Điều ước❤Wish(tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao vậy?Tìm thấy cuốn sách mà cậu cần chưa?"Hạ Vũ Khê chưa kịp lí giải thì từ bên ngoài,cô gái thủ thue mới quen đã hỏi vọng tới.
Hạ Vũ Khê vội vàng nhặt quyển sách vừa bị rơi xuống và trả lời"Mình chọn xong rồi!"
"Thế thì cầm ra ngoài."
Tuy nói rằng tất cả các quyển sách ở đây đều có thể lựa chọn,nhưng khi nhìn thấy Hạ Vũ Khê cầm cuốn sách cổ có vẽ bông hoa sơn trà trắng thì cô gái mắt tím vẫn tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.
"Sao lại là cuốn này?Sao cậu lại lấy được nó?"
Hạ Vũ Khê sợ cô gái mắt tím biết đây là quyển sách bị mình làm rơi,bèn gãi đầu nói,"Mình lấy từ trên giá xuống đấy!"
"Từ trên giá sách?"Cô gái mắt tím quay lại nhìn,ở phía cuối lối đi có một vùng sáng màu tím đang lan tỏa.
"Xem ra...không phải cậu đã chọn nó mà nó đã chọn cậu..."Cô gái mắt tím nói khẽ khàng,rồi nhanh chóng ngẩng mặt lên và nở một nụ cười tự nhiên,"Vậy xin hỏi cậu có chắc chắn là muốn mượn quyển này không?"
"Mình rất muốn!"
Quyển sách đẹp thế này chắc hẳn nội dung bên trong cũng rất hay,đủ để giúp mình trải qua một đêm bình yên và cô đơn này.
"Nhưng cuốn sách này rất khó chiều.Nó chỉ cho phép những người có tâm nguyện nào đó trong lòng mới đọc được thôi,xin hỏi bây giờ cậu có mong muốn gì không?"
"Tâm nguyện?"
Hạ Vũ Khê chưa từng nghic tới việc mượn sách lại có tâm nguyện gì đó.Nhưng cô vẫn nghiêm túc suy nghĩ một lúc.
Tâm nguyện à?
Nếu như có người ở cạnh mình đêm nay thì tốt.
Thi Kì và An Mộc Trạch đều là những người bạn rất tốt,nhưng họ quá xuất sắc nên không thể chỉ thuộc về một mình mình được. Mình không muốn trở thành một người cô dơn lạc lõng bị Lâm Thi Kì và An Mộc Trạch bỏ rơi,vì thế nếu chỉ có một người bạn hoàn toàn thuộc về mình thì tốt biết mấy!
Dường như đọc được tâm tư của Hạ Vũ Khê nên chẳng đợi câu trả lời,cô gái mắt tím đã mỉm cười gật đầu, "Là vậy sao?Được rồi,cuốn sách này đã ghi lại tâm nguyện của cậu.Cậu đã có ước nguyện tốt đẹp như vậy,hãy kí tên mình lên bìa của cuốn sách."
Í?
Hạ Vũ Khê vẫn chưa hiểu ra chuyện gì thì đã được cô gái mắt tím dúi vào tay một tấm thẻ trang nhã và tinh tế.
Khác với những tấn thẻ mượn sách thông thường chỉ cần đóng dấu,ở chính giữa tấm thẻ này có mấy hàng chữ nước ngoài mà Hạ Vuc Khê không hiểu,được in bằng mực màu nâu,trông giống như một lời chúc trong kinh thư cổ.Xung quanh mấy hàng chữ đó là những họa tiết hình nụ hoa và dây leo,có cùng phong cách với hoa văn trên bốn góc của bìa sách.
Đây là thẻ chính thức à?
Hạ Vũ Khê nheo mắt quan sát,rồi cuối cùng vẫn kí tên mình lên góc phải bên dưới còn để trống của tấm thẻ.
"Được rồi,vậy là chỉ cần tôi đến làm thủ tục cuối cùng."Cô gái mắt tím lấy tấm thẻ đã được kí tên,thổi nhẹ,làm cho nét mực vừa kí lên nhanh chóng thấm vào thẻ và có màu sắc giống với hàng chữ trên đó,trông như cùng một loại mực in ra rừ trước vậy.
Cô gái cẩn thận cài tầm thẻ vài đầu của cuốn sách,rồi gấp sách lại đưa cho Hạ Vũ Khê,dặn dò cẩn thận.
"Chúc mừng cậu,bây giờ cậu có thể cầm cuốn sách này về. Nó sẽ giúp cậu thực hiện ước nguyện của mình,chỉ có điều nhất thiết không được quên rằng,một khi đã mở cuốn sách này ra xem,thì cậu nhất định phải xem hết,cho dù trong lúc đọc xảy ra chuyện gì,cũng không được dừng lại...Nếu không thì...Xin lỗi,cậu có đang nghe tôi nói không?"
Nhưng Hạ Vũ Khê lại đang chú ý đến chú mèo đen và chú chó chăn cừu lông dài,cô còn kéo một sợi dây nhỏ để chơi đùa với chúng,mãi mới chìa tay ra nhận cuốn sách và đáp bừa, "Ừ,ừ,có nghe,mình nghe thấy rồi."
Đôi mắt cô gái thủ thư lóe lên ánh nhìn kì quái,nhưng cô vẫn mỉm cười gập sách lại và đưa cho Hạ Vũ Khê. "Thế thì tất cả thủ tục đã hoàn tất. Hi vọng cuốn sách này có thể giúp ích cho cuộc sống của cậu,ánh sáng của Cleo sẽ chiếu rọi lên cậu..."
(Còn tiếp)
-Lượt bình chọn và sự ủng hộ của các bạn là động lực để mình đăng tiếp truyện-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro