Bí mật❤Secret(tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     "Oa,là Thi Kì đó,xinh quá đi!A...Người bên cạnh chính là Hạ Vũ Khê!Nên tránh xa cậu ta ra một chút!"
     "Bạn Hạ Vũ Khê trông cũng xinh xắn dễ thương,nhưng ngoài điều đấy ra thì chẳng có ưu điểm gì cả,lại còn liên tục vi phạm kỉ luật nữa!Chẳng có tư cách của học sinh trương Kha Lâm!"
     "Tóm lại là đừng có lại gần cậu ta!Nghe nói bên lớp C có một bạn chỉ vì nói chuyện với cậu ta hai câu mà thành tích thi cử tháng trước bị rớt xuống 30 hạng đấy!Cậu ta chính là sao quả tạ,chắc không phải Lâm Thi Kì cũng bị cậu ta hại rồi chứ?!"
     "Trời ơi đúng là 'ôn thần' của Kha Lâm! Lần trước có một người bạn học ở trường cấp ba điểm của thành phố khác đến thăm mình và hỏi rằng liệu có phải học sinh trường Kha Lâm đều ăn mặc nhố nhăng như Hạ Vũ Khê không,thật là quá mất mặt!"
     Trên hành lang phía ngoài phòng giám thị,từ sớm đã có một nhóm học sinh đứng ì xèo bàn tán,nhưng tất cả đều chỉ dám đứng xem từ xa,khi Hạ Vũ Khê và Lâm Thi Kì thản nhiên tiến lại gần thì những tiếng bàn tán đó lại dứt ngay,đám đông dạt sang hai bên như thể sợ sệt,vài người trong số họ thậm chí còn chẳng dám thở mạnh.
    "Cộp...Cộp...Cộp"
    Lối đi vốn náo nhiệt bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.Hạ Vũ Khê và Lâm Thi Kì bước đi giữa biết bao ánh mắt tò mò ,dò xét của học sinh các lớp.
Đám học trò nhìn Hạ Vũ Khê bằng thái độ vừa e dè lại vừa ghét bỏ,nhưng không ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt cô bé. Còn Lâm Thi Kì thì trở thành tiêu điểm quan tâm của tất cả học sinh nam,đám con gái cũng ngại ngùng ngắm lại bản thân,sợ mình trở nên xấu xí trước mặt Thi Kì.
     "Thi Kì,lần nào cậu xuất hiện cũng thu hút mọi ánh nhìn.Tuy hai chúng ta đều là những nữ sinh duy nhất để tóc dài ở trường Kha Lâm nhưng bọn họ tỏ thái độ phân biệt đối xử ghê thật đấy!"Hạ Vũ Khê chán nản lắc lắc hai vai,rồi giơ ngón tay cái về phía Thi Kì với ý nghĩa ngợi khen cô bạn.
      "Vũ Khê,cậu cũng có kém gì đâu.Đánh bại cả Lục đại tài tử của Hội học sinh,làm chấn động cả trường còn gì!"
      "Thôi đừng nói nữa!!"Hạ Vũ Khê đáp,dẩu môi bất lực,đôi chân mày nhíu lại,biểu hiện hết sức chán chường,"Còn chưa biết sắp tới thầy 'Bạch Tuộc' sẽ đối phó với mình như thế nào đây! Nhưng bất kể ra sao,mái tóc dài của mình cũng đã giữ lại được rồi! Lucky!"
      Hạ Vũ Khê vừa nói vừa cười sung sướng,để lộ hai hàm răng trắng tinh và giơ tay hình chữ V ra hiệu chiến thắng với Lâm Thi Kì.Nhìn thái độ vui vẻ của Hạ Vũ Khê,Lâm Thi Kì vừa cười vừa lắc đầu.
      Tuy cô và Hạ Vũ Khê mới làm bạn chưa lâu,nhưng cô đã hiểu được đôi chút về Vũ Khê-cô bé có ngoại hình dễ thương,tính tình phóng khoáng,mái tóc xoăn xõa qua vai như búp bê Barbie,đôi mắt to trong sáng,thuần khiết như pha lê đen...Tuy tính cách xốc nổi,vô tư,nhưng cho dù gặp phải khó khăn vẫn luôn lạc quan,tin tưởng.
     Chỉ có điều,đôi khi cách hành xử của Vũ Khê quá thẳng thắn,thích làm theo ý mình bất chấp lời người khác,trước nay không bao giờ quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh nên cô không nhận được thiện cảm từ mọi người...Còn những bạn cảm thấy tiếc cho vẻ ngoài xinh đẹp của Hạ Vũ Khê thì sau lưng cô bé lại lén gọi cô là "người đẹp phản diện".
      "À đúng rồi,Vũ Khê,mình vẫn luôn muốn hỏi cậu một câu." Lâm Thi Kì nhìn theo mái tóc mềm mại óng ả dưới ánh nắng của Hạ Vũ Khê,mỉm cười dịu dàng hỏi,"Cậu đã chọn học ở trường Kha Lâm,vậy tại sao vẫn kiên quyết để tóc dài?Lúc thi vào trường này cậu chưa nghe nói là học sinh trường Kha Lâm ngoài tổ trưởng tổ văn nghệ ra thì không ai được phép để tóc dài à?"
     "Cái này...là vì một người!"Nghĩ tới đáp án của câu hỏi này,hai má Hạ Vũ Khê hơi ửng hồng.Cô đưa tay vuốt mái tóc dài mềm như mèo Ba Tư,cười ấp úng,"Anh ấy thích xoa đầu mình như thế này,còn nói tóc mình rất mềm,mình để tóc dài rất dễ thương,thế nên..."
      "Ồ...Thì ra là vậy!"Nghe Hạ Vũ Khê nói,Lâm Thi Kì liền khoác lấy cánh tay cô rất thân mật,rồi tinh nghịch nháy mắt với Hạ Vũ Khê,"Tiểu ni cô đa tình ghê!"
      "Ai da,đừng có trêu mình nữa!"Hạ Vũ Khê cảm thấy hơi ngượng ngùng,bèn vội vàng chuyển chủ đề,"À mà,Thi Kì này,sao sáng sớm nay cậu không đến chào cờ?Không ít người hậm hực vì không được chiêm ngưỡng dung nhan của cậu đấy!"
      "Mình đang bận chuẩn bị cho cuộc thi múa ba lê mà." Lâm Thi Kì dịu dàng đáp.
      "Thi ư?Cậu lại tham gia cả cuộc thi múa ba lê nữa à?Cậu giỏi thật đấy!"Hạ Vũ Khê ngạc nhiên nhìn bạn,đôi mắt tỏ vẻ ngưỡng mộ,như thể Lâm Thi Kì đã ăm được cúp giải thưởng vậy.
      "Không phải!"Tuy Lâm Thi Kì học mùa ba lê từ nhỏ và vô cùng tự tin về khoản thi múa ba lê,nhưng lần này cô bạn chỉ cười,ánh mắt hơi dao động,"Lần này...mình chỉ là trợ lí thôi."
      "Trợ lí?Oa,ai có thể khiến cho bông hoa nổi tiếng của trường Kha Lâm cam lòng làm một cô trợ lí nhỏ bé!Đó xem ra chắc chắn không phải là một người bình thường rồi!"Hạ Vũ Khê cười tinh nghịch khi biết được bí mật của bạn,"Thi Kì,người đó là ai vậy?Á...mặt cậu đỏ rồi này!"
       "Đừng...đừng có nói mò mà!"
       Thi Kì vội vàng quay mặt đi,vẻ ngại ngùng càng khiến cô trông càng xinh đẹp như một đóa phù dung trên mặt nước.Hạ Vũ Khê thấy bạn mình có vẻ hơi giận,liền nghịch ngợm thè lưỡi, rồi không trêu nữa.
       Lâm Thi Kì chớp nhẹ hàng mi mơ màng như cánh bướm mỏng manh,rồi từ từ mở to đôi mắt long lanh nhìn Hạ Vũ Khê.Đôi môi màu hồng đào dịu dàng cất lên,"Vũ Khê,cậu đã nhìn thấy thiên sứ bao giờ chưa?"
(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro