Giả tạo???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nước A, tại biệt thự của Hạ gia, vào lúc 7h sáng:
Trong phòng khách xa hoa, sang trọng, có một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế salon nhâm nhi tách cà phê nóng, ánh mắt nghiêm nghị đang suy nghĩ điều gì đó. Bỗng một giọng nói ngọt ngào của thiếu nữ vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ:
- Papa, buổi sáng tốt lành nha~~

Nghe giọng nói đó, đôi mắt nghiêm nghị của Hạ Từ Minh dường như ánh lên tia ôn nhu, cưng chiều nhìn sang thiếu nữ  một thân váy hồng , khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm nhạt, đôi môi được thoa chút son bóng, khi cười làm lộ ra hàm răng trắng, nhìn vào làm người ta có cảm giác dễ gần, cảm thấy thiếu nữ này rất đáng yêu và hoà đồng
- Ừ, Thanh Tuyết ngoan, Thiên Lam đâu?
Hạ Thanh Tuyết nghe vậy cực kì không vui trong lòng nhưng không thể hiện ở ngoài mặt, chu đôi môi, vẻ mặt ủy khuất.
- Papa lúc nào cũng vậy, sáng nào cũng hỏi em ấy, em ấy không có ở trong phòng, chắc là lại ở công ty làm việc suốt đêm rồi

Vừa lúc ấy, quản gia bước vào, cúi đầu thông báo:
- Bữa sáng đã chuẩn bị xong, mời gia chủ, đại tiểu thư dùng bữa.
Hạ Thanh Tuyết cười xinh đẹp nhìn Hạ Từ Minh
- Mời gia chủ đại nhân dùng bữa với con ạ.
Hạ Từ Minh khì cười, đứng dậy, gõ nhẹ vào trán Hạ Thanh Tuyết
- Được rồi, đi thôi.

* Tại nhà ăn:
Hình ảnh cha con hạnh phúc gắp đồ ăn cho nhau, thi thoảng còn xen lẫn tiếng cười vui vẻ vang lên làm lòng người ấm áp. Một cô người hầu đến trước bàn ăn, trên tay cầm một tờ báo, cúi đầu đưa cho Hạ Từ Minh:
- Gia chủ, báo sáng nay được đưa tới rồi ạ.
Hạ Từ Minh dừng lại mọi động tác, đặt đôi đũa xuống, cầm tờ báo trên tay cô người hầu, đập vào mắt là dòng chữ to đùng ở đầu trang:"CÔNG TY HẠ DU LẠI THÊM MỘT BƯỚC THÀNH CÔNG MỚI- XÂY DỰNG TRƯỜNG HỌC UY TÍN HÀNG ĐẦU QUỐC GIA". Đọc tới đây mà Hạ Từ Minh không kiềm được nụ cười, nói với Hạ Thanh Tuyết:
- Xem em con giỏi chưa này, đúng là làm người cha như ta cảm thấy tự hào.
Hạ Thanh Tuyết âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười tự hào:
- Tất nhiên, đó là em con mà.
- Ừ, nhưng con cũng phải cố gắng lên, phải giỏi hơn cả em con nữa chứ.
- Dạ, con biết rồi.
Đúng lúc đó, một thân ảnh của một thiếu nữ 16, 17 tuổi bước vào, khuôn mặt đẹp làm người khác nhìn vào quên cả thở, xung quanh toả ra nhàn nhạt sự lạnh lùng khó gần, tóc đen mượt được búi cao, áo khoác jean đen khoác ngoài áo thun trắng bên trong, quần jean cũng màu đen nốt, tất cả điều ấy làm cho Hạ Thiên Lam trong có vẻ cá tính, lạnh lùng và có chút gì đó gọi là... ngầu, cô bước đến bàn ăn, giọng nói dễ nghe như chuông bạc:
- Cha, chị, buổi sáng tốt lành.
- A, Thiên Lam, sao em về trễ vậy, em ăn gì chưa, nếu ăn rồi thì lên phòng nằm nghỉ chút đi-Hạ Thanh Tuyết ra dáng một người chị tốt bụng, tận tình chu đáo hỏi thăm
- Em ăn rồi, cảm ơn chị. À, em có mua một chai nước hoa mà chị thích.
Nói rồi đưa chiếc hộp hồng nhỏ nhắn, tinh xảo cho Hạ Thanh Tuyết, rồi đưa thêm một lọ màu bạc cho Hạ Từ Minh.
- Còn đây là hạt cà phê có mùi vị hợp ý cha, mong cha nhận
🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀

Làm gấp rút tặng Suki773, món quà tạm biệt á mà, chương này chưa hết nhưng cắt ngang, mong thứ lỗi ☺☺☺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#suki773