Hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Moka tỉnh dậy trên giường. Nhìn sang cửa sổ, dù chỉ mới 9h hơn nhưng mặt trời đã lên cao vút. Nhìn qua nhìn lại trong phòng lại không thấy Iroha đâu. Chẳng nhẽ mới sáng sớm thế này lại đi tập nhảy rồi? Mà không đúng! Con bé này thường ngày lười muốn chết, sao mà đi tập nhảy vào sáng tinh mơ thế này được?!

"Chắc lại chạy lon ton đi đâu mất rồi, mà đói quá. Phải kiếm gì đó bỏ bụng mới được." Vừa nói cô vừa xoa xoa chiếc bụng đáng thương của mình, hiện tại nó đang sôi ùng ục lên vì đói đây...

Định bụng bước xuống giường để đi kiếm gì đó ăn thì chợt cơn đau ở cổ chân chuyền đến khiến cô khựng lại. Haizz... quên béng mất, cổ chân đau thế này, làm sao mà đi đứng như bình thường được. Kiểu này chắc phải cà nhắc xuống căn tin mất. Phiền thế không biết...

Phải chi những lúc như này có Iroha ở đây thì tốt biết mấy... Em đi đâu mất rồi Iroha ơi?!!

"Moka unnieee!! Mở cửa cho em!!"

Ôi chao, linh dữ vậy. Vừa nhắc cái tới liền kìa!!

"Đợi chị chút!" Cô mừng rỡ vì nghe thấy giọng nói quen thuộc của em. Đội ơn trời vì đã đem Iroha trở về đúng lúc với cô.

Thế là cô cố gắng dùng hết sức bình sinh để bật dậy, sau đó lết đến cửa. Mở cửa ra, đập vào mắt cô là khuôn mặt quen thuộc của em.

"Hì hì, chị mau lên giường ngồi đi! Em có mua thuốc sức cho chị nè!!"

"Cảm ơn em nhiều lắm, Iroha!"

Sau đó, em đỡ cô lại giường ngồi. Em liền lấy thuốc sức vào vết thương ở cổ chân cho cô. Do hôm qua về có hơi muộn nên em không sức thuốc cho cô được nên hôm nay vết thương đã hơi sưng lên rồi, sót chết mất.

"Tối nay em sẽ sức thuốc thêm lần nữa để vết thương không sưng lên. Chị nhớ là đừng vận động mạnh quá nhé!" Vừa nói, tay em vừa bôi thuốc cho cô, em đang cố hết sức để bôi thuốc thật nhẹ nhàng vì em sợ cô đau. Nhóc con này đôi lúc cũng rất được việc đó nha.

"Chị biết rồi, cảm ơn em. Công nhận chị may mắn thiệc, có được một cô em gái vừa xinh xắn, tốt bụng lại còn đáng yêu như này"

Ở phía trên, Moka vô tư nói. Nhưng cô dâu biết những lời nói đó đã khiến cho Iroha phải nghẹn lòng...

Em biết, em biết chứ. Moka unnie chỉ coi em như một đứa em gái không hơn không kém. Nhưng em thì lỡ dành một thứ tình cảm hơn cả chị em cho chị ấy mất rồi. Em thích chị ấy, thích nhiều lắm. Nhưng làm sao em dám nói ra? Em chỉ biết dùng thân phận "cô em gái" này để ở bên cạnh chăm sóc cho chị thôi. Sau này em chỉ hy vọng, có ai đó bước đến bên cạnh và trao cho chị ấy sự hạnh phúc là em vui rồi. Chỉ cần nhiêu đó...


"Xong.Giờ cũng 11h rồi, chị đói rồi đúng chứ?"

"Ừm, chị đói muốn xỉu rồi nè..."

"Vậy mình đi ăn ha!!"

"Đi!! Lần này để chị bao em!"

"Tròi ui, cảm ơn chị nhiều ha!!"

Sau đó thì em và cô đi xuống căn tin kiếm gì đó bỏ bụng, nhưng suốt quãng đường con bé này nó cứ bắt cô phải bám vào vai nó để đứng vững, mất công lại té bể đầu chết. Lúc đầu cô còn không chịu nhưng làm sao cái mỏ của cô có thể nói lại cái mỏ của bé Iroha chứ? Thế là cô cứ bám vào vai em rồi đi thôi. Hên là bôi thuốc vào nó đỡ đau hơn đó, chứ không là nãy giờ cô lết tới căn tin rồi.

"Úi chà chà, Minju unnie. Nhìn đôi chíp bông kia kìa, bữa nay bám nhau dữ ha?!"

Wonhee đang ngồi dưới căn tin cùng Minju của ẻm. Không ngờ là 2 người kia cũng xuống, mà lại còn bám nhau như sam nữa... Kiểu này mà không hốt nhau về á, Wonhee đi bằng đầu cho mọi người xem

"Đâu?? Á à, kinh đấy. Con bé Moka nay bạo dữ thần, bình thường toàn là Iroha sáp sáp lại con bé, mà nay nó dám bám vào vai người ta cả buổi trời! Chắc nay bị ai dựa."

"Bị chị dựa nè"

"Ủa? Ai vậy?" Thấy cấn cấn, Minju liền quay qua quay lại kiếm chủ nhân của câu nói đó.

"Chị nè má! Yunah unnie xinh đẹp, dễ thưn, đáng yêu của mấy đứa đây!!"

"Oẹee, mắc ói" Nghe bả nói chuyện mà Minju chịu không nổi, làm như mình đẹp lắm á?

Wonhee ngồi kế bên thấy bà chị mình bị dở chứng liền lườm cho vài cái rồi phán một câu:

"Kinh tởm"

Một lúc sau thì Iroha và Moka cũng đến bàn ăn cùng mọi người.

"Moka unnie ăn gì để em lấy?"

"Cho chị kimpap nhớ!!"

"À mà, chị uống gì? Mà thôi khỏi, Americano đúng không?"

"Đúng rùi, chỉ có em là hiểu chị"

"Hì hì" Nói xong em liền vọt đi mất, y chang the flash vậy. Mà cũng đúng, mua đồ ăn cho crush mà, phải lẹ tay lẹ chân chớ.

"Nó không hiểu bây, thì trong đây còn ai hiểu bây nữa?!"

"Yunah unnie nói đúng đó, con bé đó hiểu Moka còn hơn mẹ nó nữa"

"Có hiếu với mẹ ghê"

"À mà, Moka unnie. Em hỏi chị chuyện này được không?"

"Được thôi, em cứ hỏi đi Wonhee"

"Chị thấy Iroha là người như thế nào?"

"H-hả? Iroha là người thế nào hả?? Chị thấy em ấy rất tốt bụng nè, ấm áp, đáng yêu, dễ thương, luôn quan tâm tới mọi người, tuy là em ấy có hơi quậy phá một chút"

"Vậy hả? Được thôi, em hỏi chị thêm câu này nhé? Nốt câu này nữa thôi. C-chị có thích Iroha không?"

Thật ra là em không định đào sâu vào mối quan hệ của hai người này đâu, nhưng mà con bé Iroha nó say mê Moka như vậy, lỡ mà Moka nó thẳng như thước rồi sao? Mất công đến lúc Iroha nó tỏ tình mà Moka không đồng ý thì tội em ấy lắm.

Nếu bây giờ  Moka nói là em ấy chỉ coi Iroha như em gái thì cũng tốt, Wonhee sẽ nói cho Iroha biết để em ấy không đâm đầu vào thứ tình cảm này rồi rốt cuộc chỉ thấy đau lòng mà thôi.

"Thích chứ!! Em ấy tốt như vậy mà, chị phải may mắn lắm mới có được một đứa em gái quý giá như em ấy đấy!"

"Chà, thì ra chỉ là em gái..." Em cố tình nói nhỏ, để Moka không nghe thấy.

"H-hả? Em nói gì á Wonhee? Chị không nghe rõ"

"D-dạ không có gì ạ"

"Ừm"

"Chết rồi Minju ơi, Moka chị ấy chỉ coi Iroha như em gái thôi... Kiểu này là khó cho Iroha rồi" Sau đó Wonhee quay sang nói thầm vào tai của Minju.

"Trời ơi... Chết em tui rồi, từ đầu chị đã nghi con bé Moka này thẳng băng rồi, ai mà có dè... THẲNG thiệc"

Không lâu sau đó, Iroha liền chạy ra. Tay sách nách mang tùm lum thứ, nào là đồ ăn thức uống tùm lum hết. Ai không biết nhìn vô tưởng bé nó là ô sin không đó.

Nhưng mà có là ô sin thì cũng chỉ là ô sin cho mình Moka unnie thôi đó nha.

"Đây, kimpap của chị. Nước em để bên này nhớ!"

"Ừa, cảm ơn bé nha"

"Dạ, không có gì đâu. Nhiêu đây nhằm nhò gì với em"

"Ngọt xớt luôn ông nội ơi"

"Chị im đi nha Park Minju, hồi chị chết với em đó"

"Dạ vâng, sợ em quá cơ"

Trong lúc cả nhóm đang ngồi ăn nói chuyện các thứ thì có anh chàng kia lại hỏi làm quen với Moka. Anh ta khá điển trai, mặt mày sáng sủa, cao ráo. Đứng cạnh Moka rất đẹp đôi đó chứ.

"Kìa Iroha, có người định cướp Moka unnie của em kìa"

"Điển trai phết chứ đùa, đi với Moka tưởng 1 cặp không đó trời"

"Mấy chị im đi, em chả quan tâm chuyện này đâu"

"Chả quan tâm?? Xạo vừa thôi, em ghen muốn nổ đom đóm mắt rồi kìa"

"Đ-đâu có?? Em làm gì có tư cách ghen chứ... Em chỉ là em gái của chị ấy thôi mà..."

Thấy Iroha có vẻ đang buồn, mọi người không trêu em nữa mà hạ giọng chuyển sang an ủi bé maknae của nhóm

"Thôi, đừng nghĩ vậy. Em gái thì em gái chứ kệ đi, em vẫn còn cơ hội mà. Em đối xử tốt với nó như thế, kiểu gì nó chả rung động"

"Minju nói đúng đó, tích cực lên. Chị nghĩ Moka nó không thích anh ta đâu, nên em cứ từ từ rồi sẽ cua được Moka thôi"

"Em biết ùi... Cảm ơn các chị"

Tuy an ủi em là vậy, nhưng trong lòng các chị đều hiểu là sẽ rất khó để Iroha làm Moka rung động.

"Xin lỗi để mọi người chờ em rồi"

"Ủa? Xong rồi à Moka, anh ta nói gì với em thế?"

"Anh ta xin số điện thoại em, sẵn xin của mọi người luôn. Hình như là quản lý mới của nhóm"

"Trời, xin số điện thoại em á? Vậy em có cho không?"

"Có chứ, quản lý mà. Anh ấy phải có thông tin liên lạc của cả nhóm chứ?"

"Ồ vậy sao..."

"Xin phép các chị, em lên phòng trước"

Bỗng nhiên Iroha lại chuồn lên phòng mất, không biết có chuyện gì nữa?? Chắc dỗi chị Moka rồi

"Ủa? Ê, đi đâu vậy nhỏ kiaa?"

"Iroha về phòng rồi, vậy em cũng lên đó đây ạ. Tạm biệt mọi người"

Nói xong em cũng nhanh chóng đi theo Iroha, mà ngặt cái, em dí hỏng kịp. Tại chân em còn đau, với cả 1 bước của Iroha bằng 3 bước của em đấy chứ đùa.

Cô cố gắng bám theo thì tự nhiên Iroha dừng lại, rồi em quay đầu nhìn về phía cô.

"Chị đi theo em làm gì?"

"C-chị đi lên phòng mà... Ai thèm đi theo mấy người"

"Vậy đứng đó đi, em đi trước" Nói xong em lạnh lùng bước lên cầu thang để đi lên tầng trên. Bỏ lại Moka ở phía sau.

"..."

"Iroha... em nỡ bỏ chị ở đây sao...?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro