Chương 1: Gặp lại ( phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa ăn, cô dọn đến một khách sạn lớn ở. Đang ngồi xem tài liệu thì bỗng có tiếng điện thoại kêu, cô vội bắt máy:

- A lô.

- Chào cô Hà, tôi là trợ lý của công ty Sunshine đây. Tổng giám đốc công ty tôi muốn hẹn cô để ký kết hợp đồng.

- Ừ tôi biết rồi.  - Nói xong,  cô cúp máy.

Thật mệt mỏi cả đống tài liệu đang chờ cô xem qua. Không biết Tổng giám đốc  của công ty  Sunshine là người thế nào? Chắc cũng phải là người rất tài giỏi thì mới có thể khiến Sunshine đứng đầu thế giới trong ba năm liền như vậy. Cô ngáp ngủ vội trèo lên giường ngủ ngay. Hi vọng mọi chuyện sẽ sớm giải quyết xong.

Buổi sáng cô dậy sớm để rửa mặt đánh răng thay quần áo. Ăn sáng xong rồi bắt taxi đến công ty Sunshine. Nắng vàng nhè nhẹ, gió thổi mạnh làm tóc cô bay phất phới. Không biết  sao từ sáng đến giờ mí mắt cô cứ giật giật liên tục như báo hiệu một điều xấu sắp xảy ra.

Vừa thấy cô xuống xe, trợ lý Trương đã chạy vội ra đón tiếp:

- Chào cô Hà.

Cô mỉm cười đáp lại, rồi vội nói: 

- Chào anh. Mình đi thôi.

Bước vào đây, cô vô cùng ngạc nhiên. Không ngờ nó lại to và đẹp đến thế, hiện đại đến mức làm cô hết bất ngờ chuyện này rồi đến bất ngờ chuyện khác.

Ở văn phòng, mọi người đều đến đông đủ chỉ chờ mỗi cô.

Một người đàn ông đẹp trai, mặc âu phục vô cùng sang trọng đang nhắc nhở dặn dò nhân viên của mình:

- Nghe nói cô Hà này là một người khá tỉ mỉ và chu đáo, mọi người nhớ chuẩn bị thật tốt nha.

Trợ lý Trương chỉ vào một căn phòng rộng rồi nhìn cô nói:

- Mời cô vào.

Tất cả mọi người đều đứng lên chào cô như thể hiện một phép lịch sự tối thiểu. Cô bước gần hơn thì  nhìn thấy anh, người khiến cô đau lòng suốt bao năm qua.

Nhìn thấy cô, anh cũng ngỡ ngàng ra. Bao lâu rồi không gặp, suốt thời gian qua anh luôn tìm kiếm cô vậy mà bây giờ anh mới gặp được. Nhưng bây giờ  cô không còn là cô bé ngốc nghếch của năm nào nữa, mà giờ đã trở thành cô gái giỏi giang, thành đạt.

Cô cảm thấy tim mình đau nhói. Bảy năm lưu lạc xứ người, cô luôn nhớ đến giọng nói ngọt ngào như tiếng đàn cầm của Tuấn Khải. Nhớ từng nụ cười, ánh mắt, cử chỉ của anh nhưng sao giờ đây  khi gặp lại anh, cô lại cảm thấy ghét  anh vô cùng. Cô bước đến gần chỗ anh để ngồi. Anh cứ nhìn cô chằm chằm, đương nhiên cảnh tượng này cũng đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Nhưng sau đó anh bình thản dần, bắt đầu nêu ra những nội dung của bản hợp đồng rồi tiến hành ký kết. Thể xác anh ở đây mà tâm hồn anh đang ở đâu vậy?

Hà Mai Mai! Người con gái với nét mặt vô tội kia đang ngồi ở trước mặt anh. Bảy năm rồi cô  vẫn còn nhớ đường về ư? Khuấy đảo cho nước đục ngầu rồi bỏ đi một cách vô trách nhiệm, ích kỉ thật đáng ghét.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vnking