Mấy con chó cảnh sát tóm được Bu-ra-ti-nô, chẳng cho nó cãi một lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Cáo A-li-xa tưởng Bu-ra-ti-nô sẽ đi ngủ. Nhưng chú bé cứ ngồi ì đấy, trên đống gạch vụn; mũi nó thẳng căng. Cáo liền sai mèo đứng canh, còn nó chạy đến đồn cảnh sát gần đấy.
    Trong một gian phòng đầy khói thuốc lá, một con chó trực nhật ngáy khò khò bên một cái bàn bê bết những mực. Cao lấy giọng thật lễ phép nói:
   -thưa ông gác dũng cảm -Ông có thể cho bác một thân kẻ cắp được không? Thật là một mối nguy to cho những người lương thiện, những nhà giầu có, những người dân ở xứ này.
    Con chó trực nhật nửa thức nữa ngủ, thét lên một tiếng kinh khủng làm cho cáo giật mình:
   - Kẻ cắp à? Hừ!
   Cáo thưa là thằng kẻ cắp nguy hiểm ấy -tức là Bu-ra-ti-nô -đang ở ngoài.
    Con chó gác vẫn cáu, nó rung chuông gọi: hai con chó trinh sát xông vào phòng; hai con chó này thức suốt đêm -Chúng không tin ai. Chúng nghi ngờ ngay cả những ý định tội lỗi của mình. Chó gác ra lệnh hai con chó trinh sát lôi cổ thằng tội phạm nguy hiểm về đồn, sống hay chết cũng mặc.Hai con chó đáp gọn thon lỏn:
   -Vâng!
    Chúng nó chạy băng ra ngoài bãi, phi nước đại.
    Còn độ trăm thước, chúng bò rạp bụng xuống đất, rồi thoắt 1  cái vồ lấy Bu-ra-ti-nô, cắp dưới nách, lôi về đồn.
    Bu-ra-ti-nô giãy giãy hai chân, kêu van hỏi xem tại sao, vì cớ gì mà lôi nó đi như thế. Chó săn trả lời:
   -Đến nơi sẽ hay!
    Cáo và mèo vội vàng đào đất moi 4 đồng tiền vàng lên. Cao chia khôn khéo thế nào mà chiếm được 3 đồng, còn mèo được mỗi 1 đồng.
    Mèo chẳng nói chẳng rằng, giơ vuốt quào luôn vào mõm cáo. Cáo giơ chân quặp chặt lấy mèo, cả hai đứa lăn trên bãi. Lông cáo, lúc mèo bay tứ tung dưới anh trăng. Cào cấu nhau chán, chúng đành chia đều hai phần, rồi ngày đêm ấy, chuồn khỏi xứ ngu xi.
    Lúc ấy thì hai con chó săn lôi được Bu-ra-ti-nô về đến đồn cảnh sát. Chó gác đứng dậy, Ra tận nơi nắn túi Bu-ra-ti-nô. Hắn khám không thấy có gì, ngoài một miếng đường và một mẩu bánh hạnh nhân. Hắn thét lớn:
   -Đồ khốn, mày có ba tội to: lưu manh, không giấy tờ, không nghề nghiệp! Lôi nó ra khỏi thành phố dìm xuống ao cho chết.
   -Vâng!
    Bu-ra-ti-nô định nói cho người ta biết nó là con ông Các-lô, định kể câu chuyện phiêu lưu của nó, nhưng hai con chó săn đã túm lấy nó, cứ thế phi ra khỏi thành phố. Đến một cái cầu, chúng ném Bu-ra-ti-nô xuống một cái áo sâu, bẩn thỉu, đầy những ếch nhái, cà niễng, đỉa, giòi bọ.
    Bu-ra-ti-nô rơi xuống nước, bèo lại trùm kín lên nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro