chương 1 .anh không thương em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8 năm sau .
"Hu hu ....Mạc ca ca ..hu hu" một cô gái với mái tóc dài, khuôn mặt xinh xắn làn da trắng nõn hướng Mạc Tử Hiên khóc chạy đến.
"Băng Nhi làm sao vậy, tại sao lại khóc" anh lo lắng hỏi han
" hu hu ...." nhìn Diệp Băng càng khóc to lòng anh đau như dao cắt .
Anh ôm cô vào trong ngực dỗ dành" Băng Nhi đừng khóc , dừng khóc anh sẽ đau lòng nói anh nghe đã sảy ra chuyện gì tại sao em lại khóc
Diệp Băng Nhi nức nở " anh ..anh không thương em ..hic hic"cô uất ức càng khóc to .
Mạc Tử Hiên cười khổ " Bảo bối sao anh lại không thương em chứ ,anh chính là yêu băng nhi nhất nha" đúng vậy anh chính là yêu thương cô nhất , không biết cô bé ngốc sao lại có suy nghĩ rằng anh không thương cô chứ.. ai da.
nghe anh nói vậy Diệp Băng Nhi lau nước mắt, ngước khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm động lòng người lên nhìn anh " có thật không , mạc ca ca thương Băng Nhi sao?" cô nghi hoặc hỏi anh.
"Đúng vậy nha anh chính là thương Băng Nhi nhất" anh hôn lên trán cô ôn nhu nói .
Anh Mạc Tử Hiên đời này chỉ có thể yêu Diệp Băng Nhi , cũng chỉ có cô gái này mới làm anh từ một tổng giám đốc đẹp trai là chàng trai đáng mơ ước của nhiều thiếu nữ lạnh lùng , tàn khốc trên thương trường trở nên ôn nhu dịu dàng như vậy.
"em chính là thích Mạc ca ca nhất..hì hì" cô hồn nhiên nói mà làm lòng ai đó đang rung động nhìn cô.
Nghe những lời nói của cô gái mình yêu anh cao hứng hướng đôi môi anh đào đang cười hạ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng.
Cô trợn to đôi mắt xinh đẹp đứng bất động nhìn anh .Mạc Tử Hiên rời khỏi môi cô nhìn biểu hiện đáng yêu của bảo bối, 1...2...3...4...5 oanh anh mới làm gì , cái này gọi là hôn sao khuôn mặt cô đỏ bừng ngại ngùng.
" Băng Nhi anh yêu em " câu nói này anh đã dữ nhiều năm bây giời đã có thể nói ra .
nhưng cô vẫn không có phản ứng " chẳng lẽ em không thích anh sao " khuôn mặt đẹp trai của Mạc thiếu buồn bã nhìn cô , " em....em.." Băng Nhi ấp úng không nên lời.
anh biết cô cũng có tình cảm với anh , nhưng muốn lại cô tự thừa nhận tình cảm dành cho anh đi.
" Em ...cũng yêu Mạc ca ca " anh sững sờ là thật ,ôm cô vào lòng lại hôn lên đôi môi mềm mại của cô thật sâu.đến khi đầu óc cô quay cuồng mới buông cô ra " A Băng nhi yêu anh rồi thật hạnh phúc" Mạc Tử Hiên hét to .
khi hai con người đang chìm trong hạnh phúc của tình yêu , ở đằng xa kia cả câu chuyện của họ Cận Thiếu Phong đã thu vào trong mắt tay nắm thành quyền nhìn hai người đang ôm nhau đầy hận thù .Tại sao lại như vậy anh có gì không bằng Mạc Tử Hiên mà Băng Nhi lại yêu anh ta mà không phải anh " tôi không can tâm , băng nhi em chỉ có thể là của tôi.." anh nở một nụ cười tà ác .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro