Chương 5: niềm vui sướng trên lưng ngựa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Lâm Hiên đưa cô đến một câu lạc bộ cưỡi ngựa, nhìn thấy những con ngựa đang rong ruổi bên ngoài trang trại, Cố Chỉ Hàm không kiềm chế được cơn phấn khích. Để mặc cho ba dắt tay đi vào đại sảnh, đôi mắt trong veo cứ nhìn chẵm chằm phía bên ngoài.
Bởi vì Cố Lâm Hiên là thành viên cao cấp của câu lạc bộ, nên một nhân viên phục vụ chuyên nghiệp đã nhanh chóng mang một bộ thiết bị cưỡi ngựa chuyên nghiệp đến cho bọn họ thay vào.
Vì Cố Chỉ Hàm hào hứng nên nhanh chóng thay quần chẽn, mang đôi bốt cưỡi ngựa đầy vẻ cool ngầu vào. Vừa bước ra khỏi phòng thay đồ, ngẩng mặt vừa vặn gặp ngay Cố Lâm Hiên.
Ba vừa thay cả bộ trang phục cưỡi ngựa khí chất càng thêm anh tuấn bức người, quần chẽn ôm sát đôi chân thon dài càng làm nổi bật nét khỏe khắn, mạnh mẽ. Phối cùng đôi dày bốt thuần màu đen, cả người toát ra hơi thở của Quý tộc nước Anh..
Cố Lâm Hiên nhìn bộ trang phục của người con gái trước mặt, cau mày không vui,
"Bé à, lấy áo bảo hộ mặc vào đi nào !"
"Nhưng mà ba, cái áo bảo hộ đó xấu lắm ..." Cố Chỉ Hàm không muốn mặc chiếc áo chẽn xấu xí đó đâu, không muốn nhìn một xíu nào. Vả lại, ba cũng đâu có mặc nè.
Cố Lâm Hiên trực tiếp mặc kệ lời cô nói, cầm chiếc áo chẽn bảo hộ ở bên cạnh lên, nhanh chóng giúp cô mặc vào. Cố Chỉ Hàm ở bên cạnh chu miệng, gương mặt đầy vẻ bất mãn.
Đôi mắt trong veo đen láy nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, cứ như đang buộc tội anh.
Cái dáng vẻ đáng yêu khác ngày thường này khiến Cố Lâm Hiên cảm thấy sung sướng. Cúi đầu xuống má cô, đặt lên đó một nụ hôn, chỉ dừng lại trong chốc lát rồi lưu lưu luyến luyến mà chuyển dời bước chân.
Chỉ trong nháy mắt, Cố Chỉ Hàm vì quá bất ngờ mà ngẩn người ra, ba hôn cô rồi ....
Môi ba thật mềm và ấm áp, chú nai nhỏ đang ngủ say trong lòng vì nụ hôn mà chạy lung tung loạn xạ điên cuồng.
Cố Lâm Hiên bị ánh mắt ngơ ngác của con gái nhìn chằm chẳm, cảm thấy có hơi nhộn nhạo. vươn tay ra xoa xoa đỉnh đầu cô. Cất giọng trầm thấp. "Ba là người chuyên nghiệp, cho nên không cần mặc áo bảo hộ. Nhưng con thì không được, lỡ như có va chạm, ba sẽ cảm thấy đau lòng."
"Dạ!" Cố Chỉ Hàm còn chưa hoàn hồn lại cứ thế ngây ngây ngẩn ngẩn trả lời lại một câu, tùy ý cho ba dắt tay ra trường đua ngựa.
Vì vốn Cố Chỉ Hàm không biết cưỡi ngựa nên Cố Lâm Hiên phải đưa cô đi cùng. Dưới sự hỗ trợ của thầy dạy cưỡi ngưa và ba, Cố Chỉ Hàm rốt cuộc cũng leo lên được trên lưng ngựa, tựa vào vòm ngực rộng rãi mạnh mẽ của ba ở phía sau. Đây là khoảng cách sau lần cưỡi ngựa một năm trước, giờ đây lại lần nữa bám sát lấy anh.
Cố Chỉ Hàm cảm nhận rõ ràng và mạnh mẽ hơi thở ấm áp mà anh phả vào bên tai cô. Bàn tay to lớn của Cố Lâm Hiên lướt qua vòng eo mảnh mai của cô, ôm chặt người trong lòng vào ngực.
So với cưỡi ngựa phi nước đại, Cố Lâm Hiện càng thích kiểu kiểu ngựa nhàn nhã này hơn. Con ngựa chậm rãi chạy bước nhỏ, Cố Chỉ Hàm ở phía trước phấn khích, miệng cứ liếng thoằng hào hứng.
Nhìn nụ cười hồn nhiên và vui vẻ trên khuôn mặt cô, đôi mắt to đen láy, cong tựa như hai vầng trăng. Bàn tay to đang nắm eo cô, di chuyển lên phía trên không lộ chút dấu vết, vuốt ve phần mép áo yếm của cô.
Cúi đầu, ghé sát vào bên tai cô hơn. Khuôn cằm đường nét rắn rỏi tự lên bờ vai thanh tú của cô. Hít thở thật sâu mùi hương trinh nguyên trên người cô, bờ môi mỏng của Cố Lâm Hiên hé mở ý cười đầy vẻ cưng chiều.
Cố Chỉ Hàm đang đắm chìm trong niềm vui sướng trên lưng ngựa, không hề phát giác ra sự thay đổi rất nhỏ của người đàn ông ngồi phía sau. Đôi mắt đen trong veo nhìn chằm chằm dáng vẻ phi nước đại nhanh như bay của những con tuấn mã khác trên trường đua, sốt ruột không chịu nối. Nhưng mà con ngựa của ông ba nhà mình cứ đủng đỉnh đi về phía trước như ốc sên.
"Ba, nhanh chút đi~" Cố Chỉ Hàm nũng nịu, thúc gục người đàn ông ở phía sau lưng với vẻ không hài lòng.
Quay đầu lại, đôi môi hồng căng mẩy vừa vặn lướt nhẹ qua bờ môi của Cố Lâm Hiên. A ....
Đột nhiên Cố Chỉ Hàm cảm thấy một sự ngượng ngùng ngọt ngào. Mang tai đỏ rực, chậm rãi xoay đầu lại, phóng tầm mắt về phía con ngựa đang phi nước đại ở phía xa.
Trong lúc bất thình lình, phía sau truyền tới giọng nói trầm thấp gợi cảm của người đàn ông "Đi ~ Đi ~". Con người bên dưới nháy mắt chạy nhanh hơn, hơn nữa tốc độ còn không ngừng tăng nhanh.
Dọa cho Cố Chỉ Hàm một trận hoảng sợ, hai chân lập tức kẹp chặt con ngựa bên dưới, bàn tay nhỏ bé nắm chặt dây cương. Trái tim nhỏ bé treo lên, nhìn cảnh vật bên cạnh không ngừng vụt qua nhanh chóng., Cố Chỉ Hàm sợ hãi nhưng cũng phấn khích.
"Con gái, đừng kẹp chặt vậy." Cố Lâm Hiên lại cúi đầu, giọng trầm thấp nói bên tai cô, khi luồng khí nóng hừng hực rót vào tai cô, khiến cô càng thêm hoang mang bối rối.
Con ngựa nhạy cảm này bị người trên lưng kẹp mạnh vào lưng, vì hơi hoảng sợ mà chạy nhanh hơn.

"A~ Ba, nhanh quá rồi ... Không được ~ Chậm lại chút đã." Cố Chỉ Hàm hoàn toàn sợ hãi vì bị con ngựa phóng nhanh như bay, dưới sự lắc lư giọng nói bị ảnh hưởng nên không liên tục.
Nhưng tiếng kêu la nũng nịu của cô gái nhà mình, trong không gian trống trải nhanh chóng rong ruổi trên lưng ngựa. Bỗng dưng Cố Lâm Hiên nhận thấy một cơn kích động và hưng phấn, người anh em to lớn bị bao bọc bên dưới lớp quần bó sát, dưới sự kích thích mà tư từ ngẩng cao đầu. Theo sự vặn vẹo không ngừng của cô bé ngồi phía trước, nó không ngừng cương to, hơn nữa còn càng lúc càng cứng hơn.
"Con gái, ráng chịu một chút, sắp được rồi..." Cố Lâm Hiên chẳng những không giảm tốc độ, mà ngược lại còn dùng giọng trầm thấp kêu tuấn mã bên dưới người mình, kéo dây cương. Trong nháy mắt con ngựa lại càng chạy dữ dội hung mãnh hơn.
Cố Chỉ Hàm đang xốc nảy trên lưng ngựa, chỉ toàn là âm thanh gió vù qua bên tai, tốc độ ngựa phóng phía trước cứ như hỏa tiễn. Dọa cô sợ hãi nhắm tịt mắt lại, miệng không ngừng kêu gào: "Nhanh quá đi ... Con chịu không nối ~ Ba ...Đừng mà~".
Bởi vì hoảng sợ mà hốc mắt thấp thoáng giọt nước mắt, cảm giác này quá sức kích thích, từ trước tới nay tim chưa bao giờ đập nhanh đến thế, mãi cho đến khi cô cảm thấy như nghẹn trong cuống họng, sắp nhảy ra ngoài.
Cố Lâm Hiên lợi dụng tốc độ tăng nhanh, bàn tay to lớn hướng lên trên, chụp một nửa lên trên bầu vú đầy đặn của con gái mình, ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn. Cũng may là người con gái trong lòng tinh thần đang hoảng sợ cực độ, cho nên cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Loại khoái cảm vụng trộm trong trạng thái tỉnh táo này của cô khiến Cố Lâm Hiên vô cùng hưng phấn, người anh em đang chống vào ngay giữa cặp mông của cô, càng gấp gáp muốn tìm lối để thâm nhập vào. Giằng co kéo dài tình trạng phi nước đại này một lúc, sau khi Cố Lâm Hiên nhìn thấy những giọt nước mắt trượt trên khóe mắt của con gái nhỏ.
Lập tức vì đau lòng mà giảm tốt độ lại, bởi vì không có một bàn tay nào còn trống giúp cô lau đi những giọt nước mắt đang trào ra trên khóe mắt. Bàn tay to của Cố Lâm Hiên hơi xoay người cô lại, cúi đầu che lên khóe mắt của cô. Đau lòng liếm đi giọt nước mắt nóng hổi của con gái, "Con gái ~ Ba sai rồi, không nên dọa con, tha thứ cho ba có được không ?" Anh nhỏ giọng dỗ dành.
Vừa rồi quả thật Cố CHỉ Hàm đã bị dọa sợ hãi, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ tự trách của ba. Lòng lại chịu không nổi, vả lại là cô bảo ba tăng nhanh tốc độ.
"Ba ~ Con không sao, chỉ là tốc độ đột ngột quá nhanh, con có chút sợ hãi."Đôi mắt trong veo né tránh một hồi, cảm thấy xáu hổ vì cảm xúc quá khích khi nãy, đồng thời cũng ngượng ngùng vì ba nhẹ nhàng liếm đi giọt nước mắt nơi khóe mắt cô.
"Ba, con muốn quay người lại ôm ba." Trong lúc đột ngột, Cố Chỉ Hàm muốn co cụm vào lòng ba, giống như lúc trước khi còn nhỏ , cả người cô đều được ba bao bọc. Cử chỉ ôm ấp như thế khiến cô cảm thấy đặc biệt an toàn.
Cố Lâm Hiên cúi đầu liếc nhìn vật cứng vẫn còn ngẩng cao đầu phía dưới, không biết được sau khi đụng vào nơi mềm mại của cô thì có khi nào sẽ phun trào hay không. Nhưng nhìn dáng vẻ nhõng nhẽo của con gái, dáng vẻ thật là đáng thương.
Anh khẽ thở dài, kéo dây cương cho ngựa dừng lại. Bàn tay to nhẹ nhàng xoay người cô, ngay sau đó Cố Chỉ Hàm dễ dàng tạo thành thế ôm nhau mặt đối mặt với anh.
Vòng tay nhỏ bé quàng qua eo anh, tựa đầu vào lồng ngực rộng và ấm của anh, bên tai là tiếng tim đập của anh. Đột nhiên, Cố Chỉ Hàm phát hiện ra cái khối cứng rắn đang căng cứng chống ở bụng dưới của cô. Gương mặt nhỏ bé tức khắc biến thành màu gan lợn, thì ra ba ... Cảm giác ba đối với mình lại mạnh mẽ như vậy.
Trong lòng có một luồng nhiệt nóng chảy ra.
Như ma xui quỷ khiến, Cố Chỉ Hàm cố hết sức áp chặt cơ thể mềm mại của mình vào sát với anh, bụng dưới trực tiếp đè lên chỗ căng phồng giữa hai chân anh, lồng ngực mềm mại tưởng như không có gì liền ép vào trong ngực anh. Lại còn nhìn như vô ý mà vặn vẹo người trong vòng tay anh, để cho bầu vú sữa đẫy đà của mình đánh vòng ở trước ngực anh ~
Cố Lâm Hiên đang trong tình trạng nhạy cảm cực độ, tự nhiên cảm nhận được hành động của người con gái trong vòng tay anh, nhưng trong mắt anh cô bé rất ngây ngô non nớt, cô không biết được hành động vô ý của mình là có bao nhiêu quyến rũ mê người. Cố Lâm Hiên thật sự rất muốn bỏ mặc tất cảm đè cô duối người rồi cắm rút kịch liệt.
Nhưng anh không dám, vì sợ làm cô sợ nên anh cứ kìm nén cảm xúc không để lộ ra ngoài.
Hơi hơi lùi về phía sau một chút tạo ra khoảng cách, bàn tay to lớn nắm bả vai cô ngăn cô đến quá gần. Cố Lâm Hiên bật chế độ tự khống chế của bản thân ở mức cao nhất, ép buộc đè nén ngọn lửa dục vọng trong lòng xuống dưới.
Sau khi con ngựa đi từ từ hết một vòng quanh trường đua, Cố Lâm Hiên cảm thấy dục vọng giữa hai chân mình đã hơi dịu đi. Nhảy phốc xuống khỏi lưng ngựa rồi vươn tay ôm cô gái nhà anh xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thôtục