Chương 1: Gặp lại ( phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Cô xách va li ra chỗ đứng chờ của sân bay thì bỗng có tiếng gọi:

- Hà Mai Mai, ở đây ở đây. - Cô ngoảnh lại thì ra là Châu Châu đang vẫy tay gọi cô.

Cô cười cười chạy đến gần chỗ Châu Châu đang đứng. Châu Châu vội ôm chầm lấy cô:

- Hà Mai Mai lâu rồi không gặp nhỉ? Mình cứ tưởng là cậu quên mình rồi chứ, vẫn biết đường về cơ à? - Châu Châu nói với giọng khách khí.

- Đâu có sao mình có thể quên cậu chứ.

- Mà mình về thôi, ở nhà vợ chồng mình đã làm cơm đợi cậu về ăn đấy.

- Ghê nha, đúng là người có gia đình rồi có khác.

- Cậu cứ đùa hoài à, mình về thôi. - Nói xong, Châu Châu kéo tay cô đi.

Châu Châu là bạn thân của cô, phải nói là tình cảm của họ rất tốt. Chỉ tiếc là đám cưới nó, cô không thể về dự được.

- Mẹ! Mẹ ơi! - Đứa trẻ có vẻ khá đẹp trai, đôi mắt đen láy, túm chặt lấy cánh tay áo của Châu Châu.

Cô bế đứa bé lên:

- Kinh thật, giờ đã có con rồi cơ đấy.  Lại đây cô bế nào. 

- Tiểu Mã, chào cô đi con.

- Dạ con chào cô ạ.

Cô xoa đầu đứa trẻ:

- Ừ, chào con.

Bỗng có một người đàn ông đi ra, Tiểu Mã chạy đến ôm chân người đó:

- Đây là?

- À  đây là anh Hán chồng mình đấy, con giới thiệu với anh đây là Mai Mai, người mà em hay kể với anh đấy.

- Chào em, thì ra em là Mai Mai à? Cô ấy hay nhắc về em lắm đấy.

- Thật ạ? Cô ấy thường hay nói xấu về em đúng không?

- Đâu có, mà mọi người ngồi xuống ăn cơm đi.

Nói xong, họ ngồi xuống ghế vừa ăn cơm vừa nói chuyện vui vẻ.

- Về nước rồi cậu định làm gì thế?

- Thì mình tính rồi mình sẽ thuê khách sạn để ở, sau đó còn gặp đối tác nữa.

- Sao không ở nhà mình cho đỡ tốn kém?

Hán thấy thế bèn chen ngang:

- Phải đấy.

- Thôi phiền hai người lắm với  lại em tự có sắp xếp riêng rồi.

- Tùy cậu vậy. Mà từ lúc cậu đi, Tuấn Khải anh ấy...

Không để Châu Châu nói hết câu, cô vội gấp miệng một miếng thịt lớn bỏ vào nó. Chỉ đơn giản là cô không muốn nhắc đến những chuyện quá khứ đau buồn ấy nữa.

- Thôi ăn đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vnking