Chương 5: Xuất viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lệ Chu tỉnh dậy lần nữa thì phát hiện Tạ Duy Nhĩ đã đi rồi, và cậu bây giờ đang nằm trong một phòng bệnh bình thường, không còn ở trong khoang chữa trị nữa.

Ngay khi cậu vừa tỉnh lại, trung tâm chữa bệnh lập tức nhận được thông báo, Ngải Duy và Đỗ Khắc nhanh chóng bước vào phòng. Ngải Duy cung kính cúi đầu chào: " Lệ Chu điện hạ tôn kính, cảm giác hiện tại của ngài thế nào rồi? Ngày hôm qua dù ngài đã ngất đi, nhưng sau khi chúng tôi kiểm tra kỹ, chúng tôi xác định rằng cơ thể của ngài không còn gì đáng lo ngại. Những vết thương trước đó cũng đang hồi phục rất nhanh, chỉ vài ngày nữa là ngài có thể xuất viện."

Lệ Chu gật đầu, nhưng rồi bỗng nhiên cảm thấy ngượng ngùng, khẽ nói: "Cái đó....bác sĩ, ta....ta không có tiền để chi trả viện phí...."

Ngải Duy mỉm cười, nhìn Lệ Chu rồi trấn an: "Điện hạ không cần phải lo lắng, thượng tướng Tạ Duy Nhĩ đã thanh toán tất cả chi phí chữa trị cho ngài. Sau khi ngài xuất viện, chúng tôi sẽ sắp xếp người từ Hiệp hội bảo hộ trùng đực để đăng ký thông tin của ngài. Sau khi hoàn tất, ngài sẽ có sẵn nhà cửa cùng một số đồ dùng cần thiết, bên phía Hiệp hội cũng sẽ phát cho ngài 100 vạn tinh tệ mỗi tháng để chi tiêu cho đến khi ngài tìm được thư quân của mình."

Nghe xong, Lệ Chu nhẹ nhõm thở ra, nhưng trong lòng vẫn còn rất nhiều nghi vấn. Ngày hôm qua, sau khi nghe Ngải Duy giải thích, cậu phát hiện rằng thời đại này tôn vinh trùng đực, và tất cả tài nguyên đều hướng về phía họ. Có một điều khiến cậu khó hiểu là vì sao mọi sự ưu tiên đều nghiêng về phía trùng đực không có năng lực hay giá trị gì. Trong thời đại kia của cậu, từ xưa đến nay tài nguyên luôn thuộc về kẻ mạnh.

Ở thời đại tinh tế này, kẻ mạnh không có gì nghi ngờ nữa thì chính là quân thư. Ngược lại, các ngành sản xuất phổ biến lại chủ yếu thuộc về á thư. Trùng đực trong thời đại này thường không cần phải lao động, vì họ được trùng cái nuôi dưỡng, chăm sóc, khác biệt hoàn toàn so với nguyên tắc tôn trọng sức mạnh mà cậu từng biết. Thời đại này dường như đi ngược lại quy luật, nơi những trùng đực yếu ớt lại trở thành kẻ thống trị và nắm quyền kiểm soát.

Bất kể thế nào, những đãi ngộ đặc biệt dành cho trùng đực đã giúp Lệ Chu có thể vững vàng vượt qua khó khăn trước mắt khi mới xuyên đến thời đại này. Dù cho hiện tại cậu chưa hiểu rõ lý do tại sao tài nguyên lại tập trung vào những trùng đực yếu đuối, nhưng ít nhất, trong giai đoạn thiếu thốn này, cậu không phải lo lắng về việc phải lưu lạc đầu đường.

Hơn nữa, chế độ và pháp luật của thời đại này dường như rất khác biệt với những gì cậu biết. Tuy vậy, Lệ Chu tin rằng thời gian có thể giúp cậu từ từ tìm hiểu về hệ thống pháp luật và thích nghi với chế độ xã hội mới lạ này.

Lệ Chu xuất viện sau ba ngày, trong khoảng thời gian đó, cậu đã sử dụng thứ được gọi là tinh não của hộ sĩ để truy cập vào tinh võng và tìm kiếm những tư liệu về lịch sử thời đại này. Qua đó, cậu phát hiện ra dấu vết của loài người từng tồn tại. Khi cậu chết, thực ra đó đã là giai đoạn cuối cùng của mạt thế. Xác sống dù có đáng sợ, nhưng thứ đáng sợ hơn chính là sự thiếu thốn tài nguyên sau khi virus lây lan. Mặc dù những dị năng giả cấp cao đã hợp tác để tiêu diệt thành công vua xác sống, nhưng vẫn không tốt hơn là bao. Virus không ngừng tiến hóa, có khả năng lây nhiễm không chỉ ở con người mà còn cả động thực vật, bất cứ giống loài nào có sự sống đều có thể bị nhiễm bệnh. Số người ít ỏi còn sống sót trở nên vô cùng yếu đuối và dần bị đẩy vào lãng quên khi văn minh ngoại lai xâm chiếm, không còn sót lại bất kỳ ghi chép nào về loài người trong lịch sử. Những gì ở thời đại của cậu giờ chỉ là một phần nhỏ trong ký ức của tinh tế, và hầu như không còn không còn ai biết đến sự tồn tại của loài người trong thời đại này. 

-------------- Lời của edit-----------

Đúng ra tui định đăng đúng lịch 9h ngày mai cơ nhưng chán quá nên nay tui đăng thêm một chương vào buổi tối cho đỡ chán :> 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro