chương 30: lão cẩu hoàng Trung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên cái thế giới này có ba loại nghề nghiệp rất là nổi tiếng, loại thứ nhất là luyện dược sư mà luyện dược sư cũng có phân chia đẳng cấp, tới cấp mười được gọi là sơ cấp luyện dược sư, thấp thất cấp đến cấp hai mươi gọi là luyện dược sư, hai mươi mốt đến ba mươi cấp gọi là đại sư chế thuốc, ba mươi mốt đến bốn mươi cấp gọi là linh sư chế thuốc, bốn mươi mốt đến năm mươi cấp gọi là chế thuốc tông sư, về phần trên cấp năm mươi đó được coi như thần.

Loại nghề nghiệp thứ hai chính là tuần thú sư, bắt được linh thú sau đó tiến hành thuần hóa làm cho nó có thể cùng con người tiến hành khế ước.

Tuần thú sư cũng có phân chia đẳng cấp giống như luyện dược sư: vừa đến cấp mười gọi là sơ cấp tuần thú sư, mười một cấp đến cấp hai mươi gọi là tuần thú sư, hai mốt đến ba mươi gọi là thuần thú đại sư, cấp ba mốt đến cấp bốn mươi gọi thuần thú linh sư, cấp bốn mốt đến cấp năm mươi gọi là thuần thú tông sư, về phần trên cấp năm mươi cũng tồn tại như thần.

Loại nghề nghiệp thứ ba chính là luyện khí sư, đẳng cấp cũng giống như vậy: vừa vào cấp mười gọi là sơ cấp luyện khí sư, cấp mười một đến cấp hai mươi gọi là luyện khí sư, cấp hai mốt đến cấp ba mươi gọi là luyện khí đại sư, cấp ba mốt đến cấp bốn mươi gọi là luyện khí tông sư, về phần trên cấp năm mươi cũng đồng dạng như thần.

Có thể nói trên phiến đại lục này, ba loại nghề tông sư này bất quá số người đạt được chính là đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa những người này tùy tiện cũng là đại diện chung của một hoàng thất một quốc gia.

Mà trong đế quốc Thiên Tinh lại có ba vị chế thuốc linh sư, ba vị luyện khí linh sư , ba vị thuần thú linh sư.

Mà cũng bởi vì có sự tồn tại của chín người này mới có đế quốc Thiên Tinh hiện nay.

Đối với chế thuốc Dạ Khinh Vũ không có hứng thú, nàng cảm thấy chế tác dược tề mới là đẳng cấp chân chính, mà chế thuốc trong đan đỉnh vừa bị lửa hơ, vừa bị hun khói, tuyệt đối là chuyện tự làm khổ mình, cho nên nàng tuyệt đối sẽ không đi học thứ này.

Về phần thuần thú ... ừ, thẳng thắn mà nói, thật tâm nàng sẽ không học, hơn nữa thời điểm còn là ma thần mặc dù ma sủng của nàng cũng không ít nhưng mà những thứ ma sủng kia căn bản không cần phải thuần hóa, chỉ cần thực lực nàng mạnh mẽ, chúng sẽ tự giác nhận thức nàng thành chủ nhân thôi.

Còn chuyện luyện khí, cái này tựa hồ không cần phải học, bởi vì đợi đến khi thực lực của nàng mạnh hơn một chút, như vậy nàng có thể gọi ta bổn mạng chi hảo, đến lúc đó muốn luyện cái gì thì trực tiếp có thể luyện thôi.

Tiến vào cửa hàng dược liệu, Dạ Khinh Vũ mới nhìn đến, mặc dù ở bên ngoài thì thấy cửa hàng này cũng không lớn lắm, nhưng mà sau khi bước vào mới phát hiện nơi này thật đúng là không nhỏ, hơn nữa dưới đất còn có ba tầng.

Mà lúc này Cốc Tòng U nhìn thoáng qua người nam tử trung niên vẻ mặt khổ sở kia đáng khẩn cầu Hôi bào lão giả cái gì đó, hắn liền nói với Dạ Khinh Vũ: "Đại tiểu thư, lão đầu nhi kia chính là phó hội trưởng công đoàn luyện dược sư của Vinh Thành chúng ta gọi là Vương Cá Càng, là một đại sư chế thuốc, mà người đàn ông trung niên kia chính là quản gia nhà Hoàng Oanh!"

Vì vậy Dạ Khinh Vũ liền hiểu chỉ sợ vị Hoàng quản gia này sở dĩ hướng Vương Cá Càng xin thuốc là vì gương mặt của Hoàng Oanh đi, nàng nhớ rõ vết thương trên mặt Hoàng Oanh là do nàng lưu lại.

"Các vị đến mua thành phẩm đan dược, hay là..." lúc này tiểu nhị đứng một bên đã đi đến trước mặt.

"A, dược liệu này của các ngươi ta đều mua hết!" Dạ Khinh Vũ nâng cằm cao giọng nói

Điếm tiểu nhị: "..."

Cốc Tòng U, Phương Viên, Lam Phong ba người khóe miệng đều co quắp lại, đại tiểu thư này, lời nói của lão nhân gia ngài thật đúng là làm cho người ta kinh ngạc đến chết đi sống lại a.

Ngươi cũng biết cửa hàng này tổng cộng từ trên xuống dưới có bốn tầng còn có cả kho hàng, có bao nhiêu dược liệu a, hơn nữa bên trong còn có không ít tinh phẩm dược liệu đây!

Đại tiểu thư, ngài....

Được rồi, Phương Viên , Cốc Tòng U, Lâm Phong ba người đã không còn gì để phản bác.

"Ách, Dạ đại tiểu thư, ngài không có nói đùa chứ?" Điếm tiểu nhị khóe miệng co rúm hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, hỏi dò.

Dạ Khinh Vũ nhíu mày, ừ, quả nhiên chính mình ở tại Vinh thành này người người đều biết rõ a, đến cả một điếm tiểu nhị cũng dễ dàng nhận ra mình.

Vì vậy nàng gật nhẹ đầu: "Tiểu tử ngươi thấy ta giống như đang nói giỡn sao?"

"Gào!" tiểu Luân Luân ở trong lòng Dạ Khinh Vũ rất là phối hợp giơ giơ móng vuốt của mình lên

Mà bên này vị Vương Cá Càng đại sư cùng quản gia Hoàng phủ cũng tự nhiên là nghe thấy lời nói của nàng, lập tức bốn đạo ánh mắt liền rơi xuống nguwoif nàng.

"Hừ, lão phu còn tưởng là ai không biết trời cao đất rộng, cuối cùng lại là tứ hại Vinh Thành!" Vương Cá Càng rõ ràng ấn tượng trong lòng đối với Tứ hại Vinh Thành thật là chẳng có gì đặc sắc.

Hoàng Trung trợn mắt nhìn Dạ Khinh Vũ, nếu như không phải vì nữ hoàn khố này mà nói thì hiện tại trên mặt tiểu thư nhà mình cũng sẽ không lưu lại vết sẹo kia, nên biết tiểu thư nhà mình lớn lên xinh đẹp như vậy, hiện tại khuôn mặt hoàn mĩ kia lại xuất hiện một ấn ký không hoàn mỹ, khiến cho đại tiểu thư mấy ngày nay đều là nước mắt rửa mặt, tất cả là do người này hãm hại.

"Dạ đại tiểu thư, chuyện này ta không làm chủ được!" tiểu nhị này rất là thông minh, hắn nháy mắt một tý liền nói.

"Dựa vào. Đại tiểu thư nhà chúng ta đi mua đồ, đếch cần biết chủ của các ngươi là ai, nhanh đem tất cả dược liệu ra đây cho đại tiểu thư!" Phương Viên lúc này sờ sờ trong ngực lấy ra một xấp ngân phiếu dày, sau đó triển khai toàn bộ khí thế nhấc chân đạp mông tiểu nhị.

"Dạ đại tiểu thư, Phương thiếu gia, Lâm thiếu gia, Cốc thiếu gia, tiệm này do Hoàng gia mở, bốn vị muốn nháo ở đâu cũng được, nhưng nơi này thì không!" Hoàng Trung trầm mặt đi tới

Dạ Khinh Vũ chợt nhíu mày: "Hoàng gia mở tiệm làm ăn sao vậy, bổn đại tiểu thư chính là đến đây mua đồ, mang những thứ đó lấy ra!"

"Dạ đại tiểu thư, Hoàng gia chúng ta không làm ăn với Dạ gia!" Hoàng Trung lạnh lùng nhìn Dạ Khinh Vũ nói.

"hừ, vậy thì làm ăn với Phương Viên ta đi!" Phương Viên mở to cặp mắt ti hí của mình.

"Còn có Cốc Tòng U ta!"

"Lâm Phong ta!"

Cốc Tòng U cùng Lâm Phong hai người cũng đứng dậy

Đáy mắt Hoàng Trung ám quang khởi động, chỉ là còn không đợi hắn kịp nói gì, Dạ Khinh Vũ đã mở miệng: "Ha ha, vẫn luôn nghe nói chủ lớn, nô đã lớn hơn, thật không nghĩ tới Hoàng đại nhân lại nuôi dưỡng trong nhà một con chó còn dám sủa với ta, đã như vậy, Dạ Khinh Vũ ta hôm nay liền hảo hảo thay Hoàng đại nhân dưỡng cẩu của hắn một tý cho nó biết thế nào là lớn nhỏ!"

Ánh mắt Hoàng Trung run lên, bàn tay khẽ động liền xuất hiện một thanh dao găm lóng lành, hừ, nếu hôm nay Dạ Khinh Vũ đã chủ động tìm tới cửa, như vậy hắn cũng sẽ vì tiểu thư báo thù, hắn muốn đem mặt Dạ Khinh Vũ hủy diệt triệt để.

"Gào!" tiểu Luân Luân gào một tiếng, người này muốn thương tổn chủ nhân vô lương nhà mình.

"lão cẩu Hoàng Trung, ngươi muốn chết!" Dạ Khinh Vũ tất nhiên cũng đã nhìn thấy thanh chủy thủ trong tay Hoàng Trung, đáy mắt nàng hiện lên sát khí

ܘFl

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro