chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Tôi mang lên cho chị nè "

Cẩn Ngôn cầm hộp gỗ đó vô phòng Tần Lam đặt nó ở trên bàn rồi cẩn thận mở nắp hộp từ trong nó thì cây violin cùng cây kéo đàn được đặt ngay ngắn trong hộp

Bề mặt gỗ nhẵn bóng của nó cực kì tinh xảo nên cô đã cầm cần đàn bằng ngón cái và ngón trỏ của tay trái, đồng thời đặt cây đàn lên vai trái và cây vĩ được vuông góc ở dây đàn kéo thử trước dùm nàng có gì cô sẽ điều chỉnh cách chơi cho nàng phù hợp nhất có thể

khi đã ổn định thì tay phải của cô mới bắt đầu kéo đàn nhanh nhót tựa lông bay vậy, mượt mà vô cùng còn tay trái thì liên tục bấm nốt

Cô đánh được 5 phút rồi thì dừng tay xuống nói

-" Ngôn...Ngôn em...em chơi giỏi thật đấy!"

Tần Lam nhìn cô khá bất ngờ vì không thể hiểu sao cô cọc cằn như vậy mà kéo đàn tiếng thanh, trong trẻo vô cùng

-" Vậy thì lại đây, tôi dạy chị "

Cẩn Ngôn kêu nàng bước xuống giường sau đó cô đưa cây đàn cho nàng, nàng cầm nó được rồi thì cô đứng phía sau chỉnh lại tư thế của nàng rồi cầm tay nàng đang giữ cây đàn đó đặt lại giống tư thế hồi nãy của cô vậy

Lưng nàng được cô chỉnh phải đứng thẳng tấp, hai chân trụ lại thật vững, chân trái cao hơn chân phải

Lúc cô thấy đã ổn rồi thì cô mới đưa tiếp cây vĩ vào tay kia cho nàng, cô cầm tay nàng để cho nó vuông với cái dây đàn

-" Nè chị nhớ cho kĩ nha, từ trái qua thì đàn violin có bốn dây là Sòn, Rê, La, Mí, lúc kéo đừng dùng nhiều lực quá mà hãy để sức nặng của cây vĩ tì lên dây đàn "

-" Tôi...tôi hiểu...hiểu rồi "

Nàng hôm nay thật sự tiếp xúc gần quá nhiều với người lạ như cô nhưng nàng vẫn chưa thể đụng chạm được với cô, phải làm sao đây nàng lại thấy choáng váng rồi

-" Sao vậy? Vẫn chưa quen tiếp xúc với tôi sao? Tôi xích ra liền!"

Cô thấy mặt nàng xanh tái mét rồi mới hiểu được là từ sáng tới giờ tiếp xúc với nàng thì nàng vẫn chưa thích ứng được thế là cô lại phải lùi xích ra đằng khác đối diện nàng

-" Thôi được rồi mai ta tập tiếp giờ chị biết tư thế và cách cơ bản để kéo đàn là được rồi, nghỉ ngơi đi hôm nay ắt hẳn đã tiếp xúc với người lạ nhiều lần vượt cả mọi ngày nên chắc chị mệt rồi "

Cô đã đi ra chỗ khác mà thấy nàng vẫn còn đang thở dốc chưa thể kéo đàn nổi nên đành phải mở miệng trì hoãn lại ngày mai tiếp tục

-" Thật...xin lỗi "

Tần Lam nàng cũng thật sự không hiểu sao mình cho dù có tiếp xúc với cô nhiều đến đâu nhưng nàng vẫn vậy, vẫn khó thở khi gần gũi cô

Nên nàng vẫn leo lên giường và cô tiến tới chỉnh sửa chăn cho nàng xong cô tắt đèn lui ra ngoài

-----------------------------------

-" Tôi được đi ra ngoài chứ? Tiểu thư đã ngủ rồi, tự do được rồi chứ gì"

Cô mở máy ra gọi cho cha mẹ nàng thông báo tới

-" Tiểu Lam con bé nó ổn chứ? Nó có phản khán với con không?"

Mẹ nàng liền giật lấy điện thoại hỏi cô

-" Thưa hai người là mới lần đầu gặp mà con gái của hai người quăng cái đèn xém vô thẳng đầu tôi rồi, giờ tôi tự làm gì làm được chưa vậy?"

Cô nghe họ hỏi nhiều quá đúng là cha nào con nấy nên liền cắt ngang và hỏi lại câu của mình một lần nữa đầy châm biếm

-" Ờ, ừ "

Mẹ nàng biết cô không hài lòng thì nên chỉ gật đầu lại nhưng vẫn hi vọng cô cũng sẽ tiếp tục hầu con gái họ

Cô nghe được sự đồng ý của họ rồi thì cúp máy cái cật sau đó cô phóng như bay đi ra ngoài tụ tập cùng các anh chị em họ mình đi clup

-" Này nhóc mới đi làm quản gia ngày đầu vui không "

Ngô Gia Yến chị họ của cô bá vai cô đắc chí hỏi vì chị biết cô mới 18 tuổi tròn đã bị cả mẹ lẫn cha đuổi ra khỏi nhà đi hầu hạ người ta thế là chị cười đầy châm biếm

-" Vui cái đầu chị, chả biết ba mẹ em có phải thấy ghét em không mà lại cho em đi hầu một tiểu thư bị..."

-" Bị gì?"

Ngô Tuấn anh họ của cô thấy cô đang nói mà tự nhiên ngắt giọng thế là liền hỏi

-" Không thể tiếc lộ đâu, còn chị thì sao? Làm quản gia cho tiểu thư Tần Văn Văn vui không?"

Cô tuy muốn nói lắm nhưng đây là bệnh của Tần Lam mà, không thể tiết lộ cho người ngoài nghe nhiều được

Tần Lam nàng cũng khá tội nghiệp chứ vì hình như chắc cũng do người nhà gây ra nên cô sẽ cố gắng làm thật tốt bổn phận của mình

-" Vui chứ, đương nhiên vui. Tiểu thư nhà ta cái gì cũng có tài đã vậy không hề ương ngạng nữa, hoàn toàn rất tốt không thể chê "

Ngô Gia Yến càng nói càng rất rất hãnh diện về tiểu thư của mình thế là hất mặt lên nói chuyện với cô

-" Ây sao bất công vậy! Chúng ta cùng là người họ Ngô mà sao chị lại sướng thế cơ chứ "

Cẩn Ngôn cô nhìn chị họ của mình đầy ngưỡng mộ luôn, chẳng bù cho cô xíu tẹo nào

Mới lần đầu gặp mặt đã xém bị cây đèn vô đầu rồi giờ còn vỡ lẽ ra thêm một chuyện là tiểu thư nhà mình ngoài ăn với ngủ lại không thể làm gì nữa hết còn bị bệnh sợ xã hội nữa chứ, chả biết kiếp trước cô đã làm gì. Thật khiến cô hận!

-" hahaha, bất mãn quá nhể?"

Anh họ "tốt" của cô rất phấn khích khi nghe cô than thở vậy nên đã cười lớn 

-" Anh nãy giờ nên nín họng lại đi, mồm thối quá "

Cô liếc anh sau đó dùng tay nắm lại thành nấm đấm đục thẳng vô mặt anh một cái làm anh la oái lên

-" Cần gì mạnh vậy chứ? đau chết ta đi được mai ta đi méc dì Ngô a~"

-" Êu anh lớn còn chơi méc phụ huynh"

Cẩn Ngôn nghe anh dùng mẹ mình ra uy hiếp liền mở miệng đầy châm biếm

Ngô Gia Yên ở cạnh nhìn lấy hai anh em họ chí chóe nhau mà chỉ biết bụm miệng lại cười

-" Vậy chắc em lớn lắm sao?"

Anh không nhịn nổi nhục đối đáp lại và thế là đám anh em họ của cô và cô cùng chơi với nhau hết suốt đêm luôn

-------------------------------------------

Tới sáng cô mới mò về người toàn mùi rượu nhưng cô không say nga vẫn có thể đi hầu hạ nàng nhưng phải đi tắm thay đồ trước đã

Khi thay xong cô lại phải mang một cái khắn và thau nhỏ chứa nước ấm mang vào phòng cho nàng

-" Tiểu thư giờ đã là 7 giờ sáng, người phải dậy"

Cô mở chăn nàng ra dùng tay nâng người nàng ngồi dậy

-" Ưm..."

Tần Lam được cô nâng ngồi dậy liền vươn tay ra ưỡn người ra phía sau mà sao nay nàng cũng lại tiếp xúc gần cô nhưng nó không khó thở nữa ta?

Với lại người cô còn giống như có mùi cồn nữa, thơm thoang thoảng rất dễ chịu nên nàng thắc mắc liền hỏi

-" Hôm qua tối Ngôn...Ngôn đi chơi, có sử dụng rượu sao?"

-" Ừ, nhưng yên tâm nha tôi vẫn có thể hầu hạ chị được "

Cô nghe nàng hỏi thì đáp lại, tay vẫn còn cầm khăn lau mặt cho nàng xong thì tiến lại tủ quần áo lấy ra soạn đồ cho nàng tắm

----------------------------------

Tắm xong rồi đầu nàng ướt mem à thế là cô đưa nàng ngồi vào bàn trang điểm lấy máy sấy ra

Sấy khô tóc cho nàng, cô mới 18 tuổi à mà cô đã vậy này mới là ngày thứ hai cô hầu nàng mà chả khác đi làm bảo mẫu vậy cái gì mà phải chăm từng chút luôn

-" Hôm nay thế nào? Không thở gấp nữa hả!?"

Cô thì giờ mới phát giác là cô đứng gần hong khô tóc cho nàng mà nàng không hề thở gấp gì hết hình như đã quen rồi hay sao ấy

-" Tôi...tôi không biết "

Nàng đã hiểu từ hồi nãy rồi mà nàng chưa tự giải thích được cho mình thì làm sao mà trả lời lại cô được cơ chứ

-" Chắc là chị đã quen tôi rồi, nhanh thế cơ á? Tôi còn tưởng phải một tháng mấy hai tháng mới thích ứng không ngờ lại nhanh như vậy "

Cô vui quá mà quên mất xoa đầu nàng như con vậy

----------------------------

Yan: Thưởng cho t đi, fic mới này làm việc năng suất quá, sáng mới ra thì giờ t ra nữa nek =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro