chương 2. hạnh phúc ngắn ngủi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tập đoàn mạc thị.

Trên tầng cao nhất của tập đoàn mạc thị.
Trên ghế chủ tọa một thân ảnh hoàn mĩ đang nghe báo cáo của thư kí , " 2 h có cuộc họp nội bộ với các cổ đông ". Một thân hình mê người màu hồng đang báo lịch làm việc cho tổng tài.
Tiêu phỉ phỉ " 4h ngài có hẹn với Lý tiên sinh- thống đốc henry mời ngài đếm dự  lúc 6h , thưa tổng giám đây là lịch trình của ngài ngày hôm nay ! " cô nở nụ cười mê hoặc với anh.
" tôi đã biết, cô có thể ra ngoài" giọng nói lạnh lùng của anh vang lên ,anh chán gét những khuôn mặt giả tạo của bọn họ không như Băng nhi cô rất thuần khiết không cười giả tạo trước mặt anh.
nhớ đến Băng nhi không biết cô giờ đang làm gì có nhớ anh không , anh liền mang điện thoại ra nhắn một tin gửi đi " Bằng nhi ,em đang làm gì vậy ?" nhắn xong anh ngẩng đầu lên bắt gặp khuôn mặt Tiêu phỉ phỉ đổi màu " Tiêu thư kí còn chuyện gì sao ?" anh hỏi cô ta . Tiêu phỉ phỉ nghe anh hỏi liền giật mình kịp hoàn hồn chỉnh chu lại vẻ mặt vui vẻ " à dạ không ,xin phép  tổng giám đốc tôi ra ngoài " cô quay lưng bước đi trong lòng đầy oán hận ,tại sao anh không để ý cô ,chợt đằng sau có tiếng Mạc tử hiên "à tiêu thư kí " cô ả mừng rỡ quay mặt lại nở nụ cười" dạ tổng giám đốc có gì phân phó " Tiêu phỉ phỉ nhìn anh đầy vui mừng , ham muốn, nghĩ anh muốn dữ cô lại nghĩ thầm không lẽ anh đã để ý tới mình ôm một bụng cười nhưng vẫn dữ dáng vẻ điềm tĩnh ban đầu nhìn anh.
  anh cúi đầu xem văn kiện nói " đặt cho tôi một bó hoa hồng xanh ,mang đến địa chỉ XXX...cho tôi ,không còn chuyện gì cô có thể ra ngoài " anh dứt lời làm Tiêu phỉ phỉ mang vẻ mặt thất  trả lời " dạ thưa tổng giám đốc" cô bước ra khỏi cửa tiểng rung tin nhắn vang lên
anh vui mừng xem tin nhắn ý cười càng thêm đậm ."Băng nhi đang học dì Lan làm bánh nha." bên kia Diệp Băng Nhi đang học theo Lan quản gia làm bánh đi.
  " vậy bảo bối có nhớ anh không" Mạc tử hiên đa tình hỏi cô.
Diệp băng nhi cười cười ấn bàn phím trả lời anh " không nhớ đâu .à mà cũng có chút nhớ đi nha hhì" anh thấy cô nói nhớ anh lòng anh như ấm lên thật không thể nào bỏ cô ra khỏi suy nghĩ một lúc được " anh cũng nhớ bảo bối nhiều " .....
nhắn tin hồi lâu Diệp băng nhi " vậy anh làm việc đi em làm bánh đợi anh về "
"Được , chờ anh" anh nhìn màn hình cưng chiều nhắn lại.
" tạm biệt"
anh không biết đây là cuộc nói chuyện lần cuối cùng của anh và cô ,không biết được chuyện làm biến đổi hoàn toàn cuộc đời của 2 con người yêu nhau.
Khi tình yêu gặp trở ngại khó khăn ,sinh li tử biệt liệu họ có quay về bên nhau được hay không.
sau khi tạm biệt Diệp Băng nhi ,anh lại tiếp tục vùi đầu vào đống tài liệu của công ty ,khác với dáng vẻ khi nãy nhắn tin với Băng nhi .bây giờ anh đã trở lại với khuôn mặt lạnh lùng ban đầu .Một Mạc tử hiên lãnh khốc ,mê hoặc phái nữ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro