Chap 40: Hạnh Phúc ngắn ngủi(tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tây Khắc: Kiều Lập ơi cậu buồn lắm phải không khi tụi chỉ còn hôm nay thôi rồi sáng mai xa nhau mãi mãi duyên tình của mình chỉ có thế mà thôi ước gì tớ có thể mãi mãi bên cậu hức hức hức hức hức hức.
Kiều Lập: Tây Khắc ơi tại sao tình cảm của chúng mình phải gặp nhiều sóng gió cơ chứ hạnh phúc của chúng ta sao mà ngắn ngủi đến như thế tại sao tại sao ông trời lại cứ bắt tớ phải xa cậu cơ chứ tại sao hức hức hức hức hức hức.
Tây Khắc: Kiều Lập ơi cậu trách làm gì khi duyên của chúng mình chỉ có vậy mà thôi nỗi đau này ai hiểu cho chúng mình nếu biết sẽ có ngày hôm nay thì thà xưa kia chúng mình đừng yêu có lẽ cuộc tình mình sau đêm hôm nay rồi ngày mai cách xa Tây Khắc yêu cậu nhiều kiếp sau gặp lại ưm(Thế là hai cậu thanh niên đã trao cho nhau một nụ hôn cuối cùng dưới đêm trăng buồn nỗi cô đơn nỗi đau nỗi chia lìa đã khiến cho nước mắt của họ cứ rơi rơi mãi ước đẫm cả gương mặt của Tây Khắc và Kiều Lập ngày buồn.)
Tây Khắc: Kiều Lập ơi chỉ một đêm nay thôi rồi ngày mai sẽ xa nhau mãi cuộc tình này hẹn lại kiếp sau hức hức hức hức hức.
Kiều Lập: Tây Khắc ơi còn đâu nữa những ngày mình chung bước rồi sáng ngày mai tình mình chia lìa mộng ban đầu đành hẹn lại kiếp sau hức hức hức hức hức.
Hải Dương:Vũ Vũ chỉ còn đêm nay thôi rồi ngày mai chúng mình xa nhau ước gì chúng mình đừng yêu nhau hức hức hức hức hức hức.
Vũ Vũ:Hải Dương ơi tại sao hạnh phúc của tụi mình lại ngắn ngủi như thế vậy tại sao còn đau gì bằng khi phải vĩnh biết tình yêu hức hức hức hức hức hức.
Hải Dương: Vũ Vũ ơi thôi đã lỡ rồi duyên tình của chúng ta chỉ có thế mà thôi cậu trách làm gì khi trời cao không chiều theo ý mình Vũ Vũ tớ ước gì có thể ở mãi bên cậu Vũ Vũ ưm.( Thế là hai cậu thanh niên này cũng trao cho một nụ hôn cuối cùng dưới đêm trăng cô đơn vừa nghẹn ngào vừa đau sót cho cuộc tình mình gặp nhiều sóng nước mắt bắt đầu rơi càng ngày càng nhiều ước đẫm cả gương mặt của Hải Dương và Vũ Vũ.)
Hải Dương: Vũ Vũ nếu sau này không có tớ ở bên cạnh cậu, cậu hãy tự chăm sóc cho mình tớ ước gì chúng ta có thể ở bên cạnh nhau mãi mãi hức hức hức hức hức.
Vũ Vũ: Hải Dương sau này không có cậu ở bên tớ thật sự không sống nổi đâu tại sao vậy có nhớ thương cậu đến đâu thì chỉ còn lại trong những giấc mơ mà thôi hạnh phúc của chúng mình sao mỏng manh và ngắn ngủi như thế hức hức hức hức hức.
Âu Dương Nhị: Mông Kỳ ngày mai này chúng mình xa nhau rồi hãy vui trọn đêm nay rồi sáng ngày mai đường tình chia đôi không bước vào đường yêu thì đâu tan vỡ mộng ban đầu hức hức hức hức hức hức.
Mông Kỳ: Âu Dương Nhị ơi tại sao chúng mình phải chia xa trong khi cuộc tình mình đang hạnh phúc tại sao ông lại xuôi cho chúng mình tan vỡ chuyến đò tình ai hiểu cho chúng tôi ước mộng ban đầu bây giờ như con nước xuôi dòng tớ làm sao vui đây khi phải cuối đầu tuân theo mạng số đau nào bằng khi phải vĩnh biệt người yêu còn đâu nữa những ngày thơ mộng khi hai chúng phải ly tan từ đây cơ chứ hạnh phúc này sao mà ngắn ngủi như vậy tại sao tại sao chứ hức hức hức hức hức hức.
Âu Dương Nhị: Mông Kỳ ơi trách làm chi khi duyên mình chỉ mong manh thế thôi như cánh bèo trôi đi trôi mãi hạnh phúc nào không có sự đâu thương tớ ước gì chúng mình chưa từng gặp nhau thì có lẽ giờ đây mình đâu phải chịu cảnh phân ly tớ yêu khi chúng mình còn là còn là ác cơ phải chi lúc ấy đừng gặp nhau thì có lẽ hôm nay không phải khóc tình đau Mông Kỳ nếu có kiếp sau tớ vẫn mãi yêu cậu ưm.(Thế là hai cậu thanh niên này cũng trao cho nhau nụ hôn cuối cùng dưới đêm trăng đau thương này nỗi đau nỗi chia ly khi cuộc tình mình sắp tan thành từ mảnh xa nhau rồi chỉ còn trong mơ thôi nước mắt họ vẫn rơi rơi mãi ước đẫm cả gương mặt của hai cậu thanh niên này hạnh phúc mỏng manh chỉ hẹn lại kiếp sau.)
Âu Dương Nhị: Tớ ước gì chúng mình đừng bao giờ gặp gỡ quen nhau yêu nhau để rồi giờ đây tan vỡ tình này hức hức hức hức hức.
Mông Kỳ: Hẹn hò làm gì để bây giờ lìa xa có ai hiểu dùm tình mình không hết rồi hết rồi hết thật rồi còn đâu nữa những ngày chúng mình tay trong tay diều nhau vượt qua bao khó khăn và thử thách khi giờ đây sắp phải lìa đôi hức hức hức hức hức.
La Luân: Bảo Bảo ơi chỉ còn đêm nay thôi đêm cuối cùng anh còn trông thấy em rồi sáng ngày mai xa nhau mãi mãi em có buồn không anh ước gì được mãi mãi bên em nhưng không bao giờ thành sự thật vì hôm nay là đêm cuối cùng anh được bên em hức hức hức hức hức hức.
Bảo Bảo: Anh La Luân ơi em phải làm sao đây khi sắp đối diện một sự thật là em sắp sửa mất anh rồi còn nỗi đau nào hơn khi phải xa anh trong nghẹn ngào cơ chứ còn đâu nữa những ngày cùng chung bước em phải làm sao đối diện được điều này tại sao trời cao lại không cho em ở mãi bên cạnh anh hạnh phúc của chúng ta sao mà ngắn ngủi thế hức hức hức hức hức hức.
La Luân: Bảo Bảo em trách làm gì khi cuộc tình mình chỉ đến đây thôi hẹn em kiếp sau anh vẫn mãi yêu em Bảo Bảo ưm.( Thế là trong đêm trăng buồn tẻ ấy có hai cậu thanh niên trao cho nhau một nụ hôn cuối cùng nỗi đau nỗi cô đơn buồn bã thương tiếc cho cuộc tình mình không được thành đôi nước mắt của họ cứ rơi rơi mãi ước đẫm cả gương mặt của hai cậu thanh niên này.)
La Luân: Bảo Bảo sau này không còn có anh ở bên em phải tự chăm sóc cho mình anh xin lỗi vì không thể ở mãi mãi bên em như những gì anh đã hứa hức hức hức hức hức.
Bảo Bảo: Anh La Luân đừng nói nữa mà em đâu nào muốn như thế đừng mà tại sao tại sao em phải chịu hoàn cảnh đau thương này cơ chứ hức hức hức hức hức.
Nhất Phong: Kiệt Vũ đêm nay là đêm cuối cùng tớ có thể trông thấy cậu một lần cuối rồi sáng mai chúng mình xa nhau mãi mãi cậu buồn lắm phải không tớ ước gì mãi mãi bên cậu hức hức hức hức hức hức.
Kiệt Vũ: Tại sao chúng mình phải vướng vào cuộc tình tan thương này nếu biết sẽ có ngày xa nhau thì thà xưa kia đừng bao giờ gặp gỡ không bước vào yêu thì đâu cay đắng đến muôn đời hạnh phúc mỏng manh và ngắn ngủi như thế tại sao chúng ta không thể từ bỏ mà vẫn yêu nhau tình yêu của chúng mình cũng đẹp như bao cặp đôi khác nhưng tại sao trời cao không thông cảm cho tình cảm của chúng ta cơ chứ đau gì bằng khi phải xa người mà mình yêu hức hức hức hức hức hức.
Nhất Phong: Cậu trách làm gì khi tình cảm của chúng mình chỉ có bấy nhiêu thôi hạnh phúc không thấy chỉ thấy cay đắng mà thôi không ai hiểu được dưới đêm trăng này biết bao nhiêu cặp đôi phải khóc biệt ly nhau cơ chứ Kiệt Vũ cuộc tình này tớ xin hẹn cậu kiếp sau ưm.( Thế là hai cậu thanh niên này dưới đêm trăng vàng đau thương họ đã trao cho nhau nụ hôn cuối cùng sự buồn bã bao trùm lấy căn phòng một màu đen cho cuộc tình của họ ngàn thu không còn gặp lại nước mắt họ cứ rơi rơi mãi ước đẫm cả gương mặt của Nhất Phong và Kiệt Vũ.)
Nhất Phong: Mai mốt này không còn trong thấy mặt nhau dù có nhớ thương đến đâu chỉ còn trong giấc mơ thôi Kiệt Vũ tớ ước gì có thể giữ được lời hứa cùng cậu hức hức hức hức hức.
Kiệt Vũ: Nhất Phong ơi giờ đây có nói gì đi chăng nữa thì trời cao đã chia tình đôi ta sau này tớ có nhớ thương cậu thì chỉ còn trong giấc mơ thôi đau lắm ai thấu cho chăng hức hức hức hức hức.
Kim Sa: Lâm Lâm ơi còn gì nữa đâu khi đêm nay là đêm cuối cùng tớ được ở bên cạnh cậu rồi sáng ngày mai chúng mình lìa xa giọt nước mắt giờ đây tớ khóc cho cuộc tình mình sao quá nhiều phong ba và giông tớ xa cậu rồi cậu buồn lắm phải không
Lâm Lâm hức hức hức hức hức hức.
Lâm Lâm: Kim Sa ơi tình của mình sau mà mỏng manh quá vậy hạnh phúc ngắn ngủi sao chúng mình không thể từ bỏ và vẫn tha thiết yêu nhau tại sao chứ tại sao tớ phải rơi vào hoàn cảnh như thế này Kim Sa ơi tại sao trời cao không cho chúng ta được như ý muốn cơ chứ mất cậu rồi tớ biết phải làm sao có nhớ nhau chỉ còn trong mơ hức hức hức hức hức hức.
Kim Sa: Lâm Lâm ơi cậu trách trời cao làm chi duyên tình hai đứa mình chỉ có thế mà thôi ai bảo khi xưa chúng mình gặp gỡ làm gì để bây giờ khóc biệt ly nhau Lâm Lâm mối tình kiếp sau gặp lại ưm.( Thế là hai cô bạn này cũng trao cho nhau nụ hôn cuối dưới đêm trăng buồn nỗi đau sự phân ly khi phải đối diện một sự thật mà hai cô bạn này không muốn tin nhưng mà cái gì cũng có số của nó mọi chuyện đã an bày rồi họ chỉ biết cắn răng chịu đừng mà thôi nước mắt họ cứ rơi rơi mãi ước đẫm cả gương mặt của Kim Sa và Lâm Lâm.)
Kim Sa: Lâm Lâm từ giờ có nhớ nhau chỉ còn lại trong mơ tớ ước gì chúng mình có thể bên nhau hức hức hức hức hức.
Lâm Lâm: Mối tình mình chỉ có thế thôi ai gieo chi cảnh tình ngang trái để hai đứa mình khóc biệt ly nhau hức hức hức hức hức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ#đam