chương 31: rút củi dưới đáy nồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vị Vương Cá Càng đại sư kia liền thất sắc, hắn không nghĩ đến mọi chuyện sẽ phát triển đến bước này.

Bất quá tiểu nhị kia rất cơ trí liền từ sau quầy hàng lấy ra một thanh kim lưng đại khảm đao.

Tiểu nhị tất nhiên là phải giúp đỡ quản gia đại nhân nhà mình rồi, hắc hắc, đáy lòng hắn nghĩ thật kỹ, chính là chỉ cần hắn làm tốt việc này quản gia đại nhân nhất định sẽ có chỗ tốt cho mình.

Phương Viên, Cốc Tòng U, còn có Lâm Phong ba người không có lui về phía sau, mặc dù ba người bọn họ lúc này thập phần sợ hãi nhưng mà kiếp sống ba tháng trong quân doanh tuyệt đối không phải cho không.

Ba người động tác linh hoạt hơn nữa rất nhanh, cùng lúc chắn trước mặt Dạ Khinh Vũ.

"Hoàng Trung, ngươi dám động đến đại tiểu thư thử xem!" hai mắt Phương Viên trợn trừng

Lâm Phong cùng Cốc Tòng U mặc dù không có nói gì, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn qua cũng như Phương Viên cực kì kiên định.

Không thể không nói, ba người họ mặc dù xuất thân cao quý nhưng cũng bởi vì bộ dạng này cho nên bọn hắn không được gia tộc đón chào, có thể nói người đầu tiên xem ba người họ như người bình thường mà đối đãi chính là Dạ đại tiểu thư Dạ Khinh Vũ, cho nên Dạ Khinh Vũ chính là tri kỉ của bọn họ, tri kỉ chính là có thể giúp đỡ bạn bè không tiếc mạng sống.

"Hừ, Phương Viên, Cốc Tòng U, Lâm Phong các ngươi cho rằng ta sẽ sợ các ngươi hay sao?" Hoàng Trung sâu kín nói

"Hừ, lão cẩu Hoàng trung, hôm nay nếu ngươi dám động chúng ta, không chỉ Dạ gia không bỏ qua cho Hoàng gia, đồng thời còn có Phương gia, Lâm gia cùng Cốc gia!" Cốc Tòng U lạnh lùng thốt lên: "Mặc dù ba người chúng ta là phế vật không được gia tộc chào đón, nhưng gia tộc chúng ta cũng tuyệt đối không tùy ý để một Hoàng quản gia như ngươi đến chèn ép chúng ta!"

Dạ Khinh Vũ nhìn ba người đang che chắn cho bản thân mình, sâu kín nở nụ cười, hoàn khố thì thế nào, hoàn khố cũng rất có tình nghĩa đấy thôi.

"Hoàng Trung, ngươi cứ việc động thủ, những chuyện khác ngươi hoàn toàn không cần suy tính, hừ, chỉ cần ta nói một câu, Phương gia, Lâm gia cùng Cốc gia không dám làm gì ngươi đâu!" lúc này Vương Cá Càng cố chấp hò hét.

Thân hình Dạ Khinh Vũ vừa động, Vương cá Càng chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên, râu ria trên cằm hắn liền bị Dạ Khinh Vũ tóm chặt

"Ai nha, ai đau, đau, đau, Dạ Khinh Vũ ngươi lại dám nắm râu ta?" Vương Cá Càng hai mắt trừng lớn,, nên biết rằng ở trong Vinh Thành này, bất luận là ai đến ngay cả Dạ lão vương gia khi nhìn thấy mình cũng phải khách khí, không có biện pháp a, ai bảo hắn là chế thuốc đại sư đây, lỗ mũi phải hướng lên trời rồi.

Nhưng mà hiện tại cư nhiên lại bị Dạ Khinh Vũ đối đãi như vậy, lão đầu nhi rất tức giận: "Dạ Khinh Vũ ngươi đối đãi với ta như vậy có biết sẽ nhận hậu quả gì không?"

"Đương nhiên biết rõ!" Dạ Khinh Vũ gật nhẹ đầu, bàn tay vừa động một cây chùy thủ liền rơi trên cổ Vương Cá Càng: "Lão cẩu, nếu như ngươi dám động đậy, có tin hay không hiện tại ta liền cho lão nhân ngươi chết trong tiệm này, hậu quả sao, không cần ta nói ngươi cũng đã biết rồi chứ!"

"Dạ Khinh Vũ ngươi dám uy hiếp ta!" sắc mặt Hoàng Trung cực xấu xí, nên biết rằng Hoàng gia luôn luôn cùng công đoàn luyện dược sư quan hệ rất tốt, nhưng mà bây giờ nếu như không cứu Vương Cá Càng mà nói thì chỉ sợ....

Bất quá đáy mắt Hoàng Trung liền xẹt qua tia tàn khốc, nơi này ngoại trừ bốn đại hoàn khố ra thì cũng chỉ có nguời Hoàng gia bọn hắn, như vậy nếu Vương Cá Càng chết đi vừa vặn có thể đổ hết trách nhiệm đầu Dạ gia, hắc hắc, kể từ đó Dạ gia cùng luyện dược sư công đoàn sẽ nảy sinh mâu thuẫn, từ nay về sau Dạ gia đừng nghĩ đến nhận được một viên thuốc nào nữa.

Nghĩ đến điều này, Hoàng Trung nhướn mày nói: "Dạ Khinh Vũ ngươi dám sao, ngươi căn bản cũng không dám tổn thương vương đại sư..."

"Mập mạp, Tòng U, Lâm Phong ba người các ngươi bây giờ nói cho mọi người trên đường biết Hoàng Trung nói nhìn Vương Cá Càng chết mà không cứu!" Dạ Khinh Vũ rất thông minh a, rất nhanh liền hiểu ý tứ của Hoàng Trung.

"Vâng!" Mập mạp ba người liền chạy ra khỏi cửa chính

"có ai không mau đến đây, Hoàng Trung đối với chuyện Vương Cá Càng đại sư thấy chết không cứu a!"

"Hoàng Trung muốn mượn tay Dạ đại tiểu thư giết chết Vương Cá Càng đại sư!"

"Hoàng gia làm người rất nhẫn tâm a, lại muốn dùng chiêu mượn đao giết nguời, bất quá bởi vì Vương Đại sư không chịu luyện chế đan dược cho Hoàng Oanh!"

Được rồi, cuống họng ba người mà la lên đúng thật là kinh thiên động địa.

"Dạ Khinh Vũ, ngươi thật quá mức!" hiện tại Hoàng Trung đã giận tới mức toàn thân run cầm cập, đúng vậy, ý tứ của hắn đúng là như thế,

Vốn Vương Cá Càng còn tưởng rằng Hoàng Trung sẽ cứu mình nhưng giờ nghe thấy tiếng la của ba tên hoàn khố, ngẫm lại mới thấy vừa rồi những lời kia của Hoàng Trung nói trắng ra chính là muốn chọc giận Dạ Khinh Vũ, sau đó sẽ đem mình răng rắc,

"Hoàng Trung, ngươi thật tốt a!" Vương Cá Càng nghiến răng nghiến lợi nói: "Hừ, bắt đầu từ hôm nay Hoàng gia các ngươi đừng nghĩ sẽ lấy được một viên thuốc nào của dược công chúng ta, còn có sự giao hảo với gia tộc Hoàng gia các ngươi cũng giống như vậy!"

Vương Cá Càng chính là phó hội trưởng công đoàn luyện dược sư a, điểm chủ ý này vẫn có thể làm được.

Sắc mặt Hoàng Trung lập tức thay đổi, hắn biết rõ chuyện này có chút hơi quá: "Vương đại sư, không phải như vậy, ta thật tâm muốn cứu ngươi, hiện tại là Dạ Khinh Vũ cầm chủy thủ muốn giết ngươi mà!"

Hiện tại Hoàng Trung khóc không ra nước mắt a, Vương Cá Càng ngươi không có mở mắt nhìn sao, ngươi hảo hảo nhìn một chút xem ta cũng không có ý muốn giết ngươi có được không?

"ha ha, lão cẩu, ngươi muốn mượn đao giết người đây sao, hảo tâm kế, Hoàng gia các ngươi mỗi người đều có tâm kế cao thủ, Dạ Khinh Vũ ta cảm thấy thật không bằng, bất quá Vương đại sư xem như là người đã trải qua bao mưa gió,loại tiểu xiếc như ngươi há có thể dấu diếm được mắt hắn sao?" Dạ Khinh Vũ cười híp mắt nói.

Chỉ là hiện tại Dạ Khinh Vũ cực kì vui vẻ, trong mắt đầy nét trào phúng nhìn biến đổi trên khuôn mặt Hoàng Trung

"Đúng vậy, lão nhân gia ta đi đường còn nhiều hơn ngươi, lão già này ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm, tiểu tử ngươi hiện tại chơi những thứ này còn không đáng cho lão nhân gia ta để trong mắt!" hiện tại Vương Cá Càng đối với Hoàng Trung hận tới cực điểm, Hoàng gia cẩu này rõ ràng muốn hại chết mình, đây tuyệt đối là chuyện hắn không thể tha thứ được

Mà bây giờ bởi vì mập mạp ba người lớn tiếng hô hào mà đã không ít người tiến vào cửa hàng, bàn tay Dạ Khinh Vũ liền nhúc nhích lập tức thanh chủy thủ liền biến mất

Cho nên mọi người khi nhìn qua cũng chỉ thấy Dạ Khinh Vũ cùng Vương Cá Càng đứng chung một chỗ mà thôi, người đứng trước lôi kéo râu ria, mà Vương đại sư đối với hành động của Dạ Khinh Vũ cũng không có nửa điểm trách cứ, hắn chỉ trợn mắt nhìn Hoàng Trung.

Vì vậy mọi ngươi liền biết, xem ra gió Vinh Thành đã đổi chiều rồi, vương đại sư từ khi nào thì có quan hệ tốt với Dạ Khinh Vũ như vậy, hơn nữa khi nhìn thấy trong tay Hoàng Trung cùng Tiểu nhị đều có dao găm cùng khảm đao, bộ dạng sát khí, mọi người liền chắc chắn lời của ba người Phương Viên kia không hề sai.

Một chiêu rút củi dưới đáy nồi này Hoàng gia các ngươi phải ứng đối thế nào đây?

�+D�z2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro