏi từ câu hỏi trên lun đi ~~ )
- Không biết - nói xong nó đi luôn lên phòng bỏ mặc ai đó mặt đang đen dần theo năm tháng :vvv

Sau khi nó đi hắn mặt vẫn càng ngày càng đen nhìn theo nó đi khuất " Con nhỏ này dám lên mặt với mình sao??? " đó là dòng suy nghĩ của cậu. Sau đó liền có tiếng kêu thảm thiết của nhưng người giúp việc.

- Thiếu gia để tôi tự làm được rồi cậu cứ đi chơi đi - Người giúp việc 1 ( NGV1 ) vội giật lấy cái bàn là nói
- Thì tôi đang chơi vui mà chị cho tôi chơi cái thứ kia đi - Cậu nói rồi làm mắt long lanh nhìn NGV1

Đúng lúc đó quản gia Lê cùng Chị Như vừa đi theo lời dặn của Ồn chủ về. Thấy vậy quản gia vội cúi chào hắn rồi chạy ra chỗ anh nói:

- Thiếu gia ngoan , lát tôi sẽ đưa thiếu gia đi chơi - Bác quản gia dịu dàng nói
- Thật không!!! Vậy đi luôn bây giờ đi bác - Anh sáng mắt lên
- Vậy cũng được! Vậy chúng ta đi nhé. * quay sang hắn * Thưa đại thiếu gia có đi không ạ?
- Không! - hắn trả lời không thể nào ngắn hơn được rồi đi lên phòng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro