Chương 5: Mẫu phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Pằng"Lạc Thủy Ly nhắm hai mắt đẩy bàn tay đang dao động trên người.
"-Bảo bối..." Thanh âm kia mang theo nhiều ủy khuất!
Mở mắt ra nhìn về phía gương mặt ủy khuất của nam nhân yêu nghiệt,Lạc Thủy Ly nghiê
m túc hỏi ," phụ hoàng,người xách định người không có yêu trẻ con chứ?" Nàng mới năm tuổi mà cũng! Liếc nhìn toàn thây đầy dấu mập mờ,Lạc Thủy Ly bất nhã liếc mắt
"-Bảo bối..."Giọng nói càng thêm ủy khuất,ai bảo nàng không nhanh lớn lên,nàng không biết hắn nhịn biết bao nhiêu cực khổ?
Đây mới thật là hỉ nộ vô thường ,lãnh khốc vô tình Huyền đế bệ hạ,không phải là người nào giả mạo a! Lạc Thủy Ly buồn cười nhìn hắn,đưa cánh tay ôm cổ hắn,hôn lên môi hắn : " Ngươi không cần lâm triều sớm sao ? "
Lạc Huyền hạo liếm phấn môi mềm mại,bất đắc dĩ nói : " Đã hạ triều rồi!"
Ách....nàng lại ngủ quên?
Nhìn bộ dáng mơ màng của nàng, Lạc Huyền Hạo mắt chợt lóe,lật người đem nàng đẻ ở phía dưới,lưỡi dài linh hoạt thăm dò cái miệng nhỏ xinh xắn,quấn lấy cái lưỡi thơm tho mà nhảy múa
Lạc Huyền Hạo vùi sâu vào giữa cổ nàng nặng nề thở dốc,khan khan thở dài nói : " bảo bối đúng là một yêu tinh !"Nghĩ đến hắn phải nhẫn nhịn thêm nhiều năm nữa,trong lòng không khỏi tối tăm.
Dán vào thân thể nóng bỏng của hắn,Lạc Thủy Ly trong lòng mềm nhũn,hai tay nhỏ bé thăm dò vào long bào của hắn,cầm lấy cái cứng rắn,nóng bỏng của hắn,trên dưới khuấy động,trong lòng oán thầm nói : " cái này có phải hay không quá lớn? hắn ăn cái gì mà lớn thế?"
Lạc Huyền Hạo sửng sốt chốc lát,nhìn bộ dạng mặt không đỏ tâm không loạn của nàng,hồ nghi hỏi : " bảo bối,ngươi tại sao hiểu những thứ này ?"
Lạc Thủy Ly nhìn hắn một cái,tiêp tục khuấy động trong tay,móng tay nhẹ nhàng lướt qua đỉnh chóp,nghe được cổ họng hắn rên rỉ,cười nói : " Quên nói ngươi biết,ta mang theo trí nhớ kiếp trước ra đời!"
"-Kiếp trước?" Gương mặt tuấn tú âm trầm xuống,chăm chú nhìn nàng,nguy hiểm hỏi : " Kiếp trước ngươi cùng nam nhân khác đã làm qua những chuyện này?"Mắt tím lạnh lùng lóe ra sát khí
Lạc Thủy Ly buồn cười hỏi : " Ngươi sẽ không ăn dấm chua với kiếp trước chứ?" Nhìn hắn sắc mặt càng them âm trầm,không trêu chọc hắn nữa nói : " Không có"
"-Bảo bối ngươi chỉ có thể của ta!"Bá đạo chặn lại miệng nhỏ của nàng
"-Hoàng thượng,Nhan phi nương nương cùng ngũ hoàng tử cầu kiến!"
Lạc Thủy Ly dừng lại,mẫu phi nàng!Đôi mắt long lanh hơi khép thoáng qua một tia giễu cợt khó phát giác,thu tay lại nói : " Ta và ngươi cùng đi!"
Lạc Huyền hạo vừa đienh nói không gặp,nghe được lời nàng,mặt buồn bã nhìn nàng : " Bảo bối..."
Lạc Thủy Ly vỗ vỗ gương mặt tuấn tú của hắn,dụ dỗ nói ," Ngoan nào !" Len lén liếc một chút xuống người hắn,trong lòng có chút chột dạ nghĩ,nàng không phải có chút quá đáng chứ ?
Lạc Huyền Hạo sắc mặt cứng đờ,bất đắc dĩ thở dài một tiếng,vận công đè xuống dục vọng,sửa sang lại áo bào,đem Lạc Thủy Ly ôm lấy,giúp nàng mặc quần áo.
"-Nô tì tham kiến hoàng thượng!" "Nhi thần tham kiến phụ hoàng!"
Lạc Huyền Hạo quét mắt cũng không them,ôm Lạc Thủy Ly ngồi xuống,Lăng Dịch nhìn Lạc Thủy Ly xuất hiện,lập tức phân phó cung nữ chuẩn bị điểm tâm ăn vặt
Lạc Huyền Hạo lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi,Lạc Thủy Ly lười biếng dựa vào ngực hắn,Lăng dịch một bên nhìn hai người cảm thán,lục công chúa cùng bệ hạ thật giống nhau! Trong khoảng thời gian ngắn,trong điện một mãng yên tĩnh, Nhan phi nhìn cô bé xinh đẹp trong ngực Lạc Huyền Hạo,trong lòng phức tạp,nếu như ban đầu nàng không đổi đứa bé đi,nó hiện tại đã là nữ nhi của nàng,nghĩ lại,dù sao cũng chỉ là công chúa,cho dù được cưng chiều cũng không thể kế vị ngôi hoàng đế,Trạch Nhi thông minh như vậy,tu luyện thiên phú cũng rất tốt,hơn nữa còn là duy nhất trong các hoàng tử công chúa có dị năng,ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn là thích hợp,tin rằng hoàng thượng cũng hiểu
Lạc Thiên Trạch nhìn Lạc Thủy Ly trong lòng ghen tỵ,vì sao phụ hoàng thích nàng như vậy,hắn cũng muốn được phụ hoàng ôm một chút nhưng ngay cả thấy mặt phụ hoàng cũng khó khăn như vậy
Lạc Thủy Ly quan sát nữ nhân trước mắt,một thân trường bào màu vàng kim,đầu đội kim xoa,hơi đánh phấn,dung mạo hết sức xuất sắc,chẳng trách năm đó được xưng là đệ nhất mỹ nhân! Nàng phát hiện dung mạo mình có năm phần giống nàng,không biết có ai hoài nghi hay không?Nghĩ đến nữ nhân này thật lớn mật,dám để nàng lại trong hoàng cung
Nhìn đôi mắt không che giấu tâm tình của tiểu quỷ,há miệng cắn một cái miếng bánh hoa quế đưa tới miệng,trong mắt lóe lên tia đùa giỡn, chuẩn bị xem trò vui
Lạc Thiên Trạch ghen tị càng nồng đậm,phụ hoàng cư nhiên tự mình đút nàng ! Nàng rốt cuộc có gì tốt? Bất quá bộ dáng đẹp một chút thôi mà
Nhan phi lúc này mở miệng nói : " Hoàng thượng,Trạch Nhi đã đến tuổi nhập học,xin hoàng thượng phê chuẩn trạch Nhi vào Thái Học Viện học tập!" Thái Học Viện vừa có lão sư văn hóa kiến thức,vừa có lão sư dạy võ,tất cả đều là những lão sư xuất sắc
"-Biết,đi xuống đi!"
Nhan phi không cam lòng như vậy rời đi,liếc nhìn Lạc Thủy Ly nói ; " Lục công chúa cũng năm tuổi rồi,hay là để nàng cùng Trạch Nhi vào Thái Học Viện học tập đi"Công chúa cũng có thể vào Thái Học Viện học tập,dĩ nhiên đó là vinh hạnh đặc biệt dành cho công chúa được sủng ái
Lạc Huyền hạo còn chưa mở miệng,giọng nói mềm mại nũng nịu cất lên : " Ta không cần ! Đi học rất cực khổ,phụ hoàng nhất định không bỏ Ly Nhi cực khổ có đúng không?"
Lăng Dịch cúi đầu,thân thể run lên,bả vai rung động khả nghi
Lạc Huyền Hạo nhìn dáng vẻ chu chu cái miệng nghỏ nhắn đáng yêu của nàng,mắt tím tối sầm,Lạc Thủy Ly cứng đờ,vẻ mặt hắc tuyến xê dịch cái mông nhỏ,cách xa cái cứng rắn nóng bỏng một chút.
Mắt tím thoáng qua ý cười,để nàng ngang bên hông,cánh tay ôm chặt,để nàng tinh tường cảm nhận được dục vọng của hắn,giọng nói có chút khan khan : "Trẫm dĩ nhiên không để tiểu công chúa của trẫm cực khổ như vậy"
"-Hoàng muội,phụ hoàng thương ngươi như vậy,ngươi cũng phải thể hiện bãn lãnh học tốt để phân ưu cho phụ hoàng mới đúng!" Lạc Thiên trạch cẩn thận che giấu ghen tỵ trong mắt,nhưng trước mặt Lạc Thủy Ly hắn vẫn còn quá non nớt.
"-Có phải như vậy không? " Khổ não cau mày suy nghĩ một chút,mặt nghiêm túc nói ; " Phụ hoàng ta nhất định nghiêm túc học giỏi a!"
Lạc Huyền Hạo nhíu mày nhưng không nói gì
Nhan phi nhìn Lạc Huyền Hạo đột nhiên đỏ mặt,cúi đầu,nhỏ giọng hỏi : " Không biết hoàng thượng đêm nay có rãnh rỗi hay không?" Lạc Thủy ly trong mắt tràn đầy ý cười,nhìn Lạc Huyền Hạo một cái,quay đầu liền thấy Nhan phi nhìn Lạc Huyễn Hạo đưa tình một cái rồi nhanh chóng cúi đầu : "Hoàng thượng đã lâu không đến thăm ta..." Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu,mấy phần hờn dỗi,mấy phần buồn bã...
Lạc Huyền Hạo không nhìn được nói : " Ta đêm nay sẽ đến Tịch Nhan điện"
Nhan phi rốt cuộc hài lòng dẫn Lạc Thiên Trạch đi,nhìn bóng lưng xa xa kia, Lạc Thủy Ly đột nhiên hỏi : " hậu cung nhiều người như vậy, chẳng lẽ cũng chưa có ai phát hiện thân phận của Ảnh?"
Lạc Huyền Hạo khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng : "Trong hậu cung có rất ít người gặp qua ta,hơn nữa dù phát hiện cũng không dám nói"
Lạc Thủy Ly ôm cổ hắn cọ vào gáy,ngửi mùi hương của hắn lại có chút mệt mỏi
"-Bảo bối không phải nói không đi Thái Học Viện học sao?
"-Dù có chút nhàm chán,đi xem một chút cũng không sao" Nếu mơ ước tiêu dao giang hồ của nàng bị ngăn trở thì chỉ có thể ở trong cung tìm chút chuyện vui thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro