Chap 2 : Diện kiến cả mẹ và con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi một ngày ba Hoàng nói với Hoàng rằng ông muốn kết hôn với một người phụ nữ khác.

Hoàng nghe xong ban đầu có chút không hài lòng, nhưng cậu chợt nhận ra đây không hẳn là chuyện xấu.

Cậu nghĩ lại ba cậu đã vì cậu mà bỏ ra quá nhiều thời gian kể cả tuổi xuân của ông giờ đây cậu không thể ích kỷ vì bản thân mình mà để cho ba mình khi sinh thêm nữa.

Hoàng đã suy nghĩ thật kỹ và mong rằng ba mình sẽ tìm được hạnh phúc từ người phụ nữ này, tuy vậy cậu vẫn không yên tâm, cậu nói với ba muốn diện kiến xem thử mẹ kế tương lai là người như thế nào.

Ba cậu mỉm cười vì ông nghĩ Hoàng sẽ một mực phản đối. Chiều hôm đó ông nấu một bữa cơm đơn giản cả ba cùng ăn nói chuyện phiếm.

Người phụ nữ này tên Nguyễn Ngọc Mai xuất thân bình thường nhưng có ý chí vươn và không có tham vọng

Hoàng thấy khí chất người này không tệ. Cậu cũng yên tâm hơn lúc giao tiếp cậu không nói gì nhiều nhưng cậu hiểu.

Bà Mai thẳng thắng nói rằng trước đây bà đã từng có một đời chồng và có một đứa con trai, chồng bà mất vì tai nạn nghề nghiệp đã 6 năm rồi.

Bà nói một hôm nào đó không xa sẽ dẫn nó đến đây. Con trai bà cũng không phản đối về chuyện này, bà muốn mọi người gần gũi thân thiết với nhau để có lại cảm giác gia đình hạnh phúc như xưa.

Nước mắt bà rơi sau khi nói ra những lời này, biết làm gì hơn khi Hoàng chúa sợ nước mắt cậu không thích cũng không muốn nhìn thấy nước mắt nhất là của phụ nữ.

Thôi thì 36 kế biếng là thượng sách cậu để lại không gian yên tĩnh cho hai người rồi cậu viện cớ ra ngoài.

____vài ngày sau____

Lúc Hoàng dẫn chó đi dạo cậu nhìn thấy hoàng hôn rồi đứng nhìn mặt trời đỏ rực, lúc này đây con chó của cậu muốn tè, nó luốn cuống nhưng thấy Hoàng chẳn phẳn ứng gì, hết cách nó đành giải quyết tại chỗ...văn lên bánh xe trước mặt (Tức là nó giơ thẳng chân sau song song với bánh và giải quyết nhanh gọn lẹ).

Lúc cậu quay đầu lại thì con chó đã giải quyết xong. cậu bất mãng nhìn và suy nghĩ "chiếc xe này ở đâu ra hồi nãy mình có nhìn thấy đâu mà sao giờ nó lại đây thật lạ". Hoàng cảm nhận được và nhìn thấy có một ánh mắt khác đang nhìn mình, cậu quay người ra phía sau thì giật mình, có một tên chắc cao hơn cậu một cái đầu, có vài giọt mồ hôi nhiễu từ trên trán của gã xuống có vẻ vừa vận động gì đó. Nhìn ánh mắt của hắn cậu thừa biết tâm trạng hắn như thế nào.

Cậu định mở miệng thì gã nói trước :

-Thú nuôi như vậy thì có thể suy ra chủ nhân của nó là loại người như thế nào.

Rồi đi lướt qua cậu, những hành động này xảy ra trong tích tắc cậu hoàn toàn không phản ứng kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro