Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Được rồi, điều này thật xấu hổ

Mina đang đứng trước cửa, chờ Chaeyoung người sẽ đi cùng nàng đến quán cà phê. Hiện tại đã 7:30 tối và Mina ngạc nhiên vì Chaeyoung đến muộn.

"Chị đã xong chưa?" Một giọng nói lạnh lùng cắt đứt suy nghĩ của nàng và Mina có thể thề rằng nàng cảm thấy rùng mình dọc sống lưng. Từ từ nhìn lên, mắt  nàng gặp nhau với ánh mắt của người trước mặt.

"Thật vui khi thấy em." Mina nở một nụ cười nhưng Chaeyoung thì không. Cô quay lại và bắt đầu bước đi, đợi Mina đuổi kịp.

Họ bước đi một lúc, đôi chân đồng điệu với nhau, tiếc là quán cà phê tổ chức tiệc hơi xa. Mina nhìn xuống, tay nàng nắm chặt vào áo.

"Chị có thể uống rượu chứ" Chaeyoung hỏi, mắt không chịu nhìn nàng. Giọng của cô nhóc cũng đơn điệu, rất khác so với những gì Mina đã nghe trước đây.

"Đ-được,tất nhiên là chị có thể." Mina mỉm cười nhưng vẫn có chút lo lắng. Sự thật là tửu lượng nàng rất thấp và chỉ Sana biết điều đó. Nàng không biết tại sao mình lại nói dối nhưng vì một lý do kỳ lạ nào đó, niềm kiêu hãnh đã nuốt lấy lời nói của nàng.

Chaeyoung liếc nhanh về phía nàng, đôi mắt cô lấp lánh trên bầu trời buổi tối, có một sự thật là Mina rất thích hương thơm từ người hổ con. Ngọt ngào và êm dịu. "Được rồi." Là tất cả Chaeyoung nói trước khi để sự im lặng lại bao trùm cuộc trò chuyện của họ.

Mina thỉnh thoảng liếc nhìn chú hổ con cao hơn nay, ngạc nhiên trước vẻ ngoài cuốn hút trong mái tóc ngắn này của cô nhóc.Tay của Chaeyoung đút trong túi quần và Mina biết rằng nếu có ai nhìn thấy, họ sẽ phải lòng cô nhóc này ngay lập tức.

“Làm ơn đừng nhìn chằm chằm vào em nữa.” Chaeyoung lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng. Đôi mắt Mina mở to, ngay lập tức rời mắt khỏi con hổ đang vô cảm.

“X-Xin lỗi.” Mina ho nhẹ, tay nàng loay hoay với vạt áo. Ah cái quái gì thế này! Chaeyoung đáng lẽ bây giờ đang trêu chọc mình nhưng giờ chúng ta lại cư xử như những người xa lạ, điều này thật nực cười.

Chỉ được vài phút, Mina dừng lại khi nhìn thấy quán cà phê trước mặt họ. Từ cửa sổ nhìn vào căn phòng đông đúc, các sinh viên năm nhất và năm cuối đang cầm ly rượu. Bước vào trong nàng nhìn thấy Sana đang ngồi cùng Nayeon, Mina muốn đến ngồi cạnh con sóc nhỏ này.

Nàng bước được một bước nhưng cổ tay đã bị giữ lại bởi một bàn tay khác. Mina quay đầu lại, những ngón tay của Chaeyoung nắm chặt lấy tay nàng. "Chaeyoung?" Nàng khó hiểu, cảm thấy hơi khó xử vì cô nhóc chỉ đang nhìn nàng.

Chaeyoung nhìn Mina, "Nếu Seungwoo hoặc bất cứ ai cố gắng làm tổn thương hoặc chạm vào chị, hãy gọi em đến "Lời cuối cùng trước khi cô rời đi, Mina có thể nghe thấy lời chào từ bạn bè.

Mina bối rối.Em ấy vẫn còn giận mình à? Nhưng em ấy nói muốn bảo vệ mình. Nhưng em ấy cũng tỏ ra lạnh lùng với mình. Agh, nhóc con ngốc này làm mình bối rối quá. Mina rên rỉ, lắc đầu chán nản.

"Mina! Em đây rồi!" Giọng nói cô có thể nhận ra, âm nhạc từ bên trong vang vọng và Mina ngạc nhiên rằng không ai trong số những người gần đó tỏ ra bận tâm. Mina nhìn lên và thấy Seungwoo đang nhẹ nhàng chạy về phía nàng.

"Xin chào." Mina nở một nụ cười.

"Anh rất vui vì em có thể tới đây! Nào,
Sana và những người còn lại đang ở bên trong." Không hề báo trước, Seungwoo nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Mina, đưa nàng tới bàn của họ. Khi Mina bước vô, tiếng ồn ào của mọi người. Những cuộc trò chuyện khiến tai nang choáng váng.

Nàng đi ngang qua bàn bên kia, tình cờ có Chaeyoung và bạn nàng. Mina liếc nhìn hổ con, còn cô nhóc thì liếc nhanh đôi bàn tay đan vào nhau của nàng với Seungwoo trước khi quay lại với cuộc trò chuyện của mình."Wa-"

"Mina!" Sana reo lên, cơ thể nàng bị siết chặt bởi cô bạn thân nhất của mình điều đó gần như khiến họ vấp ngã. Seungwoo cuối cùng cũng buông tay, ngồi xuống cạnh chỗ trống nơi Mina ngồi xuống.

"Mina đã ở đây! Hãy bắt đầu bữa tiệc thôi nào!"Jeongyeon reo lên, rót nhanh cho Mina một ly đồ uống. Cô ấy không biết khả năng chịu đựng rượu của Mina, dù có một chút lo lắng nhưng nàng vẫn nhận lấy ly rượu. Sana liếc nhìn bạn mình với vẻ lo lắng, nhưng Mina ra hiệu rằng nàng ấy sẽ ổn thôi.

"Chúc mừng!" Nayeon mỉm cười để lộ hai chiếc răng thỏ của mình. Cô bưng chiếc cốc thủy tinh nhỏ của mình lên, cùng với những người ngồi trong bàn, tiếng ly thủy tinh va vào nhau vang nhẹ khắp bàn. Mina nhìn mọi người uống rượu một cách vui vẻ nên nàng cũng làm theo.

nàng uống một ngụm, vị đắng của rượu khiến nàng cảm thấy khó chịu. Mina muốn nhổ nó ra nhưng lại ép mình uống thứ đồ uống khá đắng. nàng nở một nụ cười nhanh trước khi đặt chiếc cốc xuống. Sana chạm vào vai nàng, trong mắt tràn đầy lo lắng, "Cậu ổn chứ?"

Mina nhẹ nhàng gật đầu: "Ừ, đừng lo lắng." Nàng mỉm cười, ho nhẹ.

~

"Chaeyoung, chậm lại!" Yeri hét lên, cố giật lấy cái chai khỏi tay con hổ con đang hốc nguyên chai rượu này. Chaeyoung nhướng mày, đặt chai thủy tinh xuống.

"Cậu hành động như thể tôi dễ say vậy."Chaeyoung chế giễu, lấy một ly đồ uống lớn khác. Yeri thở dài, nhìn thấy vấn đề khiến cô bạn này của cô như vậy. Chaeyoung uống rượu rất giỏi và cô biết điều đó, Yeri nói với cô.

"Tớ biết, tớ biết. Nhưng cậu không thường uống nhanh như vậy. Cho dù bất kỳ lý do nào?" Yeri bí mật liếc nhìn Mina, người đang ngồi giữa Sana và Seungwoo.

Chaeyoung lắc đầu, "Tôi muốn lười biếng. Vậy tại sao không." Cô gầm gừ, thất vọng vì tất cả những lời trách mắng cô nhận được từ việc uống thứ chất lỏng này.

"Mhm." Yeri cười nhếch mép, huých nhẹ vào tay hổ con, "Hoàn toàn không phải về Myoui
Mina phải không? "

Chaeyoung vò tóc của Yeri, "Ăn đồ ăn của cậu đi" Cô gầm gừ.

~

"Chúng ta hãy chơi một trò chơi!" Một tiền bối đề xuất,mỉm cười, đưa cốc của lên khi công bố ý tưởng của anh ta. Mina ngừng ăn thức ăn của mình, cốc thủy tinh của cô vẫn đầy lên đỉnh. "Nhưng trò chơi nào?" Seulgi, một vũ công tại Đại học SM, nhướng mày. Cô là một trong những vũ công vĩ đại nhất Mina đã gặp và sau này luôn ngưỡng mộ cách Seulgi có thể nhảy.

Jeongyeon ngân nga, "Ồ!  thế nào nếu ta chơi trò chơi mà chúng ta nói điều gì đó và sau đó chỉ vào người có khả năng làm điều đó!" Cô mỉm cười, cánh tay cô ôm lấy vai của Nayeon như một cặp đôi dễ thương.

Jihyo gật đầu đồng ý, "được đó!"
Cô nhìn mọi người khác, "Đợi đã, hình phạt là gì nếu hầu hết các ngón tay chỉ vào bạn?"

Nayeon đề xuất, "Ôi hay là về việc thực hiện uống một ly rượu phạt khi tất cả các ngón tay chỉ vào bạn!" Mọi người đều đồng ý với đề nghị của cô mặc dù Mina có một chút do dự. Nàng không bận tâm đến việc phản đối mặc dù xem xét nàng chắc chắn rằng không ai sẽ chỉ tay vào cô. "Tôi trước!" Jeongyeon mỉm cười, giơ tay lên như một đứa trẻ, "OK! Ai ở đây, bạn nghĩ đã từng hẹn hò nhiều người nhất?"

Mina cười khúc khích trước câu hỏi trẻ con trước khi nàng liếc nhìn Chaeyoung, người đang uống một chai rượu khác. Nàng chuẩn bị đứng dậy cho đến khi tay Sana nắm lấy đùi nàng. "Cái-" Mina nhìn lại bàn của họ và ngạc nhiên thấy rằng tất cả các ngón tay đều chỉ vào nàng . "Uống đi Mina!" Nayeon cổ vũ.

Mina cười lo lắng, thở dài khi nàng nhặt chiếc ly nhỏ của chứa thứ chất lỏng kia. Nàng hít một hơi thật sâu trước khi uống nó,  lại là vị đắng đó. Sana liếc nhìn nàng một cách lo lắng mặc dù cô nhìn Mina trông có vẻ ổn.

Mina muốn đứng lên và rời đi càng sớm càng tốt. Nàng đã uống ba ly và đây là thứ tư của nàng, Mina cảm thấy má mình nóng lên. Không nhận ra, Mina nhìn lên và thật không may, cô thấy một nửa ngón tay của mọi người ngồi ở đây đều chỉ vào nàng.
Nàng thậm chí còn không biết câu hỏi lag gì. "Seungwoo và Mina phải uống!" Một tiền bối khác lên tiếng.

Một người khác nâng cốc cười lên tiếng, "Ồ! Mina và Seungwoo có thể uống rượu giao bôi! Nó sẽ rất dễ thương!" Anh ta mỉm cười thật lớn và rõ ràng người đó đã say rượu.

Seungwoo gật đầu, tâm trí say xỉn của anh chiếm lấy suy nghĩ của anh. Anh lấy một ly rượu, đưa thêm cho Mina để uống. Nàng nuốt nước bọt khi nàng nhìn thấy ly rượu rõ ràng nằm giữa lòng bàn tay và ngón tay.
Không báo trước , Seungwoo vòng tay của mình với Mina, khuôn mặt anh ta dí sát lại gần nàng.

Nàng cảm thấy không thoải mái. Sự gần gũi là không cần thiết. Mina thở sâu, nhìn không có gì ngoài chiếc cốc. Nàng đã bắt đầu cảm thấy muốn bệnh chỉ bằng cách nhìn vào thứ chất lỏng trong cốc. Đôi môi nàng lại gần vành đai hơn, trái tim nàng đập nhanh hơn khi nàng có thể bắt đầu cảm thấy chóng mặt.

Trước khi Mina thậm chí có thể tiếp tục, một bàn tay nắm lấy đồ uống trên tay nàng, làm gián đoạn kế hoạch của Seungwoo. Anh chàng dừng lại, tháo gỡ cánh tay với chim cánh cụt đang bị sốc. "Cái quái gì vậy-" Seungwoo tức giận, nhìn lên khi anh cầm ly rượu đầy của mình.

Mina quan sát khi cô uống xong đồ uống nhìn xuống Seungwoo với vẻ ngoài chua chát này. "Chaeyoung ..?" Mina lầm bầm, và mọi người đột nhiên im lặng. Chaeyoung đã uống ly rượu đáng lẽ là của
Mina. Cô thực tế đã cứu cô khỏi ly rượu. Mina rất biết ơn.

Với đôi mắt sắc bén, Chaeyoung đã đặt một chiếc cốc thủy tinh lên bàn trước mặt Seungwoo. "Chị ấy trông không thoải mái." Chaeyoung chỉ ra, giọng điệu của cô bay lên với thái độ nghiêm khắc. Seungwoo tặc lưỡi, sắp lấy một ly khác cho Mina

"Anh không nghe thấy tôi nói gì hay sao?" Chaeyoung nói khi cô nắm chặt cổ tay hắn, "Mina có vẻ không thoải mái. Đừng ép chị ấy." Lần này giọng nói của cô thậm chí còn nghiêm hơn. Đôi mắt cô tràn ngập sự tức giận bị kìm nén.

Seungwoo khó chịu thất vọng, đứng đột ngột trước mặt Chaeyoung, "Đừng có mà trỏ mũi vào chuyện chúng tôi. Đây không phải là việc của mày." Seungwoo quay sang Mina, "Mina uống một ly khác-" khi anh ta chuẩn bị nắm lấy cổ tay của Mina, cổ áo anh ta đột nhiên nằm gọn trong tay Chaeyoung.

"Hãy buông chị ấy ra. Ngay bây giờ." Cô cảnh cáo, đẩy Seungwoo ra khỏi Mina. "Mày- Em ấy có thể kiểm soát được bản thân! Em ấy cần phải nghe lời mày à? Tch cút ra khỏi đây và để em ấy uống." Seungwoo tiếp tục tiến về phía Mina, sắp nắm lấy tay nàng một lần nữa, chỉ để bị đẩy mạnh bởi
Chaeyoung, lần này hắn thực sự ngã ngửa. Âm thanh thanh va chạm và chiếc cốc thủy tinh của hắn ta chạm sàn.

Chaeyoung nắm lấy tay Mina, đứng trước mặt nàng với sự tức giận trong mắt cô. Mọi người đều nhìn thấy nó. Chaeyoung lườm Seungwoo, hàm của cô nắm chặt.

"Nếu anh chạm vào Mina một lần nữa, tôi sẽ đấm chết anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro