Chương 1: Trong ánh mắt nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nửa tiếng trước, Trì Noãn Noãn nhận được một cái video trò chuyện.

Đối phương là bạn tốt trong Wechat của nàng, nàng không nhớ rõ mình đã thêm người này khi nào, chỉ ghi chú cho đối phương là " học đệ" 

Trì Noãn Noãn chần chứ một chút, sau khi đối phương kiên trì không ngừng đánh cho nàng 6 tin nhắn 

Trì Noãn Noãn nghĩ lại, nàng có lẽ rất lâu sau đều sẽ không quên lúc đó đã thấy hình ảnh gì..

Màn ảnh thực hỗn loạn, có lẽ là học đệ xa lạ tìm nơi để di động, nhưng Trì Noãn Noãn đã thông qua video bên kia thanh âm ồn ào đoán ra nơi đó là quán bar.

Rất nhanh sau đó, khi di động được đặt cố định, màn hình trở nên rõ ràng không còn đung đưa như trước, nhắm ngay một đôi nam nữ đang ôm ôm ấp ấp. 

Nam nhân đặt tay lên người phụ nữ thân hình như rắn nước không  ngừng vuốt ve, nữ nhân ăn mặc váy ngắn thấp ngực cuộn trong lồng ngực hắn, si mê hôn cằm rồi hôn môi hắn, rất nhanh sau đó, nam nhân liền cúi đầu đáp lại nàng.

Bọn họ thân thiết si mê khó tách rời nhau, không coi ai ra gì hận không thể ngay tại chỗ này liền đem đối phương ăn sạch sẽ.

Trì Noãn Noãn lần đầu tiên trong cuộc đời cảm thấy độ rõ ràng của camera quan trọng như vậy, quan trong đến mức có thể khiến nàng nhìn xuyên thấu qua màn ảnh này, thấy rõ ràng gương mặt thật của người đàn ông vừa cầu hôn nàng ngày hôm qua.

Đúng là châm chọc mà!

Trên đường xe vẫn còn qua lại, chiếc di động ở ghế phụ vẫn còn duy trì trạng thái đang quay video. Bên kia người đã lăn đến ghế lô sô pha bọc da, bọn họ chơi quá điên cuồng, nên bên kia đã có người bắt đầu lên tiếng nhắc nhở bọn họ chú ý ảnh hưởng xung quanh. Chỉ là những lời nhắc nhở này, không có lời nào là thật lòng, ngược lại là tâm thái ồn ào, vây xem đôi cẩu nam nữ này.

Ngón tay nắm ở tay lái siết đến trắng bệch, càng nắm càng chặt , nhưng trên mặt của Trì Noãn Noãn lại bình tĩnh lạ thường, bình tĩnh đến mức đối diện đang cùng nữ nhân khác làm tình không phải bạn trai nàng mà là người xa lạ không hề có liên quan.

Nàng không có tắt di động, chỉ là hạ âm thanh xuống tĩnh âm, sợ chính mình nghe được âm thanh khó nghe ở bên kia xong, sẽ không nhịn được mà nôn ngay trong xe

Vừa lúc, cũng làm chính mình thanh tỉnh một chút.

Bởi vì hai năm qua, người nam nhân này vì nàng mà bện quá nhiều cảnh trong mơ, nếu không phải hôm nay gặp được video này, nàng cũng không biết, cái này chính mình đã tiếp thu cầu hôn, cũng tính toán cùng hắn sống quãng đời còn lại nam nhân, sẽ cùng một người nữ nhân khác thân mật thuần thục như vậy.

Nàng chưa bao giờ tin tưởng nam nhân ở phương diện đó không thầy dạy cũng hiểu, cho nên, trong thời gian cùng nàng yêu đương 2 năm kia, hắn rốt cuộc đã qua lại như vậy với bao nhiêu người?

...

Phòng thí nghiệm cách quán bar đó một đoạn đường, này dọc theo đường đi, hồi ức quá khứ giống như phim ảnh, từng màn bắt đầu ở trong đầu nàng lóe sáng lại.

Nàng không tính nghĩ về nó, nhưng lại luôn trong lúc lơ đãng nhìn đến cái gì, liền sẽ nhớ lại thời điểm nàng cùng Tiết Ứng Chi còn bên nhau. 

Ví dụ như chiếc xe này, nàng cùng Tiết Ứng Chi mua nó bằng tiền của cả hai. Lúc đó bọn họ còn vì trang trí bên trong xe mà ầm ĩ một thời gian,

Khi đó, phòng thí nghiệm của nàng vừa khởi động một cái hạng mục, cả người vội đến mức chân không chạm đất, về đến nhà chỉ nghĩ đến nghỉ ngơi. Tiết Ứng Chi là vào lúc đó nghĩ ra ý tưởng muốn mua một chiếc xe mới.

Trên thực tế, ba mẹ nàng ngay khi nàng thành niên có được bằng lái xong liền mua xe cho nàng, nhưng nàng lái xe không nhiều lắm, trên cơ bản đều là Tiết Ứng Chi dùng, nhưng Tiết Ứng Chi lại rất kiên trì muốn có một chiếc xe mới của chính mình.

Cách ngày, Tiết Ứng Chi liền chạy tới đón nàng đi xem xe, lúc đó, nàng mới chỉ ngủ được không đến 1 tiếng, tuy là như thế , nhìn đến Tiết Ứng Chi ánh mắt mong đợi khi đó, nàng cũng vô pháp cự tuyệt.

Trì Noãn Noãn cho rằng sẽ xem một ngày, bởi ngày thường đi ra ngoài cùng Tiết Ứng Chi dạo phố, hắn chạy một ngày không chê mệt, nàng đã chuẩn bị bồi hắn cả ngày.

Nhưng mà, cuối cùng không có

Tiết Ứng Chi cùng nàng tùy ý nhìn mấy chiếc, cuối cùng dừng lại ở trước một chiếc Porsche màu ngân bạch.

"Noãn Noãn!"

Chiếc xe giá 300 vạn, đối với việc đã có chính mình phòng thí nghiệm, hơn nữa hoàn thành vài cái hạng mục lớn với Trì Noãn Noãn mà nói, không tính là cái gì, nhưng một khi hạng mục mới được thành lập, nàng như cũ muốn dành tiền cho hạng mục mới.

Tiết Ứng Chi nhìn ra do dự của nàng, tự nhận là rất có đảm đương tỏ vẻ ra hai phần ba, dư lại một phần ba từ Trì Noãn Noãn bỏ ra.

Trì Noãn Noãn nhìn ra được là hắn thực thích chiếc xe này, hẳn cũng là nhắm trước rồi đưa nàng lại đây. Lại cũng vừa đúng lúc mấy ngày tới là sinh nhật của Tiết Ứng Chi, nàng chỉ là hơi suy xét, liền đem kia một phần ba ra.

Lúc ấy, Trì Noãn Noãn không có phát hiện khi nàng nói chỉ bỏ ra một phần ba, sắc mặt Tiết Ứng Chi trong nháy mắt có chút khó coi. Nhưng hắn như cũ cười khanh khách đối với xe mới yêu thích không buông tay, còn cùng Trì Noãn Noãn thương lượng cách bày trí trong xe.

" Màu hồng nhạt đi, con gái các em không phải đều thích phấn phấn nộn nộn sao ?" Tiết Ứng Chi là nói như vậy.

Trì Noãn Noãn tuy rằng đối với việc đó không có hứng thú, nhưng bảo nàng ngồi ở một chiếc xe màu hồng từ đầu tới đuôi kia, thật đúng không phải phong cách của nàng .

Nàng đã sớm không phải là nữ sinh cấp ba nữa, khi đó Trì Noãn Noãn yêu cây yêu cỏ, yêu cuộc sống tốt đẹp này, sống vĩnh viễn như một mặt trời nhỏ.

Hiện tại Trì Noãn Noãn, nàng là "thiên tài" trong miệng mọi người, bọn họ cho nàng danh hiệu như vậy , chỉ hoàn toàn là thuận miệng vừa nói, đã đem gánh nặng ngàn cân đổ lên đầu nàng. Nàng không thể thẳng tiến không lùi liều mạng đi về phía trước, nửa khắc đều không được thở dốc.

Màu hồng nhạt? Nếu là quá khứ thì nàng có thể sẽ thích, nhưng hiện tại với nàng mà nói, khó chịu.

Nhưng Tiết Ứng Chi kiên trì muốn đem bên trong xe trang trí toàn bộ thành màu hồng nhạt.

Lúc đó Trì Noãn Noãn quá mệt mỏi vì hạng mục mới được xác lập, vội sứt đầu mẻ trán, hai người thế nhưng vì việc nhỏ này mà dỗi nhau chừng một tháng

Đôi mắt phượng thâm thúy dần dần khôi phục tiêu cự, Trì Noãn Noãn phóng tầm mắt thanh lãnh quét về phía tay lái màu hồng phấn mượt mà trong tay.

Thật ra, hiện tại  nghĩ lại thì mọi việc đều có dấu vết để lại

Không thể hiểu được tại sao đột nhiên muốn mua xe, còn định trước chiếc xe này, cùng nàng tranh luận trang trí bên trong xe như thế nào.

Tiết Ứng Chi gần như là tự chủ trương hết thảy.

Hạt giống ngoại tình một khi đã gieo, liền sẽ mọc rễ nảy mầm, nàng thậm chí lúc này đây bỗng nhớ lại, sau một tháng giận dỗi nhau, nàng ngồi ở ghế phụ xe này khi đó, ngửi được một cỗ mùi nước hoa.

Nàng chưa bao giờ dùng nước hoa, Tiết Ứng Chi cũng cực ít khi dùng, bọn họ trên người cơ bản đều là mùi thuốc sát trùng ở phòng thí nghiệm. 

Nhưng một đoạn thời gian đó, Tiết Ứng Chi liền tóc tai rồi mùi hương đều không bình thường.

Trì Noãn Noãn một tay đánh tay lái, đem xe đánh vào vị trí, động tác liền mạch dứt khoát

Nàng tùy tay nhặt lên di động trên ghế phụ, video đã gián đoạn, hy vọng lúc nàng đi vào bọn họ đã làm xong, nếu không nàng này một tháng sẽ ghê tởm ăn không vô.

" Phanh_" 

Đóng sầm cửa xe, Trì Noãn Noãn gương mắt

Trong đêm tối, " Bạc tòa quán bar" biển hiệu thật chói mắt, như là một con quái thú,mở to miệng đầy máu, chờ giây tiếp theo đem nàng cắn nuốt hầu như không còn.

Trì Noãn Noãn không có do dự, từng bước một đi vào

Trong ánh mắt nàng, luôn không dung dưới một hạt cát

Chỉ là một chút đồ vật thôi, ô uế, vậy từ bỏ...

Nhìn theo cách vách chủ xe rời đi, Triệu Trạch Sinh mới không tự chủ được thổi lên một tiếng huýt sáo: " Soái!"

Sau đó gấp không chờ được móc di động ra : " Uy A Bạch, đến chỗ nào rồi? Tôi nói cho cậu biết, vừa rồi có cái cô nương cực ngầu ! Xoay tròn 360 độ di chuyển xe vào bến đỗ, quả thực có thể làm tôi sáng mù mắt mà, thật tuyệt! Gì? Cậu đã tới rồi? Được, được, được, tôi lập tức vào! Tôi cùng cậu nói, cậu không nhìn thấy đâu, quá trâu bò, cái kiểu đỗ xe đó tôi cùng cậu giảng a..."

Quán bar xa hoa trụy lạc, âm thanh đinh tai nhức óc, "thịch thịch thịch" va chạm mạnh vào trái tim người.

" Gì kia, lão Tiết ngày hôm qua không phải mới vừa cầu hôn hay sao? Hôm nay liền chơi như vậy, qua xem..." 

"Hắn không phải vẫn luôn như vậy sao? Nghe nói hình như là thiên tài nhà hắn không cho hắn chạm vào hay sao,tiểu tử này cũng không phải là cái thanh tâm quả dục, dục hỏa không có chỗ phát tiết" 

" Không cho chạm vào mà lão Tiết còn cầu hôn? Chuyện gì thế?"

" Có thể là chuyện gì, yêu quá nên không dám khinh nhờn, cậu không phải không biết lão Tiết đối với thiên tài có bao nhiêu khăng khăng một mực, ở trong lòng hắn, thiên tài là bạch nguyệt quang không dính bụi trần, không thể khinh nhờn được"

" Không thể khinh nhờn, liền chơi nữ nhân khác?"

"Không phải, lão Tiết đêm nay đây là muốn làm trò trước mặt chúng ta đây mà. Tôi mấy ngày hôm trước mới cùng thiên tài gặp mặt, hôm nay trơ mắt nhìn lão Tiết ngủ nữ nhân khác, tôi chột dạ nha"

"Chột dạ cái rắm, cậu thấy còn ít hay sao? Tóm lại đợi lát nữa chúng ta đều đi ra ngoài đi, chờ lão Tiết kết thúc, rửa sạch hắn đem trở về, đừng để cho thiên tài nghe thấy mùi bất thường gì"

" Ai, ta thật ra thay thiên tài cảm thấy rất không đáng giá, nói thật là, lão Tiết không phải là cái thứ tốt đẹp gì. Thiên tài có chỗ nào không tốt? Lớn lên xinh đẹp, lại thông minh, biết kiếm tiền, không lâu sau tương lai chính là nhân tài trọng dụng của quốc gia, liền tính là không cho chạm vào đi, dù là cầm tay hay ôm một cái cũng đủ thỏa mãn, lão Tiết cẩu nam nhân này chính là lấy cớ, một mặt không bỏ được thiên tài mang cho hắn tâm hư vinh, một mặt lại tinh trùng lên não, đi ngủ nữ nhân khác..."

"Được rồi, nói ít vài câu đi" 

Trong ghế lô, mấy nam nhân ngồi với nhau lẩm nhà lẩm nhẩm, mà hai người ở sô pha đối diện, đã kết thúc màn dạo đầu.

" Chúng ta ra ngoài trước đi". Mắt thấy Tiết Ứng Chi đã giải dây lưng, có người đứng lên.

Mấy người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra liền theo sau bước ra ngoài, trong đó có một nam sinh thoạt nhìn trông còn nhỏ tuổi một chút, không chút dấu vết đưa điện thoại di động bỏ túi.

Chỉ là còn chưa tới cửa, cửa phòng liền mở.

Nữ nhân mặc một chiếc áo gió dài tay màu quân lục, phối với quần jean bó cùng với đôi giày thể thao trắng, tóc dài tùy ý thả sau đầu, một khuôn mặt không chút son phấn, trên mũi đeo một chiếc mắt kính, gọng kính bạc ở dưới ánh đèn chiết xạ ra ánh sáng chói mắt.

Dù khuôn mặt không trang điểm ở nơi đây có chút không phù hợp, nhưng lại khiến người khác không rời mắt được.

Đang đứng xem người mới tới kia một khắc, mấy nam nhân đồng loạt sững người lại, theo bản năng liền tưởng che chắn Tiết Ứng Chi yểm trợ. Nhưng khi thực sự đụng phải tầm mắt của người đứng ở cửa đó, mấy người họ còn chưa có động tác thì đôi mắt phượng đằng sau cặp kính bạc đó như có chứa một đao lạnh lẽo, treo mọi người ở trên đầu, khiến cho họ không thể động đậy.

Cặp mắt đó như giếng cổ không chút gợn sóng, rồi lại giống như quấy lên vô hạn mưa gió.

Nàng thật sự quá bình tĩnh, nhưng lại càng bình tĩnh, liền càng làm cho bọn họ cả người sởn gai ốc

Nhưng mà,  việc sau đó càng làm cho họ lạnh sống lưng ....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro