Chương 1 : Cuộc gặp tình cờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     Buổi sáng , bầu trời trong xanh không một gợn mây , mặt biển phẳng lặng , thỉnh thoảng có một vài đợt sóng nhỏ xô vào bờ tạo cho người ta một cảm giác yên bình thoải mái . Trên bờ biển có một vài khách du lịch đang tắm nắng .

"Tiểu thư à cô chạy chậm thôi chờ tôi với" một cô gái vang giọng gọi từ bờ biển . "Còn lâu" cô tiểu thư nhỏ chạy trên bờ cát quay đầu lại nói với cô hầu gái của mình bỗng nhiên "bốp" , cô không tự chủ ngã về phía sau , một lát sau cô bé mới đứng dậy định thần được mình đâm vào cái gì . "Xin lỗi cậu , mình đi hơi vội nên không để ý" một cậu bé chạc tuổi của cô quay lại cúi đầu , thanh âm có chút lễ phép nhưng cô tiểu thư này lại không hề để ý đến lời xin lỗi đó mà trực tiếp tiến đến gần cậu bé tò mò hỏi : "Cậu đi đâu mà vội vậy ?" . Mấy giây sau cậu mới định thần được mỉm cười nhìn cô bé : " Mình muốn tìm nhà hàng số 70 mà không biết nó ở đâu , cậu có thể giúp mình không ?" . "OK" cô bé đáp ngắn gọn rồi chỉ hướng phía trước mình , lúc này cô hầu gái mới chạy đến ánh mắt tràn đầy lo lắng hỏi : "Tiểu thư không sao chứ ạ ?" . Cô bé mỉm cười , một nụ cười đáng yêu đáp lại : "Em không sao chị đừng lo ..." . "Vậy tiểu thư định đi đâu ?'' cô hầu gái quay lại hỏi . "Em muốn giúp bạn này tìm nhà hàng số 70 , chị biết chỗ đúng không , chỉ cho em với" . Cô hầu gái gật đầu cung kính , dẫn hai người đi tới địa chỉ mà tiểu thư vừa hỏi , trong khi cô đang vất vả tìm địa chỉ thì hai cô cậu phía sau bắt đầu làm quen với nhau .

"Cậu tên gì vậy ?" cô tiểu thư nhỏ hỏi cậu bạn . "Mình tên Tuấn , mình cùng ba mẹ tới đây du lịch một tuần , mình mới tới hôm qua thôi , còn cậu tên gì ?" cậu nhóc lém lỉnh trả lời . Đến lượt cô nhỏ trả lời thì cô chỉ mỉm cười nhỏ giọng : "Tiểu hồ ly" , ánh mắt Tuấn ngạc nhiên pha chút tò mò của một đứa trẻ lớp 3 , như hình dung được thứ Tuấn sắp hỏi cô chỉ vào đuôi mắt mình , hóa ra là như vậy , đuôi mắt cô có một vết bớt màu trắng hình đôi cánh nhỏ xíu như đôi cánh của thiên thần khiến ai nhìn thấy cũng không tự chủ muốn hôn , vì vậy nên ba mẹ cô đặt cho cô cái biệt danh đó . Sau khi giải thích tên mình cô đưa tay ra phía trước tỏ ý muốn bắt tay cậu bạn mới mỉm cười rồi nói : "Mình làm bạn nhé" , Tuấn không từ chối cái bắt tay của cô bé rồi thêm một câu : "Mình gọi cậu là Ly có được không ?" , Ly gật đầu , từ đó hai đứa hẹn nhau mỗi sáng sẽ gặp nhau ở bãi biễn trước cửa nhà cô bé .

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro