Chương 1: Ba mươi vị hồng nhan tri kỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trung Thu này, Dương Tiếu muốn dẫn bạn trai về ra mắt phụ huynh.

"Lần này dự định làm thật sao?" Đường Thư Cách mặc đồ ngủ nằm ườn trên ghế sa lon, trên tay cầm ly kem lớn, vắt chân, tò mò hỏi, "Muốn giang rộng hai tay đón cuộc sống mới à?"

Dương Tiếu vừa trang điểm, vừa đáp lại: "Định sẽ nói sau. Nhưng phụ huynh lo lắng cho tao, nên tao muốn dắt bạn trai hiện tại về nhà, để bọn họ yên tâm."

Đường Thư Cách nghe xong gật gật đầu: "Cũng đúng! Vu lão sư vừa đẹp trai, vừa khí chất, lại là giáo sư đại học. Mày dẫn anh ấy về nhà, cô chú chắc chắn sẽ yên tâm!"

Dương Tiếu bất đắc dĩ: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi anh ấy là Vu lão sư, tao cũng không phải là Đức Cương."

"Tình cảm giữa Vu lão sư và Đức Cương vô cùng tốt! Nhiều thập kỉ như vậy mà chưa hề phai nhạt, tình cảm vợ chồng cũng chẳng thể so được!" Đường Thư Cách múa múa muỗng kem, "Vừa ăn ý, lại vừa có tiếng nói chung, nhìn Vu lão sư nhà mày từ bất kì phương diện nào, đều cảm thấy hơn vị tổng tài bá đạo nào đó."

Biểu tình của Dương Tiếu đọng lại trong chớp mắt: "Giờ thì tao đã hiểu vì sao mẹ mày lại nói mày chẳng bao giờ làm việc nhà."

"...A!"

"Bởi vì con người mày, cái hay không nói, toàn nói cái dở."

Bạn trai của Dương Tiếu, thực sự chính là một bá đạo tổng tài, tạm thời gọi hắn là —— Quốc Vương bệ hạ. Vị Quốc Vương bệ hạ này soái khí bức người, bản nhân cần cù cố gắng, tài khoản rất nhiều số không.

Hai người gặp nhau ở hiện trường làm việc, khi đó Dương Tiếu vẫn là phóng viên ngoại cảnh, một lần tham gia phỏng vấn tại một hội nghị kinh tế, đã gặp được vị Quốc Vương anh tuấn tiêu soái này.

Quốc Vương đối với Dương Tiếu nhất kiến chung tình, lập tức triển khai tấn công bằng kịch bản phim thần tượng Hàn Quốc, ví dụ như "hôm nay khu vui chơi chỉ có hai chúng ta", "lái máy bay tư nhân dẫn nàng đi bảo tàng Louvre xem triển lãm", "vừa ăn tại nhà hàng vừa xem dàn nhạc diễn tấu", "toàn bộ quần áo trong tiệm đều mang gói lại"......

Người ngoài đều cảm thất Dương Tiếu rất hạnh phúc, được cưng chiều hết mực. Nhưng Dương Tiếu lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bởi vì Quốc Vương chính là đại nam tử chủ nghĩa, mọi chuyện đều phải do hắn làm chủ.

Dương Tiếu đôi khi hoài nghi, có phải Quốc Vương không cần bạn gái, chỉ cần một con búp bê vừa đẹp vừa biết nghe lời.

Sau hai năm hẹn hò, Quốc Vương phát lòng từ bi cân nhắc đến chuyện sinh con.

Dương Tiếu cảm thấy không thích hợp, hỏi: "Cân nhắc sinh con? Không phải đáng lẽ nên cân nhắc đến chuyện kết hôn trước sao?"

"Uhm..." Quốc Vương nói, "Trước tiên nên sinh con, sinh con xong sẽ nói đến chuyện kết hôn."

Dương Tiếu kinh ngạc.

Dương Tiếu nghĩ đến đủ loại án lệ trong xã hội, kinh ngạc hỏi: "Anh chuẩn bị để cho tôi chưa kết hôn đã sinh con? Sinh con xong mới lĩnh chứng?"

"Đương nhiên không phải." Quốc Vương lắc đầu.

Dương Tiếu thở dài một hơi.

Quốc Vương vẫn còn nửa câu chưa nói xong.

Quốc Vương nói: "Sinh con trai mới có thể lĩnh chứng."

Dương Tiếu: "...... Vậy nếu sinh con gái?"

"Vậy tiếp tục sinh, đến khi nào sinh được con trai thì lúc đó lĩnh chứng."

Dương Tiếu đã hiểu, xem ra vị bá đạo tổng tài này, trong nhà nhu cầu kế thừa khẩn cấp.

Dương Tiếu lúc này tỏ ý chuyện của họ coi như game over, cô tuyệt đối không thể chấp nhận được việc "lên tàu trước rồi mới mua vé".

Quốc Vương kinh ngạc hỏi: "Lên tàu trước rồi mới mua vé" có gì sai sao? Công việc chính là làm trước rồi mới phát lương, đi ăn là ăn cơm trước rồi mới tính tiền, đi siêu thị cũng là mua trước rồi mới trả tiền."

Dương Tiếu lạnh lùng nói: "Cho nên khi anh già rồi, chắc tôi sẽ đem anh đi hoả táng trước rồi mới đợi anh chết nhỉ?"

......

Dương Tiếu từ trước đến nay là người "sấm rền gió cuộn", ngày thứ hai chia tay, cô dọn dẹp hành lí rời khỏi nhà của Quốc Vương, chuyển đến nhà của bạn thân.

Những thứ không thuộc về mình cô đều không đem theo, bất luận là trang sức, túi xách, quần áo...... Từ trước đến giờ cô không cần hắn tặng quà đắt đỏ, cô chỉ cần một người yêu tâm ý tương thông.

Sau khi chia tay, Dương Tiếu đổi công việc, từ phía trước sân khấu chuyển sang hậu trường, công việc càng bận rộn, tóc càng ít, tiền kiếm cũng nhiều hơn.

Lúc đầu cô cũng không ngờ rằng sẽ yêu đương lần hai nhanh như vậy, nhưng có lúc tình cảm sẽ đến rất đột ngột, trong một lần họp mặt bạn bè, cô đã gặp được phó giáo sư Vu Hoài Ba của Đại học Ngoại ngữ Hoa Thành.

Lớn hơn Dương Tiếu mười tuổi, trên người mang theo hương vị thăng trầm lắng đọng theo thời gian. Hắn dạy Lịch sử Văn học Phương Tây, ngoài ra còn viết lách, khí chất ôn hòa. Mặc áo sơ mi trắng, đeo kính mắt viền vàng, quả thực giống như máy tiết hormone di động.

Hai người hẹn hò một năm, tình cảm ổn định, Dương Tiếu cẩn thận cân nhắc, quyết định dắt Vu Hoài Ba về gặp phụ huynh.

Thời gian định sẽ vào Trung Thu, vừa hay rơi vào cuối tuần.

Vì thế, Dương Tiếu đặc biệt dành chút thời gian đi trùng tu lại nhan sắc, còn trồng lông mi giả, cả người mặt mày tỏa sáng, tất cả đều lấy tiền tích góp bấy lâu để chạm đến hương vị hạnh phúc.

Dương Tiếu lúc trang điểm trước gương, Đường Thư Cách nhận điện thoại, là cấp trên gọi tới, hỏi cô chuyện công việc. Lúc cô cúp điện thoại, Dương Tiếu lo lắng hỏi: "Đường Đường, công việc mày mới đổi thế nào rồi?"

"Công việc mới rất tốt! Tăng ca ít, tiền lương lại nhiều, sếp nói hiện tại bỏ vốn đầu tư, chờ giải quyết vòng A, xong là hai bọn tao có thể nằm chia tiền rồi!" Đường Thư Cách vui sướng hài lòng nói.

Dương Tiếu lại không lạc quan như vậy, sợ cô bạn thân này bị dao động, vào mạng tra "Hắc Diêu Hán".

Đường Thư Cách không biết đường sự nghiệp có chuyện gì xảy ra, công việc rất kém. Cô tìm được một công việc, khả năng không quá nửa năm công ti sẽ đóng cửa. Nhưng ngược lại cô lại rất lạc quan, nói công ti mạng mà, hiếm có thể trụ được lâu, chỉ cần công ti không nợ tiền lương là được.

Dương Tiếu truy vấn: "Công ty của bọn mày làm cái gì? Có hạng mục gì?"

Đường Thư Cách lấy điện thoại di động ra, chạm một cái vào màn hình, đưa tới: "Đây, app cong ti bọn tao tạo ra, đây chính là 'Nhất Phiến Lam Hải"!!

Dương Tiếu cầm lấy xem xét, chỉ nhìn thấy trên màn hình điện thoại có một cái biểu tượng màu xanh da trời, sau khi mở app, hiện ra mấy bức ảnh mỹ nam, dưới mỗi tấm ảnh, đều ghi giá khác nhau.

Dương Tiếu trợn mắt há hốc mồm: "...... Hiện tại Ngưu Lang trên sân khấu còn có thể đặt hàng sao?"

"Cái gì..." Đường Thư Cách cả giận, "Đây là hạng mục của công ti tao, app thiết yếu của mỹ nhân——'Mây Chia Sẻ Bạn Trai' !"

Theo cô chia sẻ, công ty bọn cô cung cấp dịch vụ cho thuê bạn trai, có gói giờ, gói ngày, gói tuần, trợ giúp các nữ sinh độc thân thoát khỏi quấy rối tình dục nơi công sở hoặc gia đình thúc cưới, từ con lai đến dân tộc thiểu số, từ đại thúc ôn nhu đến chó săn nhỏ, tất cả các mặt hàng, cần gì có đó.

Dương Tiếu nghi ngờ hỏi: "Nói tới nói lui, đây là Ngưu Lang ra sân khấu. Ngoại trừ bán nghệ không bán thân, công ty của bọn mày với hộp đêm khác nhau sao?"

"Đương nhiên là khác nhau!" Đường Thư Cách nói, "Chúng tao còn có thể phát _ Tiền!"

Dương Tiếu ôm quyền: "Bội phục!"

......

Hôm nay vừa tròn một năm Dương Tiếu cùng Vu Hoài Ba hẹn hò, bọn họ định sẽ đi tắm suối nước nóng ở ngoại ô, ở lại đó qua đêm, trưa mai trực tiếp lái xe về gặp phụ huynh.

Hai người hẹn gặp nhau ở trước cổng trường đại học của Vu Hoài Ba.

Dương Tiếu đến hơi sớm, nên đứng dưới tan cây chờ đợi.

Cô đang phân vân không biết có nên gọi cho Vu Hoài Ba hay không thì thấy anh lái xe từ trong ra.

Dương Tiếu đang định vãy tay chào hỏi, chợt phát hiện chiếc xe chậm rãi dừng ở ven đường, mấy phút sau, một cô gái bước xuống từ ghế phụ.

Đoán chừng cô gái chưa đến hai mươi tuổi, ăn mặc rất thanh thuần, vai đeo balo, xem ra là học sinh.

Dương Tiếu không phải loại thích ăn dấm, không hay suy nghĩ lung tung, dù cho tận mắt thấy có gái bước xuống từ ghế phụ của Vu Hoài Ba, thì cũng chỉ nghĩ là đi nhờ xe.

Dương Tiếu đến gần, vừa lúc nghe được cô bé kia cùng tại Vu Hoài Ba nói chuyện.

Cô bé nói: "Cảm ơn thầy."

Quả nhiên là đi học sinh đi nhờ xe.

Vu Hoài Ba ôn nhu cười một cái, ánh mắt giống như hồ nước sâu, có thể nhấn chìm lông hồng.

Vu Hoài Ba chăm chú nhìn cô gái ngây thơ, nói: "Đã ra ngoài trường rồi, còn gọi anh là thầy sao?"

Tiểu cô nương kinh nghiệm sống chưa nhiều, hai má ửng hồng ngại ngùng.

Dương Tiếu đứng dưới gốc cây nhìn thấy hết thảy, mặt có chút tái.

......

Mười phút sau, Dương Tiếu vòng sang cửa khác đi đến, giả bộ như đang khoan khoái đi dạo, ngồi lên xe của Vu Hoài Ba.

Vu Hoài Ba không lập tức lái xe, mà là lấy ra một phút, cẩn thận chu đáo nhìn bạn gái mình.

Ánh mắt của hắn mềm mại, bị ánh mắt này nhìn chăm chú, bất luận là cô gái nào cũng đều nghĩ hắn yêu mình tha thiết.

"Hôm nay nhìn em hơi khác." Hắn nói.

Dương Tiếu mặc hắn tùy tiện nhìn, cười tủm tỉm hỏi: "Khác chỗ nào?"

"Cảm giác đẹp hơn so với lần gặp trước." Vu Hoài Ba khen cô.

Dương Tiếu gật đầu: "Đúng vậy, đương nhiên xinh đẹp. Hôm qua tôi mới bỏ ra một nghìn để làm mỹ dung, năm trăm để làm lông mi, đây đều là nhân dân tệ, có thể không đẹp sao?"

Vu Hoài Ba: "......"

Hắn lái xe đến làng du lịch suối nước nóng, trên đường đi hai người có nói chuyện, bầu không khí hòa thuận.

Giá cả tại làng du lịch này cực kì đắt đỏ, một đêm tiền phòng bằng nửa tháng lương của Dương Tiếu, nếu như không phải vì chúc mừng ngày kỉ niệm, cô chắc chắn sẽ không đặt khách sạn ở một nơi đắt như vậy.

Phòng ở tương đối xa hoa, trong nội viên còn có hàng rào, bên trên còn có hoa hồng leo, vô cùng lãng mạn. Vu Hoài Ba thay quần áo, mặc áo choàng tắm. Hắn cao hơn một mét tám, bởi vì hàng ngày dạy học trong phòng, cho nên làn da rất trắng, chỉ là đã hơn ba mươi lăm tuổi, khó tránh khỏi việc lười luyện tập thể dục, dáng người gầy guộc khô khan.

Lúc hắn thay quần áo, Dương Tiếu an vị ở một bên nhìn hắn. Trước kia cô cảm thấy trắng gầy còn hơn vừa đen vừa béo, bây giờ lại cảm thấy bản thân không bằng đem tiền ngủ với hắn đi bảo tàng ngắm xác khô.

Vu Hoài Ba thấy cô không thay quần áo, nhẹ nhàng thúc giục: "Mau mau, anh chờ em ở suối nước nóng."

Lời nói tràn ngập ám chỉ, đây cũng là mục đích mà hai người bọn họ định ở suối nước nóng.

Dương Tiếu làm vẻ mặt xấu hổ: "Hôm nay em đến sớm, phát hiện bản thân mình đến kì..."

Đến kì? Như vậy có nghĩa là không thể tắm suối nước nóng sao?

Không chỉ không thể tắm suối nước nóng, mà ngay của sinh hoạt vợ chồng cũng không thể.

Vu Hoài Ba kinh ngạc: "Làm sao lại... Kì kinh nguyệt của em không phải là mùng năm hàng tháng sao?"

Lần này đổi lại là Dương Tiếu kinh ngạc, cô biết Vu Hoài Ba làm việc tỉ mỉ, không nghĩ là ngay cả kì kinh nguyệt của mình cũng nhớ rõ như thế. Thật sự là một "người bạn trai" ân cần.

Dương Tiêu không thay đổi sắc mặt, bình tĩnh giải thích: "Gần đây công việc bận rộn, làm việc và nghỉ ngơi không đúng giờ, nên đến sớm."

Vu Hoài Ba: "Thật đáng tiếc, nghe nói tắm suối nước nóng ở đây rất tốt."

"Cho nên anh hãy ngâm cả phần của em nữa." Dương Tiếu căn dặn "Ngâm lâu một chút, đừng lãng phí tiền. Em có đặt lịch với spa, bây giờ sẽ tới đó."

Là một đôi yêu nhau, một người đi tắm suối nước nóng, một người đi spa.

Lúc Vu Hoài Ba đi tắm, điện thoại để trên bàn, Dương Tiếu không thèm để ý, trực tiếp cầm smart watch hắn để trên bồn rửa mặt mang đi. Smart watch này là Dương Tiếu tặng lúc mới quen nhau, có kết nối với điện thoại. Dương Tiếu không có thói quen tra khảo, không vượt quá giới hạn xem điện thoại người khác, đối với bạn trai hết mực tín nhiệm. Nhưng tín nhiệm sụp đổ, đôi khi chỉ cần một câu, một ánh mắt, trong nháy mắt. Dương Tiếu không biết mật mã của Vu Hoài Ba, nhưng có thể đoán, có thể là sinh nhật, mã thẻ căn cước, số điện thoại,... Thử đến lần thứ tư thì mở được.

Cô nằm trên giường ở spa, mở wechat của hắn. Smart watch màn hình rất nhỏ, Dương Tiêu nghiêng ngửa một hồi lâu mới kéo đến tên mình. Cô được đặt biệt danh là "26". Trên cô có 25 người, bên dưới còn 8 người. Dương Tiếu trước khi ấn mở màn hình khung chat, phát hiện mình có ghi chú rất dài.

" 26: Dương Tiếu, 25 tuổi, sinh nhật 0820, cung Sư Tử, size giày 36, chiều cao 168cm, cân nặng 47,5 kg - 49kg, kì kinh nguyệt mùng 5 hàng tháng. Tốt nghiệp hệ Tân văn. biên đạo đài truyền hình. Đã từng có một người bạn trai. Nữ cường. Con một. người thành phố, chưa có hôn phòng. Bố mẹ về hưu, mắc bệnh cao huyết áp, uống thuốc lâu dài, bố mẹ có bảo hiểm y tế, gánh vác nhẹ. Ngực bình thường, cup A."

Dương Tiếu: "..."

Cô cúi đầu nhìn cup A của mình một chút, nghĩ thầm thực sự xin lỗi, mình ngực bình thường, uỷ khuất hắn rồi.

Dương Tiếu lại tuỳ tiện ấn mở số 18, phát hiện ghi chú còn nhiều hơn so với mình, mà ngực số 18 còn là cup D, được Vu Hoài Ba dùng bốn dấu chấm than đánh dấu.

Dương Tiếu phóng to ảnh đại diện của số 18, xác nhận ngực rất to, người cũng rất đẹp. Trong cuộc trò chuyện, số 18 gọi Vu Hoài Ba là 'lão công'. Kì thật 'lão công' hay không 'lão công' cũng không quan trọng, dù sao bây giờ Dương Tiếu cũng chỉ muốn cho Vu Hoài ba làm công công.

Cô chụp ảnh màn hình toàn bộ cuộc trò chuyện làm chứng cứ phạm tội, nhiều như vậy, cô chụp mất nửa tiếng mới xong. Sau đó, cô dùng wechat của Vu Hoài Ba, lập nhóm chat, thêm toàn bộ mấy cô gái ấy vào.

Sau đó gửi icon "hôn hôn", sau đó gửi tiếp mấy bức ảnh chụp màn hình vừa rồi. Sau đó, từ từ đợi wechat bạo tạc. Làm xong tất cả, đem smart watch ném vào suối nước nóng. Doạ em gái spa sợ hãi mọt phen, nơm nớp lo sợ hỏi: "Chị gái, đang khóc sao?"

Dương Tiếu nhắm mắt lại nói: "Đừng để ý, tôi sẽ không khóc lâu. Tôi mới làm lông mi giả rất đắt, mắt của tôi rất quý, cẩu nam nhân không đáng để tôi rơi lệ quá năm phút."

Năm phút sau Dương Tiếu lău sạch nước mắt, bấm điện thoại gọi cho bạn thân.

"Đường Đường, tao với Vu Hoài Ba chia tay rồi." Dương Tiếu nói "Mở app của mày thuê giúp tao một người bạn trai, ngày mai theo tao về nhà gặp phụ huynh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro