Chap 3: Là chúng ta còn ý nghĩa...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta thường nói khi tình cảm ấy giờ chỉ còn tồn tại riêng bản thân của chúng ta và nó không phải là tất cả của một ai đó thì chúng ta vẫn có thể song hành cùng người, quan tâm chăm sóc cho họ, mỗi ngày mỗi tháng mỗi năm và nhìn họ hạnh phúc nếu như họ đã tìm được người của duyên phận... bảo là hạnh phúc và vui cho mình khi nhìn người vui cười hạnh phúc như thế, ừ vui nhưng vui mà tâm như xé tan thành từng mảnh chưa kể là nhìn người đó đau khổ, hay rơi nước nước mắt mà không phải cho mình , bản thân còn đau gấp bội hơn, trong mỗi chúng ta đều có một người mà không có ai có thể nhắc tới hay hỏi han, và tôi cũng vậy...

Thời gian trôi qua nhanh cũng đã 3 tháng rồi, 6 tháng rồi, và giờ là 1 năm..., tôi vẫn ở đây vẫn luyên thuyên vài cầu chuyện với cậu ấy mỗi đêm khi tan giờ học và làm về.

Ở công ty tôi làm việc chẹp chẹp đúng là văn phòng hạng A thật là tiện nghi có đủ thứ phòng tập gym, căn tờ tin, phòng đọc sách,v..v.. , mỗi ngày ra căn tin lấy đồ ăn hoặc thức uống thì tôi lại gặp được nhiều người và đương nhiên mỗi người mỗi khuôn mặt mỗi bản tin riêng không ai biết gì cả, hỏi han han nhau vài ba câu xã giao là xong, coi như cho có lệ vậy ấy và nơi này cũng đỡ hơn cái tổ thân thánh đáng êu trên trường của tui toàn gay đúp bóng =))))) rỡn chứ tụi nó thẳng tăm tăm à, nhưng mà biết đâu đàn ông lại mang lại hạnh phúc cho nhau, ngầm ngầm biết thể đếch nào , trong khi trường tôi được mệnh danh là ổ gay haha,  gái đẹp ở đây thì phải nói nhiều nhiều, tòa nhà, văn phòng, cà phê sang trọng, không khoe chứ sự thật nó thế, khách tây ở đây ra vào rất nhiều vì vp đại diện cho các công ty nước ngoài được đặt ở đây cũng khá nhiều, suốt ngày nghe xì xô xào, nhiều khi éo hiện chúng nó nói cái quần què gì mà nói nhiều thế, có khi ra căn tin lấy coffee lần 1 thấy một cụm ngồi nói chuyện, sau 3 tiếng ra lấy coffe lần 2  vẫn thấy y cheng mấy bạn đẹp đó đang ngồi chém gió khí thế, wth =.= cờ lo ở đâu mà nhiều đến thế à với lại thêm mấy em chân dài cứ lượng lờ trời ta nói mà chỉ việc ngồi uống nước mà ngắm thôi haaaaa... ngắm thôi chứ không thế xơi, mị thích, mị thích...

Tôi cũng có một đám bạn từ cấp 2 siêu cuồng đồ ăn, nên mỗi khi thèm gì chỉ cần alooo một cái tụi nó bay tới liền à, thánh ăn không mà, nên đứa nào cũng ụ nụ mà còn hay than giảm cân, mỗi đứa mỗi tính học với nhau từ cấp 2, rồi thi chuyển cấp cũng được xếp chung lớp =)) ăn ở với nhau tốt quá mà nên trời thương, toàn những đứa bựa nhân với nhau, hồi bữa có đứa thất tềnh ( không phải tui vì tui thất sẵn rồi ) thế là nó rủ cả đám đi nhậu, đang làm việc mà tụi nó cứ rý rý cái điện thoại làm tui cũng nóng lòng muốn đi dù công việc đang xếp trồng:

- Tao đang làm việc, mớ chờ xíu t nghe chớ gọi gì nhèo thế, nhớ t hay thương t thì nói chứ éo cần khủng bố phone thế đâu nhá

- Ừ thương lắm, mếm lắm, thế bao ăn đi t thương yêu m suốt ngày luôn..

- Éo cần, thế rồng gọi tôm có chuyện gì mà xoắn đít thế

-  Rồng cmm ấy =.= bố đang buồn đây, tính rủ tụi m đi nhậu cho khỏa khoay

- Thế đéo nào m cũng biết buồn bố éo rảnh nhá, thế chuyện gì mà làm mấy buồn ...

- Thất tình...

- Ù Jun nay mà cũng có người để thất tềnh sao t tưởng m muốn ế đền zà chứ :v

- Mọe, jun cũng có cảm xúc êu đương sướt mẹp chứ m, nhưng rốt cuộc m có đi nhậu tối nay được không thì bào hay để t qua hốt m rồi mới chịu...

- Chớp chớp qua hốt đi, chụy đỡ tốn tiền xăng nhe cưng :v, có tối nay mấy h còn biết đường xin về sớm

- 7h30 đi nơi cũ luôn, ai giờ giây thun phạt 2 lon nha m =)))

-  Ờ nói rồi nghen, để t rủ thêm Na đi.. ( Na là cậu ấy, cũng là học chung với đám bạn của tôi, nhưng nhóm cậu ấy chơi với đám nhà giàu và cậu ấy cùng trường với Jun nhưng khác khoa )

- Đù nay rủ Na đi nữa hả...., mà dạo này t thấy nó vẽ vời miết à 

- Ừ suốt ngày làm đồ án.. để t gọi xem nó có rảnh không đã

- okay vậy xíu gặp hen

- Bái bai

Không chần chừ tôi gọi điện là cho Na, may là cậu ấy rảnh không phải đi học thêm anh văn và pts, mừng húm, 6h30 tôi xin sếp cho về sớm, nay sếp happy cái gì mà đồng ý cái rụp haha =))

Xuống hầm lấy xe, đi tìm xe muốn bốc hỏa trời nóng nực đã đành, xuống đây cứ như lò bát quái ấy, kha khỏi chốn ấy, tôi qua rướt cậu ấy, đường kẹt xe nữa chứ, từ tôi qua chỗ nhà cậu ấy cũng khá gần nên có thể hoàn thành được nhiệm vụ cao cả này haha.

Tới nơi tôi gọi cậu ấy xuống, nhìn thấy bã, tui cười tít mắt, nhìn voãi ra =)))

- Lên xe mau m, chừng chừ gì nữa, t đẹp ngắm hoài m

- Mắc ị

- ị đi ai cấm

- f =.= từ t khóa cửa chứ m, m tính cho người ta vô hốt hết đồ phòng t à, tốt tếnh quá nhỉ

- không không, bạn không tốt tính đâu mà là rất rất tốt ấy chứ

- Thôi đi đéo thể tin m được, có khi xíu m chở t bán qua trung quốc thì sao, biết đâu bất ngờ

- Người như m, ai thèm mà bán, bán cũng chả được nhiêu, hãy nhìn lại bản thân mình đi, ngon lành chữ S đi rồi nói

- M tin m đi một mình không...

- Rồi rồi, khóa đi rồi lên t chở đi không muộn bị phạt 2 lon, t éo chịu đâu đó =)))

Tôi vẫn luôn muốn cậu ấy vui như lúc này, nhìn bộ đầm với nụ cười của cậu ấy, thật dễ thương, hèn gì zai theo nhiều voãi, đợt hè đó, đi tình nguyện sao làm gây thương nhớ cậu bạn cùng làng tình nguyện, mà đắng lòng cô bạn thân trên lớp của nó lại thích thằng đó, nghe cậu ấy kể mà tui sặc cười, bạn nó còn nói với cậu ấy: m à t thích thằng đó, m đừng nhắn tin hay nói chuyện nhiều với nó nhá..., xong nó  không biết sao haha chị ta xoắn lên haha vì không muốn làm bạn buồn nên nó cũng phải giảm dần giao tiếp nhưng may là cậu ấy không có thích cậu bạn ấy haha, mà thôi luyên thuyên quá

Tôi chở cậu ấy đến cái bản doanh ăn uống của tôi, vừa kịp không là bị phạt 2 lon

Jun: Đến rồi, hi Na lâu rồi mới gặp

Tôi: Thế éo nào sao chỉ chào Na và hỏi han Na, éo hỏi t là sao

Jun: M biết mà, Na đẹp hơn m , nên t hỏi chớ sao

Na: Vậy mà nãy có đứa chê t đó m =.=

Tôi: Không biết đứa đó nói đúng thật

Pin: Thôi dẹp đi mấy má... nhiều chuyện quá, tập trung chuyên môn bạn Jun thất tình đi nào

Tôi: Đúng đúng, với cả ăn nữa, t đói bụng quá

Jun: Gọi đồ ăn đi

Một đống thứ được bày ra nhìn phê kinh...

Tôi: Em jun, em thất tình làm sao, nói anh biết, anh xử lý thằng đó cho, em yên tâm anh ra tay thì em chỉ có ế tới zà thôi hí hí

Jun: chuyện là thế này, anh ấy khóa trên t, có người yêu rồi, t quên ảnh lúc hai lớp học chung môn, ảnh đẹp zai lắm m, da trắng, bây bê giữ lắm, nói chuyện dễ thương nữa chứ, mà đôi lúc còn quan tâm t nữa, làm t hóa suy nghĩa lung tung :'( mà biết ảnh có bồ t mất cả tinh thần

Ca: Ối zào ôi, đấu 1 còn đỡ hơn đấu chục đứa

Pin: Ôi em ca giờ mới lên tiếng mà phát ngôn TẬP TRUNG ăn hộ t cái

Ca: Gì m, ý kiến m, t nói đúng mà =)))))))))

Na: thôi buồn làm gì, nếu như m cướp của người khác, thì cũng sẽ có người cướp lại anh ấy của m thôi, hãy dẹp đi, uống là quên, sẽ hết buồn 

Jun: đúng uống thôi, quên bao sầu, ê seo phờ phi đi tụi m

Cả đám được đó................

Pin: Dạo nay m sao rồi?

Tôi: m hỏi ai vậy, cụ thể đi, ai cũng có tên nha m

Pin: Đứa nào nhiều chuyện vừa phát ngôn ấy...

Tôi:  Nhiều chuyện đâu m, t vẫn bình thường ế dài dài

Pin: tốt, cứ thế phát huy, ế dài dài cho t có bạn, mà dạo này t cũng đi làm mợt thấy mồ, cứ quần quận suốt ngày

Jun: làm đi cho giảm béo,

Tôi: béo khỏe béo đẹp m =)))))))

Cứ thế cả đám chúng tôi ngồi nói chuyện... đến khi kết thúc, cũng hơi mê men, tôi nhờ cậu ấy chờ một lúc để cho tính.

Đến đường Tôn Đức Thắng, gió thôi man mát, tôi nói cậu ấy chở ra cầu gần thủ thiêm hóng gió cho bạn.

Khung cảnh ở đó thật đẹp, tôi đứng gần cậu ấy nói một vài câu chuyện, khung cảnh của thành phố ban đêm thiệt đẹp, từ cầu nhìn qua quận 1, ánh đèn huyện ảo, màu sắc của chốn sang chảnh, nhìn con sông bình lặng, lâu lâu một vài tàu chở khách ăn uống đi qua...

Cậu ấy chợt quay lại phía tôi và véo má một cái, hey tỉnh chưa chở t về đi, t về còn làm đồ án nữa, còn nhiều việc phải làm nữa.

tôi cũng à ừ rồi chở cậu ấy về....

Về đến nhà tôi nằm phường ra và ôm cái điện, lướt facebook... có dòng stt của cậy ấy hiện lên

 " Khi bạn thấy rất mệt rất mệt, bạn nên nhắm mắt, hít thở sâu, tự nhủ bạn cần tiếp tục kiên trì, đừng dễ dàng phủ định bản thân, ai bảo bạn không có tương lai gì tốt đẹp, chuyện sau này chẳng ai nói trước được!

Trước khi mọi thứ trở nên tốt đẹp, chúng ta luôn phải trải qua những ngày không vui vẻ, đừng vì chút khó khăn mà từ bỏ quãng thời gian kiên trì, cho dù không ai vỗ tay cổ vũ bạn thì cũng phải lịch sự cảm ơn: cảm ơn bản thân vì đã vượt qua gian khổ.

[ Weibo / Dennis Q. dịch ] " 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro